hǎi táng
海棠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张冕 (zhāng miǎn)

海棠栽植遍尘寰,未必成都欲咏难。
山木瓜开千颗颗,水林檎发一攒攒。
初疑红豆争头缀,忽觉燕脂衆手丸。
西蜀僧家根拨小,南荆官舍树支宽。
高穿羣木无因蔽,平倚危楼最好看。
十亩园林浑似火,数方池面悉如丹。
锦袍万丈仍连袂,珠被齐光更合欢。
风嫋细腰妆正罢,露曦铜雀泪新乾。
晨曦远借彤云暖,秋魄微侵甲帐寒。
会讌岂劳供幄幕,采香应见费龙檀。
穠烧游女青丝发,殷染妖姬白玉冠。
宾席半移隈茜绶,使车多热簇雕鞍。
层层排朵萦飞蝶,密密交柯宿翠翰。
诗客早惭矜镂管,画工谁敢衒霜纨。
本期相伴千场醉,可忍轻邀百卉残。
川路尚移随迅濑,蕃船犹折出长澜。
飘零绦雪深盈尺,收拾晴霞散结团。
时去独应贤者识,色空前有达人观。
谱为僊子终须美,实作寒梅况不酸。
五六年来离别恨,春宵频梦石台盘。

仄平○仄仄平平,仄仄平平仄仄○。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平○平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平○仄平。
平仄仄平平○仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄○仄仄仄,仄平○仄仄平平。
平○平仄平平仄,○仄平平仄仄○。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄仄。
平仄仄平平○仄,仄平平仄仄平平。
仄○○仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平○○仄○○。
平平仄仄○平仄,○仄平平仄仄平。
平仄仄○平仄仄,仄○平仄仄平○。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。

hǎi táng zāi zhí biàn chén huán , wèi bì chéng dōu yù yǒng nán 。
shān mù guā kāi qiān kē kē , shuǐ lín qín fā yī zǎn zǎn 。
chū yí hóng dòu zhēng tóu zhuì , hū jué yàn zhī zhòng shǒu wán 。
xī shǔ sēng jiā gēn bō xiǎo , nán jīng guān shè shù zhī kuān 。
gāo chuān qún mù wú yīn bì , píng yǐ wēi lóu zuì hǎo kàn 。
shí mǔ yuán lín hún sì huǒ , shù fāng chí miàn xī rú dān 。
jǐn páo wàn zhàng réng lián mèi , zhū bèi qí guāng gèng hé huān 。
fēng niǎo xì yāo zhuāng zhèng bà , lù xī tóng què lèi xīn qián 。
chén xī yuǎn jiè tóng yún nuǎn , qiū pò wēi qīn jiǎ zhàng hán 。
huì yàn qǐ láo gòng wò mù , cǎi xiāng yìng jiàn fèi lóng tán 。
nóng shāo yóu nǚ qīng sī fā , yīn rǎn yāo jī bái yù guān 。
bīn xí bàn yí wēi qiàn shòu , shǐ chē duō rè cù diāo ān 。
céng céng pái duǒ yíng fēi dié , mì mì jiāo kē sù cuì hàn 。
shī kè zǎo cán jīn lòu guǎn , huà gōng shuí gǎn xuàn shuāng wán 。
běn qī xiāng bàn qiān chǎng zuì , kě rěn qīng yāo bǎi huì cán 。
chuān lù shàng yí suí xùn lài , fān chuán yóu zhé chū cháng lán 。
piāo líng tāo xuě shēn yíng chǐ , shōu shí qíng xiá sàn jié tuán 。
shí qù dú yìng xián zhě shí , sè kōng qián yǒu dá rén guān 。
pǔ wèi xiān zǐ zhōng xū měi , shí zuò hán méi kuàng bù suān 。
wǔ liù nián lái lí bié hèn , chūn xiāo pín mèng shí tái pán 。

动物

海棠

—— 張冕

海棠栽植遍塵寰,未必成都欲咏難。
山木瓜開千顆顆,水林檎發一攢攢。
初疑紅豆爭頭綴,忽覺燕脂衆手丸。
西蜀僧家根撥小,南荆官舍樹支寬。
高穿羣木無因蔽,平倚危樓最好看。
十畝園林渾似火,數方池面悉如丹。
錦袍萬丈仍連袂,珠被齊光更合歡。
風嫋細腰妝正罷,露晞銅雀淚新乾。
晨曦遠借彤雲暖,秋魄微侵甲帳寒。
會讌豈勞供幄幕,採香應見費龍檀。
穠燒游女青絲髮,殷染妖姬白玉冠。
賓席半移隈茜綬,使車多熱簇雕鞍。
層層排朵縈飛蝶,密密交柯宿翠翰。
詩客早慚矜鏤管,畫工誰敢衒霜紈。
本期相伴千場醉,可忍輕邀百卉殘。
川路尚移隨迅瀨,蕃船猶折出長瀾。
飄零絳雪深盈尺,收拾晴霞散結團。
時去獨應賢者識,色空前有達人觀。
譜爲僊子終須美,實作寒梅況不酸。
五六年來離別恨,春宵頻夢石臺盤。

