zì pí líng yǔ xiōng dì bì dì nán lái yuē wèi lián jiāng zhī guī zhōng tú gè yǐ shì liú suì chéng dú wǎng niàn zī lí luàn yì wū gé jué zuò shī yǐ jì zhī
自毘陵与兄弟避地南来约为连江之归中涂各以事留遂成独往念兹离乱易於隔绝作诗以寄之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李弥逊 (lǐ mí xùn)

胡尘暗中原,大驾巡江都。
春风遂南渡,百辟咸奔趋。
衣冠困陵暴,川陆纷舟舆。
微生本萍寄,宁复安吾庐。
褰裳犯深险,颠仆妻与孥。
怀恩痛未报,无路先貔貙。
岩穴多遗贤,天网固亦疏。
骅骝惧捐弃,未数十驾驽。
衔悲望君门,忍作永诀图。
扁舟兄及弟,去指东海隅。
夜榜亚修舳,晓帆趁横蒲。
如何忽参商,行止分半途。
怡怡风月夕,来若同队鱼。
惨惨霜露秋,去如独翔鳬。
岁晏道路长,只影谁与俱。
但忧赤眉间,能致黄耳无。
青灯搅寒梦,起坐中肠枯。
载歌鶺鴒诗,引泪零襟裾。
闽山我旧国,下隐同姓居。
潮田岁再获,海错日两渔。
荔子擘绦縠,江瑶截冰肤。
家家泼春酿,取醉不待沽。
木落终粪本,兹言绅可书。
悲心久更微,正坐簪绂拘。
归休傥永诀,愿言当前驱。
茅茨卜幽胜,荷锸手自锄。
松竹植门巷,兰菊罗庭除。
杖屦杂老稚,杯盘接乡闾。
共追一笑欢,可解千日臞。
着鞭须及辰,暮景速过驹。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

hú chén àn zhōng yuán , dà jià xún jiāng dōu 。
chūn fēng suì nán dù , bǎi pì xián bēn qū 。
yī guān kùn líng bào , chuān lù fēn zhōu yú 。
wēi shēng běn píng jì , níng fù ān wú lú 。
qiān shang fàn shēn xiǎn , diān pú qī yǔ nú 。
huái ēn tòng wèi bào , wú lù xiān pí chū 。
yán xué duō yí xián , tiān wǎng gù yì shū 。
huá liú jù juān qì , wèi shù shí jià nú 。
xián bēi wàng jūn mén , rěn zuò yǒng jué tú 。
piān zhōu xiōng jí dì , qù zhǐ dōng hǎi yú 。
yè bǎng yà xiū zhú , xiǎo fān chèn héng pú 。
rú hé hū cān shāng , xíng zhǐ fēn bàn tú 。
yí yí fēng yuè xī , lái ruò tóng duì yú 。
cǎn cǎn shuāng lù qiū , qù rú dú xiáng fú 。
suì yàn dào lù cháng , zhī yǐng shuí yǔ jù 。
dàn yōu chì méi jiān , néng zhì huáng ěr wú 。
qīng dēng jiǎo hán mèng , qǐ zuò zhōng cháng kū 。
zǎi gē jī líng shī , yǐn lèi líng jīn jū 。
mǐn shān wǒ jiù guó , xià yǐn tóng xìng jū 。
cháo tián suì zài huò , hǎi cuò rì liǎng yú 。
lì zǐ bò tāo hú , jiāng yáo jié bīng fū 。
jiā jiā pō chūn niàng , qǔ zuì bù dài gū 。
mù luò zhōng fèn běn , zī yán shēn kě shū 。
bēi xīn jiǔ gèng wēi , zhèng zuò zān fú jū 。
guī xiū tǎng yǒng jué , yuàn yán dāng qián qū 。
máo cí bǔ yōu shèng , hé chā shǒu zì chú 。
sōng zhú zhí mén xiàng , lán jú luó tíng chú 。
zhàng jù zá lǎo zhì , bēi pán jiē xiāng lǘ 。
gòng zhuī yī xiào huān , kě jiě qiān rì qú 。
zhe biān xū jí chén , mù jǐng sù guò jū 。

自毘陵與兄弟避地南來約爲連江之歸中塗各以事留遂成獨往念茲離亂易於隔絕作詩以寄之

—— 李彌遜

胡塵暗中原,大駕巡江都。
春風遂南渡,百辟咸奔趨。
衣冠困陵暴,川陸紛舟輿。
微生本萍寄,寧復安吾廬。
褰裳犯深險,顛仆妻與孥。
懷恩痛未報,無路先貔貙。
巖穴多遺賢,天網固亦疏。
驊騮懼捐弃,未數十駕駑。
銜悲望君門,忍作永訣圖。
扁舟兄及弟,去指東海隅。
夜榜亞修舳,曉帆趁横蒲。
如何忽參商,行止分半途。
怡怡風月夕,來若同隊魚。
慘慘霜露秋,去如獨翔鳬。
歲晏道路長,隻影誰與俱。
但憂赤眉間,能致黄耳無。
青燈攪寒夢,起坐中腸枯。
載歌鶺鴒詩,引淚零襟裾。
閩山我舊國,下隱同姓居。
潮田歲再穫,海錯日兩漁。
荔子擘絳縠,江瑤截冰膚。
家家潑春釀,取醉不待沽。
木落終糞本,兹言紳可書。
悲心久更微,正坐簪紱拘。
歸休儻永訣,願言當前驅。
茅茨卜幽勝,荷鍤手自鋤。
松竹植門巷,蘭菊羅庭除。
杖屨雜老稚,杯盤接鄉閭。
共追一笑歡,可解千日臞。
着鞭須及辰,暮景速過駒。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

hú chén àn zhōng yuán , dà jià xún jiāng dōu 。
chūn fēng suì nán dù , bǎi pì xián bēn qū 。
yī guān kùn líng bào , chuān lù fēn zhōu yú 。
wēi shēng běn píng jì , níng fù ān wú lú 。
qiān shang fàn shēn xiǎn , diān pú qī yǔ nú 。
huái ēn tòng wèi bào , wú lù xiān pí chū 。
yán xué duō yí xián , tiān wǎng gù yì shū 。
huá liú jù juān qì , wèi shù shí jià nú 。
xián bēi wàng jūn mén , rěn zuò yǒng jué tú 。
piān zhōu xiōng jí dì , qù zhǐ dōng hǎi yú 。
yè bǎng yà xiū zhú , xiǎo fān chèn héng pú 。
rú hé hū cān shāng , xíng zhǐ fēn bàn tú 。
yí yí fēng yuè xī , lái ruò tóng duì yú 。
cǎn cǎn shuāng lù qiū , qù rú dú xiáng fú 。
suì yàn dào lù cháng , zhī yǐng shuí yǔ jù 。
dàn yōu chì méi jiān , néng zhì huáng ěr wú 。
qīng dēng jiǎo hán mèng , qǐ zuò zhōng cháng kū 。
zǎi gē jī líng shī , yǐn lèi líng jīn jū 。
mǐn shān wǒ jiù guó , xià yǐn tóng xìng jū 。
cháo tián suì zài huò , hǎi cuò rì liǎng yú 。
lì zǐ bò tāo hú , jiāng yáo jié bīng fū 。
jiā jiā pō chūn niàng , qǔ zuì bù dài gū 。
mù luò zhōng fèn běn , zī yán shēn kě shū 。
bēi xīn jiǔ gèng wēi , zhèng zuò zān fú jū 。
guī xiū tǎng yǒng jué , yuàn yán dāng qián qū 。
máo cí bǔ yōu shèng , hé chā shǒu zì chú 。
sōng zhú zhí mén xiàng , lán jú luó tíng chú 。
zhàng jù zá lǎo zhì , bēi pán jiē xiāng lǘ 。
gòng zhuī yī xiào huān , kě jiě qiān rì qú 。
zhe biān xū jí chén , mù jǐng sù guò jū 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
胡尘暗中回到了中原,大驾亲临巡视江都。春风助其南渡,百官纷纷奔走跟随。衣冠之士困在陵暴之地,河川陆地上挤满了船舟车辆。微生本想以草屋为家,又何曾想会回到安逸的庐舍。他披着衣裳,冒险穿越险境,结果不幸颠仆,妻子和孩子都在一起。怀着对恩德的痛苦未能回报,他发现再也找不到回去的路,只能面对未知的挑战。
岩穴中遗留着许多有才德的人,但天网似乎也宽松了些。骅骝这匹卓越的马儿担心被丢弃,还有许多不成熟的马驹。它们怀着悲伤,望着君门,忍受着永别的痛苦。扁舟上的兄弟们带着弟弟,指向东海的边际,夜晚挂上修好的舵,等到黎明时分就展开帆,趁着顺风去往遥远的蒲州。
不知怎地,忽然参商之地出现了,行进停止了一半。夜晚的美景与月色降临,使得他们仿佛和同伴鱼群一样前来。但是,秋天的寒露是悲凉的,就像孤雁独自飞翔一样。岁月漫长,道路遥远,只有他的影子与他共行。他内心忧虑着赤眉之乱,担忧着黄耳之流会无所作为。
在灯光下,他的梦被搅动,坐起身时中肠如焚。他吟咏着鶺鴒诗,引出泪水湿了前襟和裙摆。他回到了旧国闽山,潜藏在同姓的人中。在潮田,他一年两次收获,海湾也是日日渔获。他将荔枝一分为二,取出绦带,用江瑶截取冰的外皮。每家每户都泼出春酿,取醉无需等待上市。就像木头落地后又还会长出粪肥一样,这些话言绅士可作为警示。
他的悲心已经隐藏得越来越微弱,但他仍然被束缚在簪绂之间无法自拔。他渴望能够归休,愿言语能推动前行。他在幽静的胜地竖起茅茨,自己亲手耕种锄草。他种植松竹于门巷,种满兰菊罗列在庭院中。他身着杖履,把老和稚混合在一起,杯盘相接招待乡里的宾客。共同追寻欢笑,可以消解千日的疲惫。他挥动着鞭子,必须在辰时之前完成旅程,暮景来临迅速如驹马奔腾。
全文讲述了一个人物(微生)历尽艰险,心怀悲伤,思念故乡和亲人。他历经艰辛,终于回到故土。虽然家乡的景色依旧美好,但他内心依然忧愁。在归乡的路途中,他经历了许多艰险,也感受到了人生的无常和离别之痛。他忧虑着社会动荡带来的后果,也对官场腐败失望不已。然而,他依然希望能过上宁静自在的生活,回归简朴淳朴的生活方式,过着务农耕作的日子。
全文表达了对人生无常、社会动荡和个人追求的感慨,反映了古代文人士人生态度和价值观。同时,通过描写美丽的自然景物,也凸显了中国古代诗人对自然之美的热爱和对田园生活的向往。整篇文章充满了忧愁与渴望,道出了人生的无常和离别之苦。

赏析:
这首诗以诗人李弥逊离乱之时境为背景,通过叙述自己与兄弟避难南归的经过和心情,表达了对家国离散和困苦生活的感慨。诗中通过具体的景物描写和情感抒发,展现了兄弟之间的情义和对故乡的思念之情。
诗人首先以“胡尘暗中原,大驾巡江都。”描绘出乱世背景,疾变之际的悲愁氛围。接着描述春风渡江,形势急转直下,百辟纷纷奔向南方,衣冠困陵,川陆之间舟舆纷至,生活困顿。诗人以“微生本萍寄”表明身世之艰辛,生活无依。随后,诗人写出自己颠沛流离的遭遇,形象地展现了乱世中人们的无奈和困苦。
接下来,诗人以“悲心久更微,正坐簪绂拘。”表达了对困境的深沉悲伤和无奈。最后,以田园般的景象和家庭生活,表现了诗人对故国的留恋和对幸福生活的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李弥逊介绍:🔈

李弥逊(一○八九~一一五三),字似之,号筠溪居士,又号普现居士,苏州吴县(今属江苏)人。徽宗大观三年(一一○九)进士,调单州司户。政和四年(一一一四)除国朝会要所检阅文字。八年,擢起居郎,因上封事剀切,贬知卢山县。宣和七年(一一二五),知冀州。钦宗靖康元年(一一二六),召爲卫尉少卿,出知端州。高宗建炎元年(一一二七),除淮南路转运副使。绍兴二年(一一三二),知饶州。五年,知吉州。七年,迁起居郎,试中书舍人。八年,试户部侍郎。九年,因反对议和忤秦桧,出知漳州。十年奉祠,归隐福建连江西山。二十三年卒。有《筠溪集》二十四卷(《直斋书录解题》卷一八),又《甘露集》(《苕溪渔隐丛话》後集卷二八),已佚。... 查看更多>>

李弥逊的诗:

李弥逊的词:

  • 花心动

    水馆风亭,晚香浓、一番荷芰经雨。簟枕...

  • 一寸金

    仙李盘根,自有云仍霭芳裔。更留雨霜皮...

  • 蝶恋花

    百尺游丝当秀户。不系春晖,只系闲愁住...

  • 蝶恋花

    足力穷时山已晦。却上轻舟,急棹穿沙背...

  • 蝶恋花

    清晓天容争显晦。溪上群山,戢戢分驼背...

  • 蝶恋花

    百叠青山江一缕。十里人家,路绕南台去...

  • 蝶恋花

    小小芙蕖红半展。占早争先,不奈腰肢软...

  • 虞美人

    上阳迟日千门锁。花外流莺过。一番春去...

  • 虞美人

    海棠开後春谁主。日日催花雨。可怜新绿...

  • 虞美人

    金泥捍拨春声碎。恨入相思泪。醉欺秋水...

  • 李弥逊宋词全集>>

相关诗词:

子瞻与长老择师相遇於竹西石塔之间屡以绝句赠之又留书邀辙同作遂以一绝继之 (zǐ zhān yǔ zhǎng lǎo zé shī xiāng yù wū zhú xī shí tǎ zhī jiān lǚ yǐ jué jù zèng zhī yòu liú shū yāo zhé tóng zuò suì yǐ yī jué jì zhī)

朝代:宋    作者: 苏辙

远老陶翁好弟兄,虎溪庐阜久逢迎。
何须更要经平子,清议从来贵士衡。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

自河南经乱关内阻饥兄弟离散各在一处因望月有感聊书所怀寄上浮梁大兄於潜七兄乌江十五兄兼示符离及下邽弟妹 (zì hé nán jīng luàn guān nèi zǔ jī xiōng dì lí sàn gè zài yī chǔ yīn wàng yuè yǒu gǎn liáo shū suǒ huái jì shàng fú liáng dà xiōng wū qián qī xiōng wū jiāng shí wǔ xiōng jiān shì fú lí jí xià guī dì mèi)

朝代:唐    作者: 白居易

时难年饥世业空,弟兄羇旅各西东。
田园寥落干戈後,骨肉流离道路中。
吊影分为千里鴈,辞根散作九秋蓬。
共看明月应垂泪,一夜乡心五处同。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

自江陵之徐州路上寄兄弟 (zì jiāng líng zhī xú zhōu lù shang jì xiōng dì)

朝代:唐    作者: 白居易

岐路南将北,离忧弟与兄。
关河千里别,风雪一身行。
夕宿劳乡梦,晨装惨旅情。
家贫忧後事,日短念前程。
烟鴈飜寒渚,霜乌聚古城。
谁怜陟冈者,西楚望南荆。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

吾兄文夫宦游天台余将官於江左不胜感离之情用韦苏州那知风雨夜复此对牀眠为韵作十诗以寄 其一 (wú xiōng wén fū huàn yóu tiān tāi yú jiàng guān wū jiāng zuǒ bù shèng gǎn lí zhī qíng yòng wéi sū zhōu nà zhī fēng yǔ yè fù cǐ duì chuáng mián wèi yùn zuò shí shī yǐ jì qí yī)

朝代:宋    作者: 王淹

秋风一夕来,木落江水波。
相将鴈南翔,奈有孤飞何。
四海兄弟少,百年离别多。
傥坚归来心,富贵尔则那。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

送董正字归觐毘陵 (sòng dǒng zhèng zì guī jìn pí líng)

朝代:唐    作者: 无可

暂辞讐校去,未发见新鸿。
路入江波上,人归楚邑东。
山遥晴出树,野极暮连空。
何以念兄弟,应思洁膳同。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

括苍胡经仲以经术授吾乡子弟仆顷过钱塘得吾兄永言多益及友人孟世功书未尝不以得交经仲为言且以其往还诗什相示已决知经仲非尘埃中人矣春初归自钱塘遂获识经仲於斋馆信数公之知人交道之不朽一年之间凡三相会从容谈笑者 (kuò cāng hú jīng zhòng yǐ jīng shù shòu wú xiāng zǐ dì pú qǐng guò qián táng dé wú xiōng yǒng yán duō yì jí yǒu rén mèng shì gōng shū wèi cháng bù yǐ dé jiāo jīng zhòng wèi yán qiě yǐ qí wǎng huán shī shén xiāng shì yǐ jué zhī jīng zhòng fēi chén āi zhōng rén yǐ chūn chū guī zì qián táng suì huò shí jīng zhòng wū zhāi guǎn xìn shù gōng zhī zhī rén jiāo dào zhī bù xiǔ yī nián zhī jiān fán sān xiāng huì cóng róng tán xiào zhě)

朝代:宋    作者: 吴芾

吾侪生长太平时,不谓年来逢乱离。
此别要烦君自重,相期重筑太平基。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

括苍胡经仲以经术授吾乡子弟仆顷过钱塘得吾兄永言多益及友人孟世功书未尝不以得交经仲为言且以其往还诗什相示已决知经仲非尘埃中人矣春初归自钱塘遂获识经仲於斋馆信数公之知人交道之不朽一年之间凡三相会从容谈笑者 (kuò cāng hú jīng zhòng yǐ jīng shù shòu wú xiāng zǐ dì pú qǐng guò qián táng dé wú xiōng yǒng yán duō yì jí yǒu rén mèng shì gōng shū wèi cháng bù yǐ dé jiāo jīng zhòng wèi yán qiě yǐ qí wǎng huán shī shén xiāng shì yǐ jué zhī jīng zhòng fēi chén āi zhōng rén yǐ chūn chū guī zì qián táng suì huò shí jīng zhòng wū zhāi guǎn xìn shù gōng zhī zhī rén jiāo dào zhī bù xiǔ yī nián zhī jiān fán sān xiāng huì cóng róng tán xiào zhě)

朝代:宋    作者: 吴芾

风期久已暗相亲,樽酒论文未厌频。
底事天公苦乖隔,动将离索付骚人。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

甲寅仲秋水涨独民先兄元发弟徙居招提日有登览棋酒之胜连日雨复大作水且洊至举室几于湿浸仰二公之旷达叹辎重之为累輙成鄙句以寄并呈志尹宣教表兄洎往来诸友兄一笑 (jiǎ yín chóng qiū shuǐ zhǎng dú mín xiān xiōng yuán fā dì xǐ jū zhāo tí rì yǒu dēng lǎn qí jiǔ zhī shèng lián rì yǔ fù dà zuò shuǐ qiě jiàn zhì jǔ shì jǐ yú shī jìn yǎng èr gōng zhī kuàng dá tàn zī chóng zhī wèi lèi zhé chéng bǐ jù yǐ jì bìng chéng zhì yǐn xuān jiào biǎo xiōng jì wǎng lái zhū yǒu xiōng yī xiào)

朝代:宋    作者: 李光

活计从来祗旋营,急难方悟此生轻。
资身但有书盈腹,润屋不将金满籯。
尘榻晓寒资酒力,空堦夜雨杂棋声。
茗瓯时赴汤休约,肯念人间雨与晴。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

表兄王俊夫客当涂以古诗见寄赋此奉谢 (biǎo xiōng wáng jùn fū kè dāng tú yǐ gǔ shī jiàn jì fù cǐ fèng xiè)

朝代:宋    作者: 徐瑞

自叹离群淹在兹,诗来一读一相思。
人言毛遂早成事,我怪何蕃久不归。
灯火十年俱旧梦,江湖万里有新知。
秋风萧飒苹花老,目断晴云片片飞。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。

括苍胡经仲以经术授吾乡子弟仆顷过钱塘得吾兄永言多益及友人孟世功书未尝不以得交经仲为言且以其往还诗什相示已决知经仲非尘埃中人矣春初归自钱塘遂获识经仲於斋馆信数公之知人交道之不朽一年之间凡三相会从容谈笑者 (kuò cāng hú jīng zhòng yǐ jīng shù shòu wú xiāng zǐ dì pú qǐng guò qián táng dé wú xiōng yǒng yán duō yì jí yǒu rén mèng shì gōng shū wèi cháng bù yǐ dé jiāo jīng zhòng wèi yán qiě yǐ qí wǎng huán shī shén xiāng shì yǐ jué zhī jīng zhòng fēi chén āi zhōng rén yǐ chūn chū guī zì qián táng suì huò shí jīng zhòng wū zhāi guǎn xìn shù gōng zhī zhī rén jiāo dào zhī bù xiǔ yī nián zhī jiān fán sān xiāng huì cóng róng tán xiào zhě)

朝代:宋    作者: 吴芾

明日离樽难重倾,且停征驭话交情。
知心自古不易得,况是途穷頼友生。

平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,平仄平平平。
平平仄○仄,平仄○仄平。
平平仄仄仄,平仄平平平。
平仄平○平,平仄仄仄○。
平平仄平?,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
○平平仄仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,仄○仄○平。
○平仄○平,○仄○仄平。
平平平仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,仄○仄平平。
仄仄仄仄○,仄仄平仄平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平?平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄平仄仄,平平平仄平。
平平仄○平,○仄平仄平。
平平仄仄仄,仄平○平○。
平平仄平○,○仄仄仄平。
平仄仄平仄,平仄平○○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○平。