zèng dài sì liáng gē shí bà hóng fǔ jiān bīng guò guǎng líng wèi dōng pō gōng chū suǒ huò xī xià dāo jiàn dōng pō gōng mìng zuò
赠戴嗣良歌时罢洪府监兵过广陵为东坡公出所获西夏刀剑东坡公命作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 晁补之 (cháo bǔ zhī)

三郎少日如乳虎,代父搏贼惊山东。
硬弓长箭取官职,自说九战皆先锋。
将军拳勇馈不继,痛惜灵武奇谋空。
城头揶揄下俯走,壮士志屈羞填胸。
平生山西踏霜雪,洪府下湿号儿童。
闻名未识二十载,初见长揖东坡公。
锐头短後凛八尺,气似饮井垂檐虹。
只令不语当阵立,望见已是千夫雄。
往年身夺五刀剑,名玉所擐犀札同。
晨朝携来一府看,窃指私语惊庭中。
红粧拥坐花照酒,青萍拔鞘堂生风。
螺旋鋩锷波起脊,白蛟双挟三苍龙。
试人一缕立褫魄,戏客三招森动容。
东坡喜为出好砺,洮鸭绿石如坚铜。
收藏入匣人意定,蛾眉稍进琉璃锺。
太平君子尚小毖,戒惧邾小毋荓蜂。
舞干两阶庶可睹,跳空七剑今何庸。
我为苏公起扬觯,雅歌缓带聊堪同。
从公请砺归作砚,闻公尝谏求边功。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

sān láng shǎo rì rú rǔ hǔ , dài fù bó zéi jīng shān dōng 。
yìng gōng cháng jiàn qǔ guān zhí , zì shuō jiǔ zhàn jiē xiān fēng 。
jiāng jūn quán yǒng kuì bù jì , tòng xī líng wǔ qí móu kōng 。
chéng tóu yé yú xià fǔ zǒu , zhuàng shì zhì qū xiū tián xiōng 。
píng shēng shān xī tà shuāng xuě , hóng fǔ xià shī hào ér tóng 。
wén míng wèi shí èr shí zǎi , chū jiàn zhǎng yī dōng pō gōng 。
ruì tóu duǎn hòu lǐn bā chǐ , qì sì yǐn jǐng chuí yán hóng 。
zhī lìng bù yǔ dāng zhèn lì , wàng jiàn yǐ shì qiān fū xióng 。
wǎng nián shēn duó wǔ dāo jiàn , míng yù suǒ huàn xī zhá tóng 。
chén cháo xié lái yī fǔ kàn , qiè zhǐ sī yǔ jīng tíng zhōng 。
hóng zhuāng yōng zuò huā zhào jiǔ , qīng píng bá qiào táng shēng fēng 。
luó xuán máng è bō qǐ jǐ , bái jiāo shuāng xié sān cāng lóng 。
shì rén yī lǚ lì chǐ pò , xì kè sān zhāo sēn dòng róng 。
dōng pō xǐ wèi chū hǎo lì , táo yā lǜ shí rú jiān tóng 。
shōu cáng rù xiá rén yì dìng , é méi shāo jìn liú lí zhōng 。
tài píng jūn zǐ shàng xiǎo bì , jiè jù zhū xiǎo wú píng fēng 。
wǔ gān liǎng jiē shù kě dǔ , tiào kōng qī jiàn jīn hé yōng 。
wǒ wèi sū gōng qǐ yáng zhì , yǎ gē huǎn dài liáo kān tóng 。
cóng gōng qǐng lì guī zuò yàn , wén gōng cháng jiàn qiú biān gōng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
三郎年少时就像一只凶猛的小虎,代替父亲与贼人搏斗,震惊了山东地区。他弯弓搭箭,凭借硬弓和长箭得到了官职,自称九次战斗都是先锋。然而,他的将勇却无法持续,感到痛惜因为灵武奇谋竟然无用武之地。站在城头上,遭到嘲笑和侮辱,他的志向被羞辱压在心中。
他平生历经山西严寒的霜雪,来到洪府,年少时还只是一个不知名的儿童。直到听闻了他的名声,但却未能亲见他,二十年过去了,终于有机会与东坡公相见。他头戴锐利的短后,身高八尺,气质如同喝水一样淡泊,垂下的檐边仿佛是一道彩虹。
他只是站在阵前,一言不发,望着千夫雄壮景。往年曾夺过五把刀剑,名字像玉一样闪耀,腰间所佩戴的犀札也同样引人注目。早晨前来拜访他的人,他携带一府之宝给他们观赏,暗中指点,私下交谈,震撼了众人。
在红粧的照映下,坐着的人享用着美酒,青萍在堂上拔出剑鞘,风也因此生起。他的剑刃像螺旋一样璀璨,波涛在剑背上起伏,他手中的白蛟剑双持着三条苍龙。
他试图用一缕剑气震慑住人们,让游客们三招之内动容。东坡公高兴地举起酒杯,歌咏着,腰间缓缓挂着的佩剑,仿佛是坚硬的青铜。他决定把这剑珍藏起来,蛾眉略显喜悦,宛如琉璃锺一般。
在这场盛宴中,他体贴地对待那些不慎撞伤小孩的人,像太平君子一样温和,告诫大家要小心邾小毋这样的蜜蜂。他展示了几个华丽的武艺动作,使得台阶上的人们都惊叹不已,七剑跳空的身姿,实在是令人赞叹。
我为苏公举起酒杯,向他祝贺,优雅的歌声伴随着轻轻解下的腰带。从公请他收下一块砺石作为砚台,同时还听闻过他多次奏谏,希望有所斩获。

赏析::
此诗为晁补之赠送刀剑给东坡公的赞歌。诗人以豪情英发的笔调描述了戴嗣良的英勇形象和他与东坡公的交往。首部分以豪壮之辞描绘三郎代父搏贼的英勇事迹,展现出戴嗣良的勇猛气概。次部分聚焦将军拳勇、志屈的情景,突显其战功赫赫,而又痛惜灵武奇谋被遗忘之感。第三部分以城头俯视、壮士志屈为象征,诗人表现了戴嗣良对旧时功勋的怀念和遗憾。接着以洪府、东坡公相遇为背景,描述了戴嗣良初见东坡公的情景,以及对东坡公的敬仰之情。随后以刀剑的精良和威力为表述,突显戴嗣良的勇武和刀剑之珍贵。最后以豪情满怀的词句,表现了诗人对东坡公的仰慕和热爱。
标签: 抒情、咏物、叙事

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者晁补之介绍:🔈

晁补之(一○五三~一一一○),字无咎,号归来子,济州钜野(今山东巨野)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,调澶州司户参军。召试学官,除北京国子监教授,迁太学正。哲宗元佑初,召试学士院,以秘阁校理通判扬州,迁知齐州。与黄庭坚等并称苏门四学士。绍圣元年(一○九四),坐党籍累贬监信州酒税。徽宗即位,召爲着作佐郎,擢吏部郎中。出知河中府,徙湖州、密州。崇宁间党论复起,奉祠禄居家,葺归来园,慕晋陶潜爲人。大观四年起知达州,改泗州,卒於任,年五十八。有《鸡肋集》七十卷。事见《柯山集拾遗》卷一二《晁无咎墓志铭》,《宋史》卷四四四有传。 晁补之诗,以明崇祯诗瘦阁仿宋刊本(藏北京图书馆)爲底本。校以明光泽堂抄本(... 查看更多>>

晁补之的诗:

晁补之的词:

相关诗词:

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其六 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí liù)

朝代:宋    作者: 喻良能

作诗必坡老,作文必欧公。
欲知鸣道心,端与二公同。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

东坡 (dōng pō)

朝代:宋    作者: 姜特立

文章声价有东坡,岁晚亲逢春梦婆。
一闻千悟无余事,背负大瓢还唱歌。
惜哉龙眠不好事,不为写作东坡海外郊行图。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

动物

东坡 (dōng pō)

朝代:宋    作者: 张孝祥

系船着西日,曳杖过东坡。
暗井蛙成部,荒祠鸟作窠。
老仙骑鹤去,穉子饭牛歌。
兴废何须问,斯文自不磨。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

东坡先生真赞三首 其二 (dōng pō xiān shēng zhēn zàn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

岌岌堂堂,如山如河。
其爱之也,引之上西掖銮坡。
是亦一东坡,非亦一东坡。
槁项黄馘,触时干戈。
其恶之也,投之於鲲鲸之波。
是亦一东坡,非亦一东坡。
计东坡之在天下,如太仓之一稊米。
至於临大节而不可夺,则与天地相终始。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

同振之德久分韵赋坐石东坡得坡字 (tóng zhèn zhī dé jiǔ fēn yùn fù zuò shí dōng pō dé pō zì)

朝代:宋    作者: 程公许

千年间气落岷峨,惊世声名镇不磨。
吟咏西湖虽有案,经年儋耳却无波。
细看据石横藜坐,想见骑龙跨海过。
山谷老人犹剩语,是非元不到东坡。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

动物

东坡羮 (dōng pō gēng)

朝代:宋    作者: 释德洪

分外浓甘黄竹笋,自然微苦紫藤心。
东坡铛内相容摄,乞与馋禅掉舌寻。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

过茶坡栗坡回望平川杳霭 (guò chá pō lì pō huí wàng píng chuān yǎo ǎi)

朝代:宋    作者: 程公许

上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峩。
那知一片烟云澹,望眼偏於此处多。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

广州天庆观衆妙堂东坡井泉铭 (guǎng zhōu tiān qìng guān zhòng miào táng dōng pō jǐng quán míng)

朝代:宋    作者: 李昴英

老经云,坡记成。
名非古,堂遂轻。
两翁像,久晦冥。
伟方公,旧贯仍。
取彼栏,护此泓。
新作盖,环以铭。
遗千年,饮清泠。
续坡谁,李昴英。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

怀东嘉先生因诵老坡今谁主文字公合把旌旄作十小诗奉寄 其九 (huái dōng jiā xiān shēng yīn sòng lǎo pō jīn shuí zhǔ wén zì gōng hé bǎ jīng máo zuò shí xiǎo shī fèng jì qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 喻良能

不见我公久,摇摇动心旌。
敢以一瓣香,为公罄精诚。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。

无着以东坡西湖观月听琴诗示予因次韵 (wú zhe yǐ dōng pō xī hú guān yuè tīng qín shī shì yǔ yīn cì yùn)

朝代:宋    作者: 吴则礼

白月在湖底,脱冠睇微云。
从来雍门恨,世上惟有君。
往时东坡老,为子持一樽。
东坡只饭豆,未办汁滓醺。
独爱三昩语,昵昵出断纹。
东坡拍手笑,俗耳曾不闻。
延州亦穷相,坐睡徒昏昏。
都梁固高彻,淮水元自浑。

○平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
平平平平仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平平。
○平仄仄仄仄仄,平仄○仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄○平仄平。
平平平平仄仄○,仄仄平仄平○○。
平平仄仄平仄仄,平平仄平平平平。
平平平仄平仄仄,仄平平仄○○平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平?平。
仄平仄平仄仄仄,平○仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○平平仄平平平。