sòng gāo chéng bié
送高丞别 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李吕 (lǐ lǚ)

君侯七闽英,学问早有余。
年时犹未冠,鼓箧游上都。
文成笔五色,四海仰名誉。
调丞尉江邑,有实不愿图。
朅来对二松,清襟映冰壶。
粹然眉睫间,未变庠序儒。
胸中浩然气,固已雄万夫。
我穷卧洲渚,江鸥以为徒。
屡枉高轩过,峩冠讲唐虞。
驰骋文史乐,时得陪卷舒。
瓜代遽及期,此情将焉如。
耻作儿女态,挥泪沾衣裾。
虎溪岂限我,足创方趦趄。
怅望不远送,搔首空踌躇。
所觊善行李,早达三山隅。
安居未容久,快作朝省趋。
用贤世所急,君才应时需。
愿补仲山衮,再矢皋陶谟。
勿以得失虑,行当翱天衢。
愧乏折箠赠,短篇见区区。
他时旧交念,阔{门扁}寄樵渔。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

jūn hóu qī mǐn yīng , xué wèn zǎo yǒu yú 。
nián shí yóu wèi guān , gǔ qiè yóu shàng dōu 。
wén chéng bǐ wǔ sè , sì hǎi yǎng míng yù 。
tiáo chéng wèi jiāng yì , yǒu shí bù yuàn tú 。
qiè lái duì èr sōng , qīng jīn yìng bīng hú 。
cuì rán méi jié jiān , wèi biàn xiáng xù rú 。
xiōng zhōng hào rán qì , gù yǐ xióng wàn fū 。
wǒ qióng wò zhōu zhǔ , jiāng ōu yǐ wéi tú 。
lǚ wǎng gāo xuān guò , é guān jiǎng táng yú 。
chí chěng wén shǐ lè , shí dé péi juàn shū 。
guā dài jù jí qī , cǐ qíng jiāng yān rú 。
chǐ zuò ér nǚ tài , huī lèi zhān yī jū 。
hǔ xī qǐ xiàn wǒ , zú chuàng fāng zī jū 。
chàng wàng bù yuǎn sòng , sāo shǒu kōng chóu chú 。
suǒ jì shàn xíng li , zǎo dá sān shān yú 。
ān jū wèi róng jiǔ , kuài zuò cháo shěng qū 。
yòng xián shì suǒ jí , jūn cái yìng shí xū 。
yuàn bǔ zhòng shān gǔn , zài shǐ gāo táo mó 。
wù yǐ dé shī lǜ , háng dang áo tiān qú 。
kuì fá zhé chuí zèng , duǎn piān jiàn qū qū 。
tā shí jiù jiāo niàn , kuò { mén biǎn } jì qiáo yú 。

送高丞別

—— 李呂

君侯七閩英,學問早有餘。
年時猶未冠,鼓篋游上都。
文成筆五色,四海仰名譽。
調丞尉江邑,有實不願圖。
朅來對二松,清襟映冰壺。
粹然眉睫間,未變庠序儒。
胸中浩然氣,固已雄萬夫。
我窮卧洲渚,江鷗以爲徒。
屢枉高軒過,峩冠講唐虞。
馳騁文史樂,時得陪卷舒。
瓜代遽及期,此情將焉如。
恥作兒女態,揮淚沾衣裾。
虎溪豈限我,足創方趦趄。
悵望不遠送,搔首空躊躇。
所覬善行李,早達三山隅。
安居未容久,快作朝省趨。
用賢世所急,君才應時需。
願補仲山衮,再矢皋陶謨。
勿以得失慮,行當翱天衢。
愧乏折箠贈,短篇見區區。
他時舊交念,闊{門扁}寄樵漁。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

jūn hóu qī mǐn yīng , xué wèn zǎo yǒu yú 。
nián shí yóu wèi guān , gǔ qiè yóu shàng dōu 。
wén chéng bǐ wǔ sè , sì hǎi yǎng míng yù 。
tiáo chéng wèi jiāng yì , yǒu shí bù yuàn tú 。
qiè lái duì èr sōng , qīng jīn yìng bīng hú 。
cuì rán méi jié jiān , wèi biàn xiáng xù rú 。
xiōng zhōng hào rán qì , gù yǐ xióng wàn fū 。
wǒ qióng wò zhōu zhǔ , jiāng ōu yǐ wéi tú 。
lǚ wǎng gāo xuān guò , é guān jiǎng táng yú 。
chí chěng wén shǐ lè , shí dé péi juàn shū 。
guā dài jù jí qī , cǐ qíng jiāng yān rú 。
chǐ zuò ér nǚ tài , huī lèi zhān yī jū 。
hǔ xī qǐ xiàn wǒ , zú chuàng fāng zī jū 。
chàng wàng bù yuǎn sòng , sāo shǒu kōng chóu chú 。
suǒ jì shàn xíng li , zǎo dá sān shān yú 。
ān jū wèi róng jiǔ , kuài zuò cháo shěng qū 。
yòng xián shì suǒ jí , jūn cái yìng shí xū 。
yuàn bǔ zhòng shān gǔn , zài shǐ gāo táo mó 。
wù yǐ dé shī lǜ , háng dang áo tiān qú 。
kuì fá zhé chuí zèng , duǎn piān jiàn qū qū 。
tā shí jiù jiāo niàn , kuò { mén biǎn } jì qiáo yú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君侯在七闽地区是一个杰出的才子,早年的学问已经很有造诣。虽然年纪尚轻未满冠离,但已游历京城,奋发向上。他的文章文采斐然,用笔五彩缤纷,名声传遍四海,备受景仰。尽管官位尊贵,但他对担任丞尉江邑这样的实际职务并不感兴趣,不愿过多追求功名。
有一天,他与两位友人二松相会,坐在一起品茶。他的清雅气质如同冰壶一般晶莹透亮,虽然已有一定的地位,但并未改变庠序儒生的本色。他胸中怀抱着浩然之气,足以让万夫之勇都黯然失色。他常常在洲渚之上穷居,江鸥们都视他如同同类。虽然时常错过进入高官阶层的机会,但仍然坚持讲述唐虞时期的经史乐谱,偶尔还能得到一些陪卷舒展才华的机会。
他很多次都怀着憧憬奔向虎溪,但始终受限于现实的束缚,只能流连在峭壁之间。他忧愁地望向远方,然而却无法追逐遥远的梦想。他羡慕那些李白一般的英雄豪杰,他们能畅游三山之地,无拘无束。对于当下的困境,他挠头苦思,但也只能百般彷徨。
他常常想着用自己的文章来传承伟人的风范,但由于种种原因,很难实现这个愿望。他怀着愧疚的心情送赠他人的折箠,篇幅短小,只能表现出自己的无奈和区区微薄。他深信他的友情将会被后人所怀念,他期待着能与这些门下之交分享樵渔生活。

总结:

这首诗描写了一个年轻才子的心境与情感。他在七闽地区以出众的学问和才华著称,但并不追求权势和名利。他保持着清雅的气质,不忘初心,常常独自沉浸在写作和研读古籍中。尽管有些遗憾和困惑,但他仍愿意用自己的文章传承伟人的风范,期待着与志同道合的朋友们共享山林间的樵渔生活。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李吕介绍:🔈

李吕(一一二二~一一九八),字滨老,一字东老,邵武军光泽(今属福建)人。早岁多次应礼部试不第,年四十弃科举家居,与朱熹多有交往。宁宗庆元四年卒,年七十七。家有澹轩,所着《澹轩集》十五卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲八卷,其中诗三卷。事见本集附录周必大《李滨老墓志铭》。 李吕诗,以影印文渊阁《四库全书·澹轩集》爲底本。酌校《永乐大典》残本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

李吕的诗:

李吕的词:

相关诗词:

送别王秘丞 (sòng bié wáng mì chéng)

朝代:宋    作者: 张咏

帝乡三十年前别,江外相逢鬓已衰。
清论未穷行计速,为君临水立多时。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

和赵监丞春江送别 (hé zhào jiān chéng chūn jiāng sòng bié)

朝代:宋    作者: 寇准

孤舟东去水烟微,久客那堪更送归。
三月江头春尽日,片帆轻絮共纷飞。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

送别 (sòng bié)

朝代:宋    作者: 高翥

老去情怀怕别离,年来不作送行诗。
人前举似终难信,问着垂杨便可知。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

送苏寺丞宰广德 (sòng sū sì chéng zǎi guǎng dé)

朝代:宋    作者: 宋庠

早捧诸侯檄,新登九列丞。
庇身聊制锦,受命更怀冰。
浦药薰行櫂,江禾压翠塍。
高楼如可望,西北一长凭。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

康定军使高秘丞自襄阳司农寺勾业寺丞自光化相继迁拜签判程殿丞受代还朝预有惜别之意辄书长句奉呈 (kāng dìng jūn shǐ gāo mì chéng zì xiāng yáng sī nóng sì gōu yè sì chéng zì guāng huà xiāng jì qiān bài qiān pàn chéng diàn chéng shòu dài huán cháo yù yǒu xī bié zhī yì zhé shū cháng jù fèng chéng)

朝代:宋    作者: 曾巩

千里分符汉上城,为僚方喜得时英。
已无楚泽行吟意,便有南阳坐啸名。
骥力用来精爽紧,鵷行归去羽翰轻。
须知别後狂山简,梦寐清谈鄙吝生。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

送许州知录王殿丞 (sòng xǔ zhōu zhī lù wáng diàn chéng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

霜花如鹄毛,万里点枯槁。
晓入蓬池道,寒侵苏合袍。
重来社栎长,旧寄里门高。
去事黄丞相,无辞执板劳。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

送成都韦丞还蜀 (sòng chéng dōu wéi chéng huán shǔ)

朝代:唐    作者: 李端

蜀门云树合,高栈有猿愁。
驱传加新命,之官向旧游。
晨装逢酒雨,夜梦见刀州。
远别长相忆,当年莫滞留。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

次韵知常德袁尊固监丞送别四诗 其三 (cì yùn zhī cháng dé yuán zūn gù jiān chéng sòng bié sì shī qí sān)

朝代:宋    作者: 魏了翁

别来岁月尔滔滔,流落天涯忽此遭。
万木辞荣秋意澹,百川归壑岸容高。
笑看海上两蜗角,闲秃山中千兔毫。
若向顔曾得消息,直须奴仆命离骚。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

动物

送宋秀才 (sòng sòng xiù cái)

朝代:唐    作者: 綦毋潜

冠古积荣盛,当时数戟门。
旧交丞相子,继世五侯孙。
长劒倚天外,短书盈万言。
秋风一送别,江上黯消魂。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。

江夏送张丞 (jiāng xià sòng zhāng chéng)

朝代:唐    作者: 李白

欲别心不忍,临行情更亲。
酒倾无限月,客醉几重春。
藉草依流水,攀花赠远人。
送君从此去,回首泣迷津。

平平仄平平,仄仄仄仄平。
平平○仄○,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄平仄仄平,平平仄平平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
平○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平平仄平平。
仄仄平平○,○○仄平平。
平仄平仄仄,平仄平仄平。
平仄仄仄○,仄平○平○。
仄仄平仄仄,平仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平?平。
仄仄仄仄仄,平仄○平○。
仄仄仄○仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平○平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,○○平平平。
仄仄○○仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄○仄平平。