xī yuán hǎi táng
西园海棠 🔈
丹葩翠叶竞妖浓,蜂蝶翻翻弄暖风。
濯雨正疑宫锦烂,媚晴先夺晓霞红。
芬菲剑外从来胜,欢赏天涯为尔同。
却想乡关足尘土,只应能见画图中。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
丹葩翠葉競妖濃,蜂蝶翻翻弄暖風。
濯雨正疑宮錦爛,媚晴先奪曉霞紅。
芬菲劍外從來勝,歡賞天涯爲爾同。
却想鄉關足塵土,只應能見畫圖中。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
红色的花朵,翠绿的叶子争相绽放,蜜蜂和蝴蝶在温暖的风中嬉戏。
雨水洗净,宫廷锦缎似乎失去了它的鲜艳,美丽的晴天先夺走了黎明的霞光。
在剑外的芬芳之地,一直以来都胜过其他地方,欢欣赏析:的景色就像天涯与你同在。
然而,我思念家乡的关口和尘土,只能在画中才能见到。
总结:
这首诗描绘了一个美丽的自然景象。红色的花朵和翠绿的叶子竞相绽放,蜜蜂和蝴蝶在温暖的风中飞舞。雨后,宫廷锦缎失去了它的光彩,美丽的晴天夺走了黎明的霞光。在远离尘嚣的地方,大自然的景色胜过一切,这种欢乐与你一同分享。然而,我却怀念家乡的关口和尘土,只能在画中才能见到。这首诗通过自然景色的描绘,表达了作者对故乡的思念之情。
相关诗词:
曾园见海棠 (céng yuán jiàn hǎi táng)
海棠簇簇弄繁英,随分相逢眼自青。
一种风流似西蜀,何须心着展江亭。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
四圣观御园海棠花 (sì shèng guān yù yuán hǎi táng huā)
燕子来时春政好,御园賸拆海棠花。
如今翠辇游观少,一片东风属道家。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
久雨骤晴山园桃李烂漫独海棠未甚开戯作 (jiǔ yǔ zhòu qíng shān yuán táo lǐ làn màn dú hǎi táng wèi shèn kāi xì zuò)
雨霁风和日渐长,小园尊酒答年光。
直令桃李能言语,何似多情睡海棠。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
春晴怀故园海棠二首 其一 (chūn qíng huái gù yuán hǎi táng èr shǒu qí yī)
故园今日海棠开,梦入江西锦绣堆。
万物皆春人独老,一年过社燕方回。
似青如白天浓淡,欲堕还飞絮往来。
无那风光餐不得,遣诗招入翠琼杯。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
成都运司西园亭诗 海棠轩 (chéng dōu yùn sī xī yuán tíng shī hǎi táng xuān)
海棠冠蜀花,此轩花尤冠。
红云簇蕊细,渌水照叶嫩。
倚粧宫粉聚,叠绮霞光散。
雨泪点春风,应怀上林怨。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
海棠 (hǎi táng)
十月园林不雨霜,朝曦赫赫似秋阳。
夜来听得游人语,不见梅花见海棠。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
海棠图 (hǎi táng tú)
海棠花底三年客,不见海棠花盛开。
却向江南看图画,始慙虚到蜀城来。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
题家园海棠小亭壁 (tí jiā yuán hǎi táng xiǎo tíng bì)
万点匀红上海棠,小亭无处着春光。
放教晓日滋新彩,要问东君学醉粧。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
海棠 (hǎi táng)
君王勤俭御经筵,闲却羊车今几年。
白髪宫人无职事,海棠花下晒西毡。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。