仄平○仄仄平平,仄仄平平仄仄○。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平○平仄平平仄,平仄平平仄仄○。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄○平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平○仄平。
平仄仄平平○仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄○仄仄仄,仄平○仄仄平平。
平○平仄平平仄,○仄平平仄仄○。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄仄。
平仄仄平平○仄,仄平平仄仄平平。
仄○○仄平平仄,仄仄○平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平○○仄○○。
平平仄仄○平仄,○仄平平仄仄平。
平仄仄○平仄仄,仄○平仄仄平○。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平○仄仄,平平平仄仄平平。

hǎi táng zāi zhí biàn chén huán , wèi bì chéng dōu yù yǒng nán 。
shān mù guā kāi qiān kē kē , shuǐ lín qín fā yī zǎn zǎn 。
chū yí hóng dòu zhēng tóu zhuì , hū jué yàn zhī zhòng shǒu wán 。
xī shǔ sēng jiā gēn bō xiǎo , nán jīng guān shè shù zhī kuān 。
gāo chuān qún mù wú yīn bì , píng yǐ wēi lóu zuì hǎo kàn 。
shí mǔ yuán lín hún sì huǒ , shù fāng chí miàn xī rú dān 。
jǐn páo wàn zhàng réng lián mèi , zhū bèi qí guāng gèng hé huān 。
fēng niǎo xì yāo zhuāng zhèng bà , lù xī tóng què lèi xīn qián 。
chén xī yuǎn jiè tóng yún nuǎn , qiū pò wēi qīn jiǎ zhàng hán 。
huì yàn qǐ láo gòng wò mù , cǎi xiāng yìng jiàn fèi lóng tán 。
nóng shāo yóu nǚ qīng sī fā , yīn rǎn yāo jī bái yù guān 。
bīn xí bàn yí wēi qiàn shòu , shǐ chē duō rè cù diāo ān 。
céng céng pái duǒ yíng fēi dié , mì mì jiāo kē sù cuì hàn 。
shī kè zǎo cán jīn lòu guǎn , huà gōng shuí gǎn xuàn shuāng wán 。
běn qī xiāng bàn qiān chǎng zuì , kě rěn qīng yāo bǎi huì cán 。
chuān lù shàng yí suí xùn lài , fān chuán yóu zhé chū cháng lán 。
piāo líng tāo xuě shēn yíng chǐ , shōu shí qíng xiá sàn jié tuán 。
shí qù dú yìng xián zhě shí , sè kōng qián yǒu dá rén guān 。
pǔ wèi xiān zǐ zhōng xū měi , shí zuò hán méi kuàng bù suān 。
wǔ liù nián lái lí bié hèn , chūn xiāo pín mèng shí tái pán 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
海棠栽种满世间,未必都能开得如意。
山木瓜一颗颗绽放,水林檎一簇簇盛开。
初看以为是红豆竞相争艳,忽觉像燕脂众人团团捏成。
西蜀僧家拔小根,南荆官舍树支宽。
高耸插入群木中,平卧倚靠危楼旁,最美观。
十亩园林色彩鲜艳,若火一般绚烂,数个方池如丹红。
锦袍虽长仍相连,珠帘下光芒更和谐。
风娉婷,细腰间的妆才刚卸下,露水和朝阳合力把铜雀泪融干。
晨曦远远地借了彤云的暖意,秋魄悄悄地侵入甲帐,寒意袭人。
宴席何须费劳神摆设帷幕,香料应该看得起龙檀木。
浓烟中燃烧的游女青丝飘逸,深红染色的妖姬戴着白玉冠。
宾席上半移隐隐可见茜色的绶带,使者的车辆多是热闹的镶嵌雕鞍。
层层排列着飞舞的蝴蝶,密密交织的柯宿如星翠羽。
诗客早已惭愧地收起了雕镂的竹管,画工也不敢夸耀着用霜纨绘画。
本期聚集了千般醉意相伴,也能忍受邀请百种残花。
川路依旧随迅急流向前延,蕃船仍在波澜中折返回。
飘零的绦雪厚厚地堆积如尺,整理晴霞散结成团。
时光流转,只有贤者能明了其中含义,色彩空间早已有达人去领悟。
谱写成仙子形象终将绝美,实际创作出寒梅更不觉酸楚。
五六年来的别离之恨,春宵频频梦到石台盘旋。

全文描述了春日景色的美妙,以及一场盛大宴会的繁华热闹。景物如海棠、山木瓜、水林檎等盛开绚烂,宴席上的锦袍珠帘闪耀,风娉婷、游女青丝和妖姬白玉冠等人物形象也美轮美奂。其中蕴含着达人的洞察和贤者的理解,使整篇古文既富有意境又蕴含深意。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 50 首名为《海棠》的诗:

本文作者张冕介绍:🔈

张冕,南剑州(今福建南平)人。英宗治平四年(一○六七)进士(清乾隆《福建通志》卷三三)。爲翰林学士(《海棠谱》卷中)。今录诗二首。 查看更多>>

张冕的诗:

相关诗词: