lín wèi zhī sòng bǐ xì zèng
林为之送笔戏赠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄庭坚 (huáng tíng jiān)

阎生作三副,规摹宣城葛。
外貌虽铣泽,毫心或麤粝。
功将希栗尾,拙乃成枣核。
李庆缚散卓,含墨能不泄。
病在惜白毫,往往半巧拙。
小字亦周旋,大字难曲折。
时时一毛乱,乃似逆梳发。
张鼎徒有表,徐偃元无骨。
橅画记姓名,亦可应仓卒。
为之街南居,时通铃下谒。
晴轩坐风凉,怪我把枯笔。
开囊扑蠹鱼,遣奴送一束。
洗砚磨松煤,挥洒至日没。
蚤年学屠龙,适用固疏阔。
广文困虀盐,烹茶对秋月。
略无人问字,况有客投辖。
文章寄呻吟,讲授费颊舌。
闲无用心处,雌黄到笔墨。
时不与人游,孔子尚爱日。
作诗当鸣鼓,聊自攻短阙。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

yán shēng zuò sān fù , guī mó xuān chéng gě 。
wài mào suī xiǎn zé , háo xīn huò cū lì 。
gōng jiāng xī lì wěi , zhuō nǎi chéng zǎo hé 。
lǐ qìng fù sàn zhuó , hán mò néng bù xiè 。
bìng zài xī bái háo , wǎng wǎng bàn qiǎo zhuō 。
xiǎo zì yì zhōu xuán , dà zì nán qū zhé 。
shí shí yī máo luàn , nǎi sì nì shū fā 。
zhāng dǐng tú yǒu biǎo , xú yǎn yuán wú gǔ 。
mó huà jì xìng míng , yì kě yìng cāng cù 。
wèi zhī jiē nán jū , shí tōng líng xià yè 。
qíng xuān zuò fēng liáng , guài wǒ bǎ kū bǐ 。
kāi náng pū dù yú , qiǎn nú sòng yī shù 。
xǐ yàn mó sōng méi , huī sǎ zhì rì méi 。
zǎo nián xué tú lóng , shì yòng gù shū kuò 。
guǎng wén kùn jī yán , pēng chá duì qiū yuè 。
lüè wú rén wèn zì , kuàng yǒu kè tóu xiá 。
wén zhāng jì shēn yín , jiǎng shòu fèi jiá shé 。
xián wú yòng xīn chù , cí huáng dào bǐ mò 。
shí bù yǔ rén yóu , kǒng zǐ shàng ài rì 。
zuò shī dāng míng gǔ , liáo zì gōng duǎn quē 。

动物

林爲之送筆戲贈

—— 黄庭堅

閻生作三副,規摹宣城葛。
外貌雖銑澤,毫心或麤糲。
功將希栗尾,拙乃成棗核。
李慶縛散卓,含墨能不洩。
病在惜白毫,往往半巧拙。
小字亦周旋,大字難曲折。
時時一毛亂,乃似逆梳髮。
張鼎徒有表,徐偃元無骨。
橅畫記姓名,亦可應倉卒。
爲之街南居,時通鈴下謁。
晴軒坐風凉,怪我把枯筆。
開囊撲蠹魚,遣奴送一束。
洗硯磨松煤,揮灑至日沒。
蚤年學屠龍,適用固疏闊。
廣文困虀鹽,烹茶對秋月。
略無人問字,況有客投轄。
文章寄呻吟,講授費頰舌。
閒無用心處,雌黄到筆墨。
時不與人遊,孔子尚愛日。
作詩當鳴鼓,聊自攻短闕。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

yán shēng zuò sān fù , guī mó xuān chéng gě 。
wài mào suī xiǎn zé , háo xīn huò cū lì 。
gōng jiāng xī lì wěi , zhuō nǎi chéng zǎo hé 。
lǐ qìng fù sàn zhuó , hán mò néng bù xiè 。
bìng zài xī bái háo , wǎng wǎng bàn qiǎo zhuō 。
xiǎo zì yì zhōu xuán , dà zì nán qū zhé 。
shí shí yī máo luàn , nǎi sì nì shū fā 。
zhāng dǐng tú yǒu biǎo , xú yǎn yuán wú gǔ 。
mó huà jì xìng míng , yì kě yìng cāng cù 。
wèi zhī jiē nán jū , shí tōng líng xià yè 。
qíng xuān zuò fēng liáng , guài wǒ bǎ kū bǐ 。
kāi náng pū dù yú , qiǎn nú sòng yī shù 。
xǐ yàn mó sōng méi , huī sǎ zhì rì méi 。
zǎo nián xué tú lóng , shì yòng gù shū kuò 。
guǎng wén kùn jī yán , pēng chá duì qiū yuè 。
lüè wú rén wèn zì , kuàng yǒu kè tóu xiá 。
wén zhāng jì shēn yín , jiǎng shòu fèi jiá shé 。
xián wú yòng xīn chù , cí huáng dào bǐ mò 。
shí bù yǔ rén yóu , kǒng zǐ shàng ài rì 。
zuò shī dāng míng gǔ , liáo zì gōng duǎn quē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
阎生做了三副画作,描摹了宣城的葛草。
虽然外貌光滑如泽水,但内心可能有些粗糙。
他的功力可能不如栗尾般高明,但在拙劣中也能形成像枣核那样的成就。
李庆把散乱的卓纹固定住,即使含墨也不会泄露。
他的毛笔病在于珍惜白毫,所以有时候表现出半巧半拙。
无论是写小字还是大字,都难以曲折地控制每一笔,常常让人觉得像逆梳发那样杂乱。
张鼎的作品只是有外表,但缺乏内在骨架,而徐偃的作品则没有这个问题。
橅画上记载着姓名,也可以应急使用。
他住在街南,有时去拜访铃下的老师。
坐在晴轩,感受凉风,怪自己忘记带了干枯的毛笔。
打开囊袋除去蠹虫,让仆人送来一束新的毛笔。
洗净砚台,磨好松煤,写字挥洒到太阳下山。
在年轻时学习屠龙之法,适用于写文章的广泛内容和雄阔气势。
广泛涉猎学问就像食用了虀盐,而在品茶时对着秋月,谈论诗文。
他不太在意有人问他的字迹,更何况有客人前来投奔。
他的文章常常吟咏呻吟,讲授费尽了他的脸颊和舌头。
无所用心之处,雌黄也能蔓延到他的笔墨中。
他不喜欢与人游玩,孔子都喜欢呆在家里过日子。
他作诗的时候像敲着鼓一样,自己纠正着短处和缺陷。
全文

总结:

这篇文章描述了阎生三副画作,其中主要写了他的书法作品和毛笔技艺。他的书法作品有表现力,但在细节处理上可能有些拙劣。文中还提及了其他一些人物,如张鼎和徐偃,用以对比阎生的才华。文章中也表达了对书法创作的思考和态度,强调了专注和不怕磨难的重要性。

《林为之送笔戏赠》是黄庭坚的一首诗,表现了他对友人林为之送笔的感慨和对书写的热爱。这首诗主要具有以下几个

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄庭坚介绍:🔈

黄庭坚诗,以《武英殿聚珍版书》所收《山谷诗注》爲底本。校以宋绍定刊《山谷诗注》(简称宋本;残存三卷,藏北京图书馆),元刻《山谷黄先生大全诗注》(简称元本;残存内集十六卷,藏北京图书馆),《四部丛刊》影印宋乾道本《豫章黄先生文集》(简称文集)及元刊《山谷外集诗注》(简称影元本),明嘉靖间蒋芝刊《黄诗内篇》十四卷(简称蒋刻本)、明版《山谷黄先生大全诗注》(简称明大全本;此书与蒋刻本并藏北京图书馆)、影印文渊阁《四库全书·山谷集》(简称山谷集)、清光绪间陈三立覆宋刻本(简称陈刻本)。并参校乾隆间翁方纲校树经堂本(简称翁校本,其中翁氏校语称翁校)。《内集》《外集》的编年说明,集中移置每卷卷首;《别集》... 查看更多>>

