dà dí dòng tiān liú tí
大涤洞天留题 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵观复 (zhào guān fù)

不作翠蛟诗,独赋上池水。
凿开自渊源,鉴观湛然止。
岂惟白心事,且以明□底。
松风生晚清,暑夜看晨起。
二瓢饷内热,透彻□若髓。
汇流接山腰,放溜达涧尾。
当其保持盈,一丈若纵侈。
□轮争道来,三板拥清泚。
飞帘从天下,衆吼乱石里。
溅珠忽寻丈,洒面寸尺咫。
恭惟坡仙翁,学道老不已。
每言杭有缘,来往即乡里。
自题九锁篇,景物相刃靡。
亲闻衆妙玄,金丹起人死。
新名揭亭户,空翠冷栏几。
易求水之形,难造水之理。
与君论源流,或者未剧此。

仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○○仄平仄。
仄平仄平仄,○仄平?仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
仄平仄仄仄,仄仄?仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
○○仄平平,仄仄仄仄仄。
?平平仄平,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄○仄仄。
○○仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄平○平平,仄仄仄仄仄。

bù zuò cuì jiāo shī , dú fù shàng chí shuǐ 。
záo kāi zì yuān yuán , jiàn guān zhàn rán zhǐ 。
qǐ wéi bái xīn shì , qiě yǐ míng □ dǐ 。
sōng fēng shēng wǎn qīng , shǔ yè kàn chén qǐ 。
èr piáo xiǎng nèi rè , tòu chè □ ruò suǐ 。
huì liú jiē shān yāo , fàng liū da jiàn wěi 。
dāng qí bǎo chí yíng , yī zhàng ruò zòng chǐ 。
□ lún zhēng dào lái , sān bǎn yōng qīng cǐ 。
fēi lián cóng tiān xià , zhòng hǒu luàn shí lǐ 。
jiàn zhū hū xún zhàng , sǎ miàn cùn chǐ zhǐ 。
gōng wéi pō xiān wēng , xué dào lǎo bù yǐ 。
měi yán háng yǒu yuán , lái wǎng jí xiāng lǐ 。
zì tí jiǔ suǒ piān , jǐng wù xiāng rèn mí 。
qīn wén zhòng miào xuán , jīn dān qǐ rén sǐ 。
xīn míng jiē tíng hù , kōng cuì lěng lán jǐ 。
yì qiú shuǐ zhī xíng , nán zào shuǐ zhī lǐ 。
yǔ jūn lùn yuán liú , huò zhě wèi jù cǐ 。

大滌洞天留題

—— 趙觀復

不作翠蛟詩,獨賦上池水。
鑿開自淵源,鑒觀湛然止。
豈惟白心事,且以明□底。
松風生晚清,暑夜看晨起。
二瓢餉內熱,透徹□若髓。
匯流接山腰,放溜達澗尾。
當其保持盈,一丈若縱侈。
□輪爭道來,三板擁清泚。
飛簾從天下,衆吼亂石裏。
濺珠忽尋丈,灑面寸尺咫。
恭惟坡仙翁,學道老不已。
每言杭有緣,來往即鄉里。
自題九鎖篇,景物相刃靡。
親聞衆妙玄,金丹起人死。
新名揭亭戶,空翠冷欄几。
易求水之形,難造水之理。
與君論源流,或者未劇此。

仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○○仄平仄。
仄平仄平仄,○仄平?仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
仄平仄仄仄,仄仄?仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
○○仄平平,仄仄仄仄仄。
?平平仄平,○仄仄平仄。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄○仄仄。
○○仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄平○平平,仄仄仄仄仄。

bù zuò cuì jiāo shī , dú fù shàng chí shuǐ 。
záo kāi zì yuān yuán , jiàn guān zhàn rán zhǐ 。
qǐ wéi bái xīn shì , qiě yǐ míng □ dǐ 。
sōng fēng shēng wǎn qīng , shǔ yè kàn chén qǐ 。
èr piáo xiǎng nèi rè , tòu chè □ ruò suǐ 。
huì liú jiē shān yāo , fàng liū da jiàn wěi 。
dāng qí bǎo chí yíng , yī zhàng ruò zòng chǐ 。
□ lún zhēng dào lái , sān bǎn yōng qīng cǐ 。
fēi lián cóng tiān xià , zhòng hǒu luàn shí lǐ 。
jiàn zhū hū xún zhàng , sǎ miàn cùn chǐ zhǐ 。
gōng wéi pō xiān wēng , xué dào lǎo bù yǐ 。
měi yán háng yǒu yuán , lái wǎng jí xiāng lǐ 。
zì tí jiǔ suǒ piān , jǐng wù xiāng rèn mí 。
qīn wén zhòng miào xuán , jīn dān qǐ rén sǐ 。
xīn míng jiē tíng hù , kōng cuì lěng lán jǐ 。
yì qiú shuǐ zhī xíng , nán zào shuǐ zhī lǐ 。
yǔ jūn lùn yuán liú , huò zhě wèi jù cǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

不作翠蛟诗,独赋上池水。
凿开自渊源,鉴观湛然止。
岂惟白心事,且以明谷底。
松风生晚清,暑夜看晨起。
二瓢饷内热,透彻谷若髓。
汇流接山腰,放溜达涧尾。
当其保持盈,一丈若纵侈。
谷轮争道来,三板拥清泚。
飞帘从天下,众吼乱石里。
溅珠忽寻丈,洒面寸尺咫。
恭惟坡仙翁,学道老不已。
每言杭有缘,来往即乡里。
自题九锁篇,景物相刃靡。
亲闻众妙玄,金丹起人死。
新名揭亭户,空翠冷栏几。
易求水之形,难造水之理。
与君论源流,或者未剧此。

总结:

诗人以上池水为题材,描述了清晨的景色。诗中通过凿开自然泉源,观照池水的清澈,抒发了对内心纯净和明晰的思考。他描绘了松风吹拂、夜晚观天、闷热中的清凉感受,以及水流的曲折蜿蜒。他思索着水流的保持和流动,比喻人生的延续。在一片宁静中,突然涌动的溅珠将注意力拉回,作者虔诚地称颂了杭州的仙人翁,并传达了学道不止的信念。最后,他谈论了水的形与理之辩,以及与人讨论源流的难度。
请注意,由于古文中有些字句已经失传或难以准确理解,翻译中可能存在一些模糊之处。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 32 首名为《大涤洞天留题》的诗:

本文作者赵观复介绍:🔈

无传。 查看更多>>

赵观复的诗:

相关诗词: