cì yùn nán xuān xiān shēng róng xī gé gé shān gǔ suǒ míng yě
次韵南轩先生榕溪阁阁山谷所名也 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴儆 (wú jǐng)

绍圣用事臣,党与纷相樛。
当代几忠良,一朝咸黜幽。
太史坐直笔,愈黜名愈休。
消长关否泰,天意匪人谋。
累臣谁司城,独为景物留。
当时西复南,万里不停輈。
谁知百年定,欲起九京游。
积莽新陈迹,寒泉荐冰瓯。
想当千骑临,水木寒萧飕。
我公今伊傅,兹焉少夷犹。
炎方凋瘵余,公来今已瘳。
榕溪两甘棠,千载谁劣优。
太史後凋松,公如巨川舟。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

shào shèng yòng shì chén , dǎng yǔ fēn xiāng jiū 。
dāng dài jǐ zhōng liáng , yī cháo xián chù yōu 。
tài shǐ zuò zhí bǐ , yù chù míng yù xiū 。
xiāo zhǎng guān fǒu tài , tiān yì fěi rén móu 。
lèi chén shuí sī chéng , dú wèi jǐng wù liú 。
dāng shí xī fù nán , wàn lǐ bù tíng zhōu 。
shuí zhī bǎi nián dìng , yù qǐ jiǔ jīng yóu 。
jī mǎng xīn chén jì , hán quán jiàn bīng ōu 。
xiǎng dāng qiān qí lín , shuǐ mù hán xiāo sōu 。
wǒ gōng jīn yī fù , zī yān shǎo yí yóu 。
yán fāng diāo zhài yú , gōng lái jīn yǐ chōu 。
róng xī liǎng gān táng , qiān zǎi shuí liè yōu 。
tài shǐ hòu diāo sōng , gōng rú jù chuān zhōu 。

次韵南軒先生榕溪閣閣山谷所名也

—— 吳儆

紹聖用事臣,黨與紛相樛。
當代幾忠良,一朝咸黜幽。
太史坐直筆,愈黜名愈休。
消長關否泰,天意匪人謀。
纍臣誰司城,獨爲景物留。
當時西復南,萬里不停輈。
誰知百年定,欲起九京遊。
積莽新陳迹,寒泉薦冰甌。
想當千騎臨,水木寒蕭颼。
我公今伊傅,茲焉少夷猶。
炎方凋瘵餘,公來今已瘳。
榕溪兩甘棠,千載誰劣優。
太史後凋松,公如巨川舟。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

shào shèng yòng shì chén , dǎng yǔ fēn xiāng jiū 。
dāng dài jǐ zhōng liáng , yī cháo xián chù yōu 。
tài shǐ zuò zhí bǐ , yù chù míng yù xiū 。
xiāo zhǎng guān fǒu tài , tiān yì fěi rén móu 。
lèi chén shuí sī chéng , dú wèi jǐng wù liú 。
dāng shí xī fù nán , wàn lǐ bù tíng zhōu 。
shuí zhī bǎi nián dìng , yù qǐ jiǔ jīng yóu 。
jī mǎng xīn chén jì , hán quán jiàn bīng ōu 。
xiǎng dāng qiān qí lín , shuǐ mù hán xiāo sōu 。
wǒ gōng jīn yī fù , zī yān shǎo yí yóu 。
yán fāng diāo zhài yú , gōng lái jīn yǐ chōu 。
róng xī liǎng gān táng , qiān zǎi shuí liè yōu 。
tài shǐ hòu diāo sōng , gōng rú jù chuān zhōu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

绍圣时使用事臣,党派之间纷争不休。
当时有几位忠良之士,但一朝之间皆被贬谪到幽远之地。
太史坐在那儿,一直写着史书,他越是被贬谪,名声就越好。
事物的兴衰和成败得失,是由天意而非人谋所能决定。
其他官员都被任命到不同的城市,只有他独自被留在原地,作为那个地方的风景。
当时西去再回南来,万里路途不停驻。
谁能知道百年之后的命运如何?只想起征程,游遍九州京城。
厚积的历史和新事物的更迭,就像寒泉中盛放的冰瓯一样。
想象当年千骑临世的场景,水木之间寒风萧索。
我们公公现在辅佐新君,如同古代的贤臣一般。
虽然当年炎热的疾病困扰着我们,但现在公公已经痊愈。
榕溪和甘棠两者相比,千载谁能超越另一?
太史之后凋零了松树,而公公就像大江之舟一样壮阔。


总结:

这首古文描述了一个忠臣绍圣时期受人待见的事情。其中太史因为被贬谪而名声愈佳,而绍圣用事臣之间的纷争则让几位忠良之士一朝间被贬到幽远之地。然而,诗人也描述了公公作为忠臣,辅佐着新君,并在疾病痊愈后再次发挥重要作用,像大江之舟一样壮阔。最后,诗人思考历史和命运的变迁,对未来充满了期待。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴儆介绍:🔈

吴儆(一一二五~一一八三),字益恭,原名偁,字恭父(《龙川文集》卷一五《送吴恭父知县序》),休宁(今属安徽)人。与兄俯讲学授徒,合称江东二吴。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士,调鄞县尉。孝宗乾道二年(一一六六),知安仁县。淳熙元年(一一七四),通判邕州。五年,迁知州兼广南西路安抚都监。以亲老奉祠。七年,起知泰州,寻复奉祠。十年卒,年五十九,谥文肃。有《竹洲文集》二十卷,其中诗三卷。事见本集附录程卓撰行状。 吴儆诗,以明万历七年吴瀛刻《吴文肃公文集》爲底本。校以明弘治六年吴雷享刻本(简称弘治本)及明万历吴继良刻十卷本(简称十卷本)。 查看更多>>

吴儆的诗:

吴儆的词:

  • 念奴娇

    凉生秋早,正梧桐院落,风清月白。帘卷...

  • 蓦山溪

    清晨早起,小阁遥山翠。面整冠巾,问寝...

  • 满庭芳

    宿雨滋兰,轻风柳,新来随处和融。幽兰...

  • 满庭芳

    水满池塘,莺啼杨柳,燕忙知为泥融。桃...

  • 虞美人

    银屏一夜金风细。便作中秋意。碧天如水...

  • 虞美人

    飞桥驾鹊天津阔。云驭看看发。相思惟恨...

  • 虞美人

    双眸翦水团香雪。云际看新月。生绡笼粉...

  • 西江月

    竹里全无暑气,溪边长有清风。荷花落日...

  • 浣溪沙

    十里青山碧流。夕阳沙晚片帆收。重重烟...

  • 浣溪沙

    歙浦钱塘一水通。闲云如幕碧重重。吴山...

  • 吴儆宋词全集>>

相关诗词:

榕溪阁 (róng xī gé)

朝代:宋    作者: 刘克庄

榕声竹影一溪风,迁客曾来系短篷。
我与竹君俱晚出,两榕犹及识涪翁。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

丁酉初春和张钦夫榕溪阁五言 (dīng yǒu chū chūn hé zhāng qīn fū róng xī gé wǔ yán)

朝代:宋    作者: 杨万里

榕影下照水,翠蛟舒复樛。
溪光逆昇檐,朱夏冻以幽。
高阁昔雨荒,奇观久风休。
南轩天遣来,山谷神与谋。
宇新址惟旧,景逝人为留。
不意猿饮潭,复见驷驾輈。
先生何孤往,野客欠从游。
愿携龙文璧,去瀹兔褐瓯。
垂手掬寒泚,移床听凉飕。
阁迥诗更超,古往今亦犹。
揽渠五字妙,觉我百疾瘳。
出山未遽误,在山未遽优。
如何近来梦,夜夜在钓舟。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

动物 动物

至榕溪阁览黄 (zhì róng xī gé lǎn huáng)

朝代:宋    作者: 曾丰

元年留桂岭,六月至榕溪。
水木清相湱,风烟暝欲凄。
精庐千古迹,乐石两公题。
造物生贤意,宁图到广西。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

仆所居盖濓溪先生之故基也有井清甘而寒先生尝以比谷帘今为路人所汲余尝为作亭号濂溪泉而为之铭今未暇也 (pú suǒ jū gài lián xī xiān shēng zhī gù jī yě yǒu jǐng qīng gān ér hán xiān shēng cháng yǐ bǐ gǔ lián jīn wèi lù rén suǒ jí yú cháng wèi zuò tíng hào lián xī quán ér wèi zhī míng jīn wèi xiá yě)

朝代:宋    作者: 周紫芝

山下清泉古甃寒,百年谁为发幽潜。
可怜昔日供茶鼎,曾与先生当谷帘。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

寄籍溪胡丈及刘恭父二首 其一 (jì jí xī hú zhàng jí liú gōng fù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

先生去上芸香阁,阁老新峩豸角冠。
留取幽人卧空谷,一川风月要人看。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

陪宪使登榕溪阁 (péi xiàn shǐ dēng róng xī gé)

朝代:宋    作者: 蔡戡

归途重约使轺临,为爱榕溪十亩阴。
俯瞰江流青一带,坐看山色碧千寻。
共拚沉醉酬佳节,暂驻斜晖纵赏心。
因念玉关人已老,不堪摇落又秋深。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

鉴空阁 (jiàn kōng gé)

朝代:宋    作者: 李昴英

鉴空阁上赏僧轩,只树深开不二门。
一水横流界平野,数峰突起补前村。
舟来舟去人多事,潮落潮生岸有痕。
镇日长闲输老衲,倚筇独坐古榕根。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

次余仲庸松风阁韵十九首 其七 (cì yú zhòng yōng sōng fēng gé yùn shí jiǔ shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 裘万顷

雾阁云窗先自幽,水声那更绕源流。
春深红雨落桃径,昼永清风生茗瓯。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

登快阁黄明府强使和山谷先生韵 (dēng kuài gé huáng míng fǔ qiáng shǐ hé shān gǔ xiān shēng yùn)

朝代:宋    作者: 邓林

未登快阁心先快,红日半檐秋雨晴。
宇宙无边万山立,云烟不动八窗明。
飞来一鹤天相近,过尽千帆江自横。
借问金华老仙伯,几人无忝入诗盟。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。

题毛维瞻懒归阁 (tí máo wéi zhān lǎn guī gé)

朝代:宋    作者: 赵拚

溪流回合引方池,轩槛前临面翠微。
紫陌红尘行不顾,白云青嶂坐忘归。
方荣即隐谁能继,未老先休世所稀。
我昔凌晨登阁会,主翁留散见蟾辉。

仄仄仄仄平,仄仄平○平。
○仄仄平平,仄平平仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平○平仄仄,平仄仄平平。
○平平○平,仄平仄仄○。
○平平仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄○平○○,仄仄平平平。
仄平平平仄,平平仄平○。
平平平仄平,平平平仄平。
平平仄平平,平仄平仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。