zèng bǐ gōng wú shēng
赠笔工吴昇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵孟坚 (zhào mèng jiān)

兰台上狸毛,山谷爱鸡距。
物胜因人成,雅制传自古。
风流渡江初,笔翰犹朴鲁。
曾窥上方制,遗范典刑具。
寸簪束万颖,赡足饱霜兔。
丰融沛行墨,充实自妍富。
行间得茂密,夫岂窘尺度。
浇浮自趋薄,羸劣丑毕露。
清快夸鈎心,节括号钗股。
纤纤銛甚锥,只便庸书伍。
杀锋出光芒,苗枯旱无雨。
龌龊痴冻蝇,安能劂石怒。
尔来邈东嘉,法则自谁祖。
宛见昔制作,齐力万毫努。
吾欲标诸人,示兹明取与。
斲雕还反朴,淳风招已去。
春苗异芦笋,广袖谬织组。
谁能一羽力,回彼滔滔注。
百尔今已然,岂但於笔故。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

lán tái shàng lí máo , shān gǔ ài jī jù 。
wù shèng yīn rén chéng , yǎ zhì chuán zì gǔ 。
fēng liú dù jiāng chū , bǐ hàn yóu pǔ lǔ 。
céng kuī shàng fāng zhì , yí fàn diǎn xíng jù 。
cùn zān shù wàn yǐng , shàn zú bǎo shuāng tù 。
fēng róng pèi xíng mò , chōng shí zì yán fù 。
xíng jiān dé mào mì , fū qǐ jiǒng chǐ dù 。
jiāo fú zì qū báo , léi liè chǒu bì lù 。
qīng kuài kuā gōu xīn , jié kuò hào chāi gǔ 。
xiān xiān xiān shèn zhuī , zhī biàn yōng shū wǔ 。
shā fēng chū guāng máng , miáo kū hàn wú yǔ 。
wò chuò chī dòng yíng , ān néng jué shí nù 。
ěr lái miǎo dōng jiā , fǎ zé zì shuí zǔ 。
wǎn jiàn xī zhì zuò , qí lì wàn háo nǔ 。
wú yù biāo zhū rén , shì zī míng qǔ yǔ 。
zhuó diāo huán fǎn pǔ , chún fēng zhāo yǐ qù 。
chūn miáo yì lú sǔn , guǎng xiù miù zhī zǔ 。
shuí néng yī yǔ lì , huí bǐ tāo tāo zhù 。
bǎi ěr jīn yǐ rán , qǐ dàn wū bǐ gù 。

动物

贈筆工吳昇

—— 趙孟堅

蘭臺上狸毛,山谷愛雞距。
物勝因人成,雅製傳自古。
風流渡江初,筆翰猶朴魯。
曾窺上方製,遺範典刑具。
寸簪束萬穎,贍足飽霜兔。
豐融沛行墨,充實自妍富。
行間得茂密,夫豈窘尺度。
澆浮自趨薄,羸劣醜畢露。
清快誇鈎心,節括號釵股。
纖纖銛甚錐,祇便庸書伍。
殺鋒出光芒,苗枯旱無雨。
齷齪癡凍蠅,安能劂石怒。
爾來邈東嘉,法則自誰祖。
宛見昔製作,齊力萬毫努。
吾欲標諸人,示茲明取與。
斲雕還反樸,淳風招已去。
春苗異蘆筍,廣袖謬織組。
誰能一羽力,回彼滔滔注。
百爾今已然,豈但於筆故。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

lán tái shàng lí máo , shān gǔ ài jī jù 。
wù shèng yīn rén chéng , yǎ zhì chuán zì gǔ 。
fēng liú dù jiāng chū , bǐ hàn yóu pǔ lǔ 。
céng kuī shàng fāng zhì , yí fàn diǎn xíng jù 。
cùn zān shù wàn yǐng , shàn zú bǎo shuāng tù 。
fēng róng pèi xíng mò , chōng shí zì yán fù 。
xíng jiān dé mào mì , fū qǐ jiǒng chǐ dù 。
jiāo fú zì qū báo , léi liè chǒu bì lù 。
qīng kuài kuā gōu xīn , jié kuò hào chāi gǔ 。
xiān xiān xiān shèn zhuī , zhī biàn yōng shū wǔ 。
shā fēng chū guāng máng , miáo kū hàn wú yǔ 。
wò chuò chī dòng yíng , ān néng jué shí nù 。
ěr lái miǎo dōng jiā , fǎ zé zì shuí zǔ 。
wǎn jiàn xī zhì zuò , qí lì wàn háo nǔ 。
wú yù biāo zhū rén , shì zī míng qǔ yǔ 。
zhuó diāo huán fǎn pǔ , chún fēng zhāo yǐ qù 。
chūn miáo yì lú sǔn , guǎng xiù miù zhī zǔ 。
shuí néng yī yǔ lì , huí bǐ tāo tāo zhù 。
bǎi ěr jīn yǐ rán , qǐ dàn wū bǐ gù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

兰台之上有狸毛,山谷之间有爱鸡相隔。
事物之胜皆因人而成,雅制传承自古。
风流渡江初,笔翰依然朴素朴鲁。
曾经窥见上方的制度,遗范成为典型的刑具。
寸簪束万颖,充足满足,饱食如霜兔。
丰融沛流行于墨,充实自然美丽富饶。
文章行间得以茂密,岂能窘迫于尺度之内。
浇浮自然趋向薄薄,羸劣丑陋毫无掩饰。
清新快捷夸耀鈎心,节制紧凑如同挽钗之脚。
纤细的銛锋甚至胜过锥子,只不过是庸常书籍的一部分。
杀伤之锋散发光芒,如同苗木干枯旱地无雨。
龌龊和痴愚如同冻结的苍蝇,岂能削石发怒。
自你来到邈远的东土,法规制度从何祖先而来。
仿佛看见古代的制作,齐心合力万毫努力。
我欲标示众人,明白地传承取用。
斲雕之后还要回归朴素,纯朴之风已经消逝。
春天的苗芽与芦笋不同,广袖织造显得荒谬错乱。
谁能以一羽之力,控制滔滔汩汩的流注。
如今的局势已然如此,岂仅仅停留在文字之中。


