zèng wú lìng jūn
赠吴令君 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴儆 (wú jǐng)

绿槐庭院锁薰风,双双乳燕穿帘栊。
石榴花蹙宫罗样,荔子枝翻蜀锦红。
海山秀色藏日色,衮作英豪仪上国。
鹏翼澜翻徙北溟,龙媒夭矫东西极。
高踪逸韵不容攀,家声世德以蝉联。
吏能精锐龚黄上,人物风流晋宋间。
海宁岩邑千山底,牛刀割鸡聊尔耳。
卷入河阳满县花,风行郑国垂街李。
往岁如今杅桐空,今年衣褐足虞冬。
往岁如今新陈腐,今年麰麦盈千锺。
田家宴喜歌时丰,咸知阴相有神功。
炰羔击豕趋城东,金璧楼台烟霭中。
瞻彼南山遥举酒,插花起舞为君寿。
神人欢乐何其多,令君福禄如山河。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

lǜ huái tíng yuàn suǒ xūn fēng , shuāng shuāng rǔ yàn chuān lián lóng 。
shí liú huā cù gōng luó yàng , lì zǐ zhī fān shǔ jǐn hóng 。
hǎi shān xiù sè cáng rì sè , gǔn zuò yīng háo yí shàng guó 。
péng yì lán fān xǐ běi míng , lóng méi yāo jiǎo dōng xī jí 。
gāo zōng yì yùn bù róng pān , jiā shēng shì dé yǐ chán lián 。
lì néng jīng ruì gōng huáng shàng , rén wù fēng liú jìn sòng jiān 。
hǎi níng yán yì qiān shān dǐ , niú dāo gē jī liáo ěr ěr 。
juàn rù hé yáng mǎn xiàn huā , fēng xíng zhèng guó chuí jiē lǐ 。
wǎng suì rú jīn yú tóng kōng , jīn nián yī hè zú yú dōng 。
wǎng suì rú jīn xīn chén fǔ , jīn nián móu mài yíng qiān zhōng 。
tián jiā yàn xǐ gē shí fēng , xián zhī yīn xiāng yǒu shén gōng 。
páo gāo jī shǐ qū chéng dōng , jīn bì lóu tái yān ǎi zhōng 。
zhān bǐ nán shān yáo jǔ jiǔ , chā huā qǐ wǔ wèi jūn shòu 。
shén rén huān lè hé qí duō , lìng jūn fú lù rú shān hé 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

绿槐庭院里锁着清风,一对对乳燕穿梭在帘栊之间。
石榴花儿聚拢着宫罗的样子,荔子的枝条翻飞着锦红色。
海山美景藏着夕阳的颜色,身着华服的英豪在尊贵的国家仪式上。
巨大的鹏翼掀起波涛,来往于北海的翻腾,龙的媒介威武矫健,横越东西极端。
高人才华超群,逸足而韵不容小觑,家声世德绵延相传,如同蝉鸣一样持久。
有能干的官吏居高位,受赏黄金的奖励,在人物风流的晋宋时代间。
海宁和岩邑位于千山之下,牛刀能割鸡,也只不过是举手之劳。
卷入河阳的满县花,行风传遍郑国的街道上,成了李家的象征。
往日的风光如今已成空,今年穿衣褐色,怀念虞冬。
往日的新鲜如今变陈旧,今年麰麦丰收成千斤。
田家宴席欢乐歌唱,大家都知道,阴阳和谐有神奇的功效。
烤羔羊击猪豕赶向城东,金璧楼台在烟霭之中闪耀。
瞻望南山远举酒杯,插花起舞祝福君主寿长。
神仙和人们都欢乐不已,愿君享有山川河流般的福禄。
全诗主要描述了庭院中的景物和自然景观,以及英豪的仪表和才华,还有田家的丰收和欢乐。通过描绘这些场景,表达了吉祥和福禄的美好愿景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴儆介绍:🔈

吴儆(一一二五~一一八三),字益恭,原名偁,字恭父(《龙川文集》卷一五《送吴恭父知县序》),休宁(今属安徽)人。与兄俯讲学授徒,合称江东二吴。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(一一六六),知安仁县。淳熙元年(一一七四),通判邕州。五年,迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。七年,起知泰州,寻复奉祠。十年卒,年五十九,谥文肃。有《竹洲文集》二十卷,其中诗三卷。事见本集附录程卓撰行状。 吴儆诗,以明万历七年吴瀛刻《吴文肃公文集》爲底本。校以明弘治六年吴雷享刻本(简称弘治本)及明万历吴继良刻十卷本(简称十卷本)。 查看更多>>

吴儆的诗:

吴儆的词:

  • 念奴娇

    凉生秋早,正梧桐院落,风清月白。帘卷...

  • 蓦山溪

    清晨早起,小阁遥山翠。面整冠巾,问寝...

  • 满庭芳

    宿雨滋兰,轻风柳,新来随处和融。幽兰...

  • 满庭芳

    水满池塘,莺啼杨柳,燕忙知为泥融。桃...

  • 虞美人

    银屏一夜金风细。便作中秋意。碧天如水...

  • 虞美人

    飞桥驾鹊天津阔。云驭看看发。相思惟恨...

  • 虞美人

    双眸翦水团香雪。云际看新月。生绡笼粉...

  • 西江月

    竹里全无暑气,溪边长有清风。荷花落日...

  • 浣溪沙

    十里青山碧流。夕阳沙晚片帆收。重重烟...

  • 浣溪沙

    歙浦钱塘一水通。闲云如幕碧重重。吴山...

  • 浣溪沙

    画朱栏绕碧山。平湖徙倚水云宽。人家杨...

  • 浣溪沙

    寒日孤城特地红。瘦藤扶我上西风。一川...

  • 浣溪沙

    秋到郊原日夜凉。黍禾高下已垂黄。荷花...

  • 浣溪沙

    风入枯藜衣袂凉。江枫园柳半青黄。洗车...

  • 浣溪沙

    斜阳波底湿微红。朱栏翠袖倚轻风。平平...

  • 吴儆宋词全集>>

相关诗词:

送吴令君 (sòng wú lìng jūn)

朝代:宋    作者: 吴儆

吾欲赠君以彭泽江边之柳,不如赠君以傅岩野外之梅。
柳色但知管离别,梅花独首百花开。
花开虽托桃李径,成实终为廊庙材。
冰霜清冷溪桥侧,聊与人间作春色。
日边调鼎待君来,已闻驿使传消息。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

赠吴正仲 (zèng wú zhèng zhòng)

朝代:宋    作者: 吴敏

先生古人风,文字祖西汉。
不令万钱食,亦合五花判。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

赠淳安赵令 (zèng chún ān zhào lìng)

朝代:宋    作者: 孙应时

吴越风声近,邾滕壤地邻。
频书期面语,一见剧情亲。
我本江海士,君真台阁人。
莫忘今夕话,努力寿斯民。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

戏呈吴江令张明达 (xì chéng wú jiāng lìng zhāng míng dá)

朝代:宋    作者: 廖刚

陆羽甘泉冷似冰,松江因向令贤明。
要须更取中桥水,欲看三君子鬭清。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

宣武令狐相公以诗寄赠传播吴中聊奉短草用申酬谢 (xuān wǔ líng hú xiàng gong yǐ shī jì zèng chuán bō wú zhōng liáo fèng duǎn cǎo yòng shēn chóu xiè)

朝代:唐    作者: 白居易

新诗传咏忽纷纷,楚老吴娃耳徧闻。
尽解呼为好才子,不知官是上将军。
辞人命薄多无位,战将功高少有文。
谢朓篇章韩信钺,一生双得不如君。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

赠写神吴子可 (zèng xiě shén wú zǐ kě)

朝代:宋    作者: 易士达

不数僧繇只数吴,丹青幻出活形模。
问君写尽人多少,写得人心一片无。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

奉圣念老得法於大通禅师游行十年归以其法接引晋人北湖见而喜之赠一绝句 (fèng shèng niàn lǎo dé fǎ wū dà tōng chán shī yóu xíng shí nián guī yǐ qí fǎ jiē yǐn jìn rén běi hú jiàn ér xǐ zhī zèng yī jué jù)

朝代:宋    作者: 吴则礼

从教白浪长浮天,脚跟饱踏吴江船。
晋人初不知祖令,拍手施与龙山禅。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

动物

自太和冲雪归据鞍偶作书赠令权元凯 (zì tài hé chōng xuě guī jù ān ǒu zuò shū zèng lìng quán yuán kǎi)

朝代:宋    作者: 吴则礼

老去龙纹匕,平生兽锦袍。
端知有奇语,大雪满弓刀。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

动物

赠韩郎中愈 一 (zèng hán láng zhōng yù yī)

朝代:唐    作者: 孟郊

何以定交契,赠君高山石。
何以保贞坚,赠君青松色。
贫居过此外,无可相彩饰。
闻君硕鼠诗,吟之泪空滴。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。

以竹牀赠杨信伯古诗代简 (yǐ zhú chuáng zèng yáng xìn bǎi gǔ shī dài jiǎn)

朝代:宋    作者: 吴儆

此君丘壑姿,不受世炎凉。
那知犹有用,未免斤斧伤。
矫揉加尺度,指绕百链刚。
直节甘枕藉,凛气荐冰霜。
纨扇有用舍,杞桮真贼戕。
所用已卑贱,幸升君子堂。
用之苟非人,珪璧污闺房。
君家鸿鹄羣,风雨今对牀。
故令厠其间,贵贱可两忘。
他时飞雪或不常,烦君拂拭悬虹梁。
除非高士延孺子,无令年少辱真王。

仄平○仄仄平平,平平仄○○平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄○,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄平平仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄平平仄○平,平○仄仄平平仄。
仄仄○平平平○,平平○仄仄平平。
仄仄○平平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平平○仄平平。
?平仄仄平平平,平仄平平平仄○。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平仄平○平,仄平仄仄○平平。