黄庭坚的诗:

黄庭坚的词:

相关诗词:

吴执中有两鹅为余烹之戏赠 (wú zhí zhōng yǒu liǎng é wèi yú pēng zhī xì zèng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

学书池上一双鹅,宛颈相追笔意多。
皆为涪翁赴汤鼎,主人言汝不能歌。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

抒情 咏物

奉酬杨侍郎丈因送八叔拾遗戏赠诏追南来诸宾二首 一 (fèng chóu yáng shì láng zhàng yīn sòng bā shū shí yí xì zèng zhào zhuī nán lái zhū bīn èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 柳宗元

贞一来时送彩牋,一行归雁慰惊弦。
翰林寂寞谁为主,鸣凤应须早上天。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

戏作墨竹二本赠鹤林因为之赞 其一 (xì zuò mò zhú èr běn zèng hè lín yīn wèi zhī zàn qí yī)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

新梢凝翠,落照余红。
乱鸦噪罢,叶叶清风。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

戏作墨竹二本赠鹤林因为之赞 其二 (xì zuò mò zhú èr běn zèng hè lín yīn wèi zhī zàn qí èr)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

一枝嫩绿,数叶老苍。
夜半月明,清露瀼瀼。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

戏赠友人 (xì zèng yǒu rén)

朝代:唐    作者: 贾岛

一日不作诗,心源如废井。
笔砚为辘轳,吟咏作縻绠。
朝来重汲引,依旧得清[冷]。
书赠同怀人,词中多苦辛。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

勉励 友人

送赵司理若钰之官潮州 (sòng zhào sī lǐ ruò yù zhī guān cháo zhōu)

朝代:宋    作者: 刘克庄

辨幕资筹笔,圜扉待雪冤。
未论公喜怒,先为母平反。
君壮行其志,吾贫赠以言。
自怜刘跛子,不及送前村。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

陈处士为予画像求颂戏与之 (chén chǔ shì wèi yǔ huà xiàng qiú sòng xì yǔ zhī)

朝代:宋    作者: 释德洪

吴侬戏入笔三昧,老俨分身缣素间。
平昔垂须曾跨海,暮年留眼饱看山。
肯甘梦幻所折困,不受丛林輙见删。
我不是渠渠是我,谩余名字落人寰。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

王东卿惠墨戏副之以诗因次韵谢之 其一 (wáng dōng qīng huì mò xì fù zhī yǐ shī yīn cì yùn xiè zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 蔡戡

戏拈秃笔聊复尔,一翦吴淞半江水。
归心已逐水东流,梦到家山四千里。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

元章赠笔戏成一绝 (yuán zhāng zèng bǐ xì chéng yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

东台使者妙诗文,赠我中书四十君。
我不善书惭拜赐,中书今日遇将军。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。

吴景年真赞 (wú jǐng nián zhēn zàn)

朝代:宋    作者: 陈着

其容渊,其髯掀,其服野,其冠圜。
是谁笔之得其粗焉,孰若见君於此笔之外,而知君於此笔之前。
气以直而肆,神以藏而全。
付所无於自信,处所有如不然。
夫固欲谢吴楚之尘,而游戏乎羲皇之天也。

平平仄○仄,平平平平仄。
仄仄平仄仄,○平仄平仄。
平○平仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,平仄平仄仄。
仄仄仄仄○,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○仄平仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄平,仄仄○平仄。
平平平平平,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○平平,平仄仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,平○仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
○平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○平仄,平仄平仄仄。