tí huáng yán xià shì xiǎo shān tíng shī juàn
题黄岩夏氏晓山亭诗卷 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵孟坚 (zhào mèng jiān)

玄晖工画山,最识山之趣。
每言笼朝云,乃是奇绝处。
君家结幽亭,两峯正当户。
窣堵冠其巅,云中双笔露。
宗老为扁名,得自昌黎句。
相当卷书坐,埙箎递吟赋。
是时神宇泰,白云未飞去。
滃然截山腰,素练初横布。
须臾朝阳升,景象几更互。
盘旋宛游龙,披离擘轻絮。
春澌苒而泮,青烟惟一缕。
霏微辨冈峦,历落分岛屿。
露曦如膏沐,苍翠尽还故。
松针与篁丛,贯穿珠无数。
应接良不暇,诗料亦既冨。
只忧红尘生,分我淡思虑。
更须清夜来,四更看月吐。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

xuán huī gōng huà shān , zuì shí shān zhī qù 。
měi yán lóng cháo yún , nǎi shì qí jué chù 。
jūn jiā jié yōu tíng , liǎng fēng zhèng dāng hù 。
sū dǔ guān qí diān , yún zhōng shuāng bǐ lù 。
zōng lǎo wèi biǎn míng , dé zì chāng lí jù 。
xiāng dāng juàn shū zuò , xūn chí dì yín fù 。
shì shí shén yǔ tài , bái yún wèi fēi qù 。
wěng rán jié shān yāo , sù liàn chū héng bù 。
xū yú cháo yáng shēng , jǐng xiàng jǐ gèng hù 。
pán xuán wǎn yóu lóng , pī lí bò qīng xù 。
chūn sī rǎn ér pàn , qīng yān wéi yī lǚ 。
fēi wēi biàn gāng luán , lì luò fēn dǎo yǔ 。
lù xī rú gāo mù , cāng cuì jìn huán gù 。
sōng zhēn yǔ huáng cóng , guàn chuān zhū wú shù 。
yìng jiē liáng bù xiá , shī liào yì jì fù 。
zhī yōu hóng chén shēng , fēn wǒ dàn sī lǜ 。
gèng xū qīng yè lái , sì gèng kàn yuè tǔ 。

动物

題黄巖夏氏曉山亭詩卷

—— 趙孟堅

玄暉工畫山,最識山之趣。
每言籠朝雲,乃是奇絕處。
君家結幽亭,兩峯正當戶。
窣堵冠其巔,雲中雙筆露。
宗老爲扁名,得自昌黎句。
相當卷書坐,塤箎遞吟賦。
是時神宇泰,白雲未飛去。
滃然截山腰,素練初橫布。
須臾朝陽升,景象幾更互。
盤旋宛遊龍,披離擘輕絮。
春澌苒而泮,青烟惟一縷。
霏微辨岡巒,歷落分島