zèng yún zhú yī lǎo qín shī gē
赠云竹一老琴师歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张榘 (zhāng jǔ)

昌黎不作颖师已,千古风流随逝水。
大音祗在天壤间,云竹翁能发其秘。
明之为侯王,幽之为神鬼。
悟翁一转指头禅,万事泯然心耳废。
涧泉淅沥走宫商,仙佩丁当分角徵。
数声急羽来秋空,夜半西风掠蛩砌。
诸公不但知此音,真欲鈎深得其艺。
大篇小什分珠玑,往往不惜兼金馈。
吾闻南风之歌下舜廊,四海熙熙乐平治。
愿翁持此天上头,一鼓解民愠,再鼓阜民财,勿作区区自丰计。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

chāng lí bù zuò yǐng shī yǐ , qiān gǔ fēng liú suí shì shuǐ 。
dà yīn zhī zài tiān rǎng jiān , yún zhú wēng néng fā qí mì 。
míng zhī wèi hóu wáng , yōu zhī wèi shén guǐ 。
wù wēng yī zhuǎn zhǐ tou chán , wàn shì mǐn rán xīn ěr fèi 。
jiàn quán xī lì zǒu gōng shāng , xiān pèi dīng dāng fēn jiǎo zhǐ 。
shù shēng jí yǔ lái qiū kōng , yè bàn xī fēng lüè qióng qì 。
zhū gōng bù dàn zhī cǐ yīn , zhēn yù gōu shēn dé qí yì 。
dà piān xiǎo shén fēn zhū jī , wǎng wǎng bù xī jiān jīn kuì 。
wú wén nán fēng zhī gē xià shùn láng , sì hǎi xī xī lè píng zhì 。
yuàn wēng chí cǐ tiān shàng tou , yī gǔ jiě mín yùn , zài gǔ fù mín cái , wù zuò qū qū zì fēng jì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

昌黎已然不再创作高妙之作,千古英俊才子如逝水一般离去。大音祗在天地之间回荡,云竹翁善于揭示其奥秘。明君之时被尊为侯王,幽深之地成为神鬼所在。悟道之人一转指头,能领会禅宗的真义,万事随之消逝,心灵和耳朵的执着都被摒弃。涧泉淅沥奏出宫商音,仙佩发出丁当声,将角徵分分合合。几声急促的羽音穿越秋空,夜半西风掠过蛩虫的屋瓦。诸位贤公不仅明了这音律,实际上已经渴望深入领悟其艺术之精髓。大篇章与小什曲分别如珍珠和玉石,往往毫不吝惜地以金币相赠。我曾听闻南风的歌声从舜的廊下传来,四方百姓欢欣鼓舞,安居乐业。愿亲爱的翁持着这份天上的恩宠,一鼓而解民愠,再鼓而兴民富,切勿局限于小小的私利。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张榘介绍:🔈

张榘,字方叔,号芸窗,南徐(今江苏镇江)人。理宗端平元年(一二三四)爲建康府观察推官(《景定建康志》卷二四)。淳佑五年(一二四五)知句容县(同上书卷二七)。有《芸窗词》一卷,诗集已佚,仅《江湖後集》存诗五十五首。 张榘诗,以影印文渊阁《四库全书·江湖後集》爲底本,校以顾氏读画斋刊本(简称读画斋本),与新辑集外诗合编爲一卷。 查看更多>>

张榘的诗:

张榘的词:

  • 孤鸾

    塞鸿来早。正碧瓦霜轻,玉麟寒少。昨夜...

  • 烛影摇红

    春小寒轻,南枝一夜阳和转。东君先递玉...

  • 摸鱼儿

    正挑灯、共听檐雨,问谁催动行色。风前...

  • 摸鱼儿

    正桃花、渐蜚红雨,依稀一半春色。东风...

  • 青玉案

    西风乱叶溪桥树。秋在黄花羞涩处。满袖...