总结:

这首诗歌通过描述物事的胜过与人的成就相联系,探讨了古代雅制的传承和风流人物的初次渡江体验,以及文化的发展与演变。诗中既有对古代制度和刑具的回顾,又有对充实富足生活的赞美,以及对文字行间茂密和简练的对比。作者通过对浮华、庸俗、清新和节制的描绘,表达了对人生、文化和价值观的深刻思考,最终呼唤着对纯朴传统的回归与传承。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵孟坚介绍:🔈

赵孟坚(一二○○~?)(生年据本集卷一《甲辰岁朝把笔》“四十五番见除夕”推定),字子固,号彝斋居士,海盐(今属浙江)人。宋宗室,孟頫从兄。理宗宝庆二年(一二二六)进士。爲湖州掾,入浙西转运使和淮南幕。淳佑四年(一二四四),知诸暨县(同上诗“今年事定已改官,分邑不远近乡国”及《重赋暨邑池亭》“丛委簿书间”),又知丰城县(本集卷二《题水仙》“自欣分得槠山邑”),以事罢归。後起知严州,命下已卒。其卒年据《赵氏铁网珊瑚》梅竹谱卷度宗咸淳丁卯(三年,一二六七)叶隆礼跋,谓其时已死。而《乐郊私语》谓入元後隠居州之广陈镇,其从弟孟頫来访,闭门不纳云云,似不确。孟坚好学,工书画,善收藏名蹟,时人比之米芾。有集... 查看更多>>

赵孟坚的诗:

赵孟坚的词:

  • 沁园春

    许大江山,镇临弹压,岂小任哉。从潘冢...

  • 鹊桥仙

    明金点染,枝头初见,四出如将刀翦。芳...

  • 沁园春

    晓上画楼,望里笑惊,春到那家。便从臾...

  • 朝中措

    担头看尽百花春。春事只三分。不似莺莺...

  • 好事近

    春早峭寒天,客里倦怀尤恶。待起冷清清...

  • 感皇恩

    官小宦游初,清贫如旧。小簇杯盘旋酒。...

  • 感皇恩

    一百二十年,两番甲子。前番风霜饱谙矣...

  • 风流子

    望极思悠悠。江如练、籁息浪纹收。看帆...

  • 花心动

    庭院深深,正花飞零乱,蝶懒蜂稀。柳絮...

  • 蓦山溪

    几年修绩,总待荣亲老。每羡院南豪,向...

  • 赵孟坚宋词全集>>

相关诗词:

赠范君用笔工五首 其三 (zèng fàn jūn yòng bǐ gōng wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 方回

画工如山赤墀下,调子之笔丹青匀。
一洗万古空凡马,曹将军外更无人。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

赠笔工 (zèng bǐ gōng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

食肉既无相,良工徒苦心。
吁嗟君类我,何处觅知音。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

赠笔工 (zèng bǐ gōng)

朝代:宋    作者: 王谌

试子玉簪笔,他工总不如。
毫长宜贮墨,管净可抄书。
汝自夸淮兔,吾犹注鲁鱼。
鬓毛斑白尽,心折正缘渠。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

动物

赠吴门造牋 (zèng wú mén zào jiān)

朝代:宋    作者: 顾逢

剡藤光泽浄无瑕,捣杵工夫自一家。
安得张颠醉狂笔,此中飞走活龙蛇。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

动物

赠溧水杨老 (zèng lì shuǐ yáng lǎo)

朝代:宋    作者: 仇远

浙间笔工麻粟多,精艺惟数冯应科。
吴昇姚恺已难得,陆震杨鼎肩相摩。
我游金渊饭不足,破砚生苔尘满目。
毛锥自笑不中书,白髪纷纷老而秃。
中山博士子墨卿,贻书荐至杨茂林。
里儒大半习刀笔,耳闻竽瑟谁知音。
善刀而藏归勿出,博士校书行有日。
定当致汝数百枚,东坡有云北方无此笔。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

觅俞俊笔 (mì yú jùn bǐ)

朝代:宋    作者: 苏轼

笔工近岁说吴俞,李葛虚名总不如。
虽是玉堂挥翰手,自怜白首尚抄书。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

句 其三二 (jù qí sān èr)

朝代:宋    作者: 吴沆

空虚气象还生白,笔退工夫见杀青。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

赠范君用笔工五首 其一 (zèng fàn jūn yòng bǐ gōng wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 方回

汉庭上方斩马剑,子制毛锥端似之。
未办朱云请此物,笔诛市挞佞臣谁。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

送吴僧庆闲上人 (sòng wú sēng qìng xián shàng rén)

朝代:宋    作者: 方回

唐僧穷岛可,应是笔能追。
投卷初来此,回船忽去之。
味□工会合,情淡惯分离。
许读红楼集,昌黎亦赠诗。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。

赠范君用笔工五首 其二 (zèng fàn jūn yòng bǐ gōng wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

世上岂无千里马,能骑千里马何人。
直须读书破万卷,始用子笔如有神。

平平仄平平,平仄仄平仄。
仄○平平平,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
○○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平仄平平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平平仄平仄。
?仄平仄平,平平仄仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄仄○仄。
平仄○平平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平仄仄。