zèng shù shì chén tán tiān
赠术士陈谈天 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王迈 (wáng mài)

我生之辰日在亢,斗牛之宿晻无耀。
独有首尾二虣星,角立昴氐争系标。
一生奇蹇良苦之,已分青云输年少。
每逢星史说经躔,探手止之头屡掉。
谈天一日叩斋扉,信口阳秋天下妙。
数灵不用蓍草占,机秘时将道眼照。
玄中巧夺君平胎,圣处深入浑沌窍。
俗人筹星乱如麻,蠡测管窥工窃剽。
听君谈唾如秦青,字字宫商合腔调。
如何孤身无所赏,萍梗风波任浮漂。
正缘苦泄造化机,真宰忌之神所诮。
方知多技故多穷,凡事皆然君莫笑。
虽然知己岂无人,试往京城谒权要。
一丝莫久牛蹄湾,沧海六鳌待君钓。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

wǒ shēng zhī chén rì zài kàng , dòu niú zhī sù ǎn wú yào 。
dú yǒu shǒu wěi èr bào xīng , jiǎo lì mǎo dī zhēng xì biāo 。
yī shēng qí jiǎn liáng kǔ zhī , yǐ fēn qīng yún shū nián shào 。
měi féng xīng shǐ shuō jīng chán , tàn shǒu zhǐ zhī tóu lǚ diào 。
tán tiān yī rì kòu zhāi fēi , xìn kǒu yáng qiū tiān xià miào 。
shù líng bù yòng shī cǎo zhàn , jī mì shí jiāng dào yǎn zhào 。
xuán zhōng qiǎo duó jūn píng tāi , shèng chù shēn rù hún dùn qiào 。
sú rén chóu xīng luàn rú má , lí cè guǎn kuī gōng qiè piāo 。
tīng jūn tán tuò rú qín qīng , zì zì gōng shāng hé qiāng diào 。
rú hé gū shēn wú suǒ shǎng , píng gěng fēng bō rèn fú piāo 。
zhèng yuán kǔ xiè zào huà jī , zhēn zǎi jì zhī shén suǒ qiào 。
fāng zhī duō jì gù duō qióng , fán shì jiē rán jūn mò xiào 。
suī rán zhī jǐ qǐ wú rén , shì wǎng jīng chéng yè quán yào 。
yī sī mò jiǔ niú tí wān , cāng hǎi liù áo dài jūn diào 。

叙事 长诗 感伤 人生 乐曲

贈術士陳談天

—— 王邁

我生之辰日在亢,斗牛之宿晻無耀。
獨有首尾二虣星,角立昴氐爭繫標。
一生奇蹇良苦之,已分青雲輸年少。
每逢星史說經躔,探手止之頭屢掉。
談天一日叩齋扉,信口陽秋天下妙。
數靈不用蓍草占,機祕時將道眼照。
玄中巧奪君平胎,聖處深入渾沌竅。
俗人籌星亂如麻,蠡測管窺工竊剽。
聽君談唾如秦青,字字宮商合腔調。
如何孤身無所賞,萍梗風波任浮漂。
正緣苦泄造化機,真宰忌之神所誚。
方知多技故多窮,凡事皆然君莫笑。
雖然知己豈無人,試往京城謁權要。
一絲莫久牛蹄灣,滄海六鰲待君釣。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

wǒ shēng zhī chén rì zài kàng , dòu niú zhī sù ǎn wú yào 。
dú yǒu shǒu wěi èr bào xīng , jiǎo lì mǎo dī zhēng xì biāo 。
yī shēng qí jiǎn liáng kǔ zhī , yǐ fēn qīng yún shū nián shào 。
měi féng xīng shǐ shuō jīng chán , tàn shǒu zhǐ zhī tóu lǚ diào 。
tán tiān yī rì kòu zhāi fēi , xìn kǒu yáng qiū tiān xià miào 。
shù líng bù yòng shī cǎo zhàn , jī mì shí jiāng dào yǎn zhào 。
xuán zhōng qiǎo duó jūn píng tāi , shèng chù shēn rù hún dùn qiào 。
sú rén chóu xīng luàn rú má , lí cè guǎn kuī gōng qiè piāo 。
tīng jūn tán tuò rú qín qīng , zì zì gōng shāng hé qiāng diào 。
rú hé gū shēn wú suǒ shǎng , píng gěng fēng bō rèn fú piāo 。
zhèng yuán kǔ xiè zào huà jī , zhēn zǎi jì zhī shén suǒ qiào 。
fāng zhī duō jì gù duō qióng , fán shì jiē rán jūn mò xiào 。
suī rán zhī jǐ qǐ wú rén , shì wǎng jīng chéng yè quán yào 。
yī sī mò jiǔ niú tí wān , cāng hǎi liù áo dài jūn diào 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

生于辰时,出生时在亢宿,斗牛宿在暮时无光辉。
唯有首尾的两颗虣星,与角宿、昴宿、氐宿争夺连接的标志。
一生充满奇遇和困苦,已经分得青云却输给年轻人。
每当听到星史叙述天文经验,伸手去摸却屡次抓不住。
闲谈天命一天叩寻真理之门,信口言之却奇妙地合乎事理。
不需要用蓍草占卜数灵,掌握机密的时机来开启洞悉的眼光。
掌握玄机夺取君主的胎运,深入至圣之地开启混沌的窍门。
普通人谋算星象杂乱无章,仿佛蠡测、管窥般剽窃技法。
听君言谈犹如听闻秦腔调子,字字宫商音韵和谐。
然而孤身难以得到赏识,如浮萍、水梗随波漂泊。
命运的机巧逐渐泄漏,被真宰忌惮的神灵所嘲笑。
方才明白多种技能皆会面临困境,君莫嗤笑于凡事皆然。
虽知心中有知己难免无人相伴,不妨前往京城拜见权贵。
莫要留连久在牛蹄湾,广阔沧海等待着君主的垂钓。
整篇诗歌表达了命运起伏之中,要想窥探造化之机,需顺应时机,勿妄自尊大。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王迈介绍:🔈

王迈(《永乐大典》引作王君实)(一一八四~一二四八),字实之,一作贯之,号臞轩,仙游(今属福建)人。宁宗嘉定十年(一二一七)进士,调潭州观察推官,改浙西安抚司干官。理宗绍定三年(一二三○)爲考试官,因显擿详定官不公被黜。调南外睦宗院教授,时真德秀知福州,力爲之助。端平元年(一二三四)召试馆职,次年,爲秘书省正字(《南宋馆阁续录》卷九),轮对直言,忤旨,出通判漳州。又因应诏言事,削秩免官。久之,复通判漳州。淳佑元年(一二四一)通判吉州,迁知邵武军。八年卒,年六十五(《後村大全集》卷一五二《臞轩王少卿墓志铭》)。有《臞轩集》二十卷(《续文献通考》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》等辑爲十六卷,其中... 查看更多>>

王迈的诗:

王迈的词:

  • 水调歌头

    天上一灯满,引起万灯明。不知今夕何夕...

  • 沁园春

    人物渺然,蕙兰椒艾,孰臭孰香。昔尹公...

  • 贺新郎

    出了罗浮洞。有多情、梅花雪片,殷勤相...

  • 贺新郎

    此是河清宴。觉朝来、薰风满入,生绡团...

  • 贺新郎

    忆昔同时召。正青山、亲提玉尺,量材廊...

  • 贺新郎

    璎珞珠垂缕。看花冠、端容丽服,补陀岩...

  • 摸鱼儿

    昔元城、一生清峭,南都高卧坚壁。留耕...

  • 沁园春

    首尾四年,台省好官,都做一回。便前头...

  • 念奴娇

    层台云外,阅古今、多少兴衰成败。老木...

  • 沁园春

    一笑樽前,数雄甲辰,几位上台。有唐裴...

  • 王迈宋词全集>>

相关诗词:

术士求书往横山复以诗赠 (shù shì qiú shū wǎng héng shān fù yǐ shī zèng)

朝代:宋    作者: 金履详

钱君杖履到横山,为我传声谈话间。
术动诸君应一笑,不教垂槖怨空还。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠真术秀才 (zèng zhēn shù xiù cái)

朝代:宋    作者: 姚勉

天台真术李秀才,手持先兄遗墨来。
先兄已矣遗墨在,三读感噎重生哀。
哀余试问子何术,星斗纷翻舌端出。
不须问术只观诗,诗好应知术真实。
大凡学术总要真,不真误杀天下人。
近来世人多弄假,不独肆中谈命者。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

又赠术士薛镜台二首 其一 (yòu zèng shù shì xuē jìng tái èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 徐元杰

儒流今以术为资,满腹星躔洞隠微。
自号镜台须自照,逢人休浪泄天机。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠快霖 (zèng kuài lín)

朝代:宋    作者: 许月卿

有客闯东篱,星翁身姓支。
快霖为道号,直术不支篱。
试与谈灾福,断然无诡随。
小溪天下士,持此往参之。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠谈命 (zèng tán mìng)

朝代:宋    作者: 陈郁

术不与今同,清名亦可宗。
学虽精象数,妙亦发鸿蒙。
政自愁傍午,胡为说并冲。
生来忘利禄,祗合问诗穷。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠黄生银河数 (zèng huáng shēng yín hé shù)

朝代:宋    作者: 文天祥

乘槎人从天上来,天上知有君平术。
黄生能谈君平书,不知曾认支机石。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠术者 (zèng shù zhě)

朝代:宋    作者: 曾丰

莫办田为活,犹贪禄代耕。
区区营一饱,仅仅了余生。
幸脱蛇惊犬,休谈戊食庚。
他逢豪杰士,口莫惜公卿。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠庞玠术者 (zèng páng jiè shù zhě)

朝代:宋    作者: 李石

难易如何是祖风,却将性命问庞公。
向来一口西江水,因甚谈天不落空。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

次韵学士重阳雪中见招不赴前後十六首 其六 (cì yùn xué shì chóng yáng xuě zhōng jiàn zhāo bù fù qián hòu shí liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 洪皓

天涯憔悴向谁陈,不死由来是谷神。
蒲柳衰姿依术士,桑榆晚景属谈宾。
言存赵氏惟韩厥,力定周邦赖贾辛。
尚论古人犹未足,投闲更欲讲王春。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。

赠谈天 (zèng tán tiān)

朝代:宋    作者: 李叔与

我坐诗穷子术穷,十年湖海两漂蓬。
子归农圃吾归钓,此去悬知命可通。

仄平平平仄仄○,仄平平仄仄平仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄○。
仄平平○平仄平,仄○平平○平仄。
仄平平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄○,平仄平○仄仄仄。
平○仄仄平平平,仄仄○仄平仄仄。
仄平平平仄○平,○仄仄平平仄○。
○平平仄○平平,仄仄平平仄平○。
○平平平平仄仄,平仄平平平平○。
○○仄仄仄仄平,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平仄平仄。