  • 浪淘沙

    风色转东南。翠拥层峦。杏花疏雨逗清寒...

  • 浪淘沙

    雨过暮天南。高下青峦。小楼燕子话春寒...

  • 水龙吟

    暮云低锁荒台,凭阑四望天垂地。曼花半...

  • 西江月

    春事三分之二,落花庭院轻寒。翠屏围梦...

  • 孤鸾

    荆溪清晓。问昨夜南枝,几分春到。一点...

  • 张榘宋词全集>>

相关诗词:

赠庾侍御 (zèng yǔ shì yù)

朝代:唐    作者: 司空曙

年少身无累,相逢忆此时。
雪过云寺宿,酒向竹园期。
白发今催老,清琴但起悲。
唯应逐宗炳,内学愿为师。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠梦英大师 (zèng mèng yīng dà shī)

朝代:宋    作者: 杨昭俭

纪赠歌诗数百人,序师多艺各求新。
未言篆隶飞龙凤,且说风骚感鬼神。
琴有古声清耳目,鹤无凡态惹埃尘。
英公所学还如此,不错承恩近紫宸。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

动物

赠孔道士 (zèng kǒng dào shì)

朝代:宋    作者: 赵师秀

生来还姓孔,何不戴儒冠。
诗好逢人诵,琴清只自弹。
访师行郡远,爱竹透庵寒。
见说丹炉内,黄金化不难。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠段琴 (zèng duàn qín)

朝代:宋    作者: 沈说

我琴未弦时,浑然心与耳。
自从识开指,反为琴所使。
清风千古曲,雪涧敲寒玉。
谁能继此音,苍梧泣修竹。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠蓝琴士 其一 (zèng lán qín shì qí yī)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

江湖见说老蓝公,今日相逢在玉隆。
竹样精神梅样骨,况君梅竹在胸中。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

琴曲歌辞 琴歌 (qín qǔ gē cí qín gē)

朝代:唐    作者: 顾况

琴调秋些,胡风遶雪。
峡泉生咽,佳人愁些。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

琴曲歌辞 绿竹引 (qín qǔ gē cí lǜ zhú yǐn)

朝代:唐    作者: 宋之问

青溪绿潭潭水侧,修竹婵娟同一色。
徒生仙实凤不游,老死空山人讵识。
妙年秉愿逃俗纷,归卧嵩丘弄白云。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

听颖师琴歌 (tīng yǐng shī qín gē)

朝代:唐    作者: 李贺

别浦云归桂花渚,蜀国弦中双凤语。
芙蓉叶落秋鸾离,越王夜起游天姥。
暗佩清臣敲水玉,渡海蛾眉牵白鹿。
谁看挟劒赴长桥,谁看浸发题春竹。
竺僧前立当吾门,梵宫真相眉棱尊。
古琴大轸长八尺,峄阳老树非桐孙。
凉馆闻弦惊病客,药囊暂别龙须席。
请歌直请卿相歌,奉礼官卑复何益。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

动物

赠乔尊师 (zèng qiáo zūn shī)

朝代:唐    作者: 张鸿

长忌时人识,有家云涧深。
性惟耽嗜酒,贫不破除琴。
静鼓三通齿,频汤一味参。
知师最知我,相引坐柽阴。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠吴琴士会龙 (zèng wú qín shì huì lóng)

朝代:宋    作者: 方回

古琴口歌兮手弦,今琴何为兮不然。
今人作诗动千篇,不弦不歌兮无传。
关雎麟趾留遗编,离骚以来诸吟仙。
我每见之月在渊。
请君携琴诣我古梅前,君弦其後兮我歌以先。
君如夜寒不来旃昌黎之十操兮,将独歌之泪潺湲。

平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,平仄平平仄○仄。
平平平平○,平平平平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平○○仄平。
仄平仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄平○仄○仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄仄○平仄。
平○平平平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平仄,仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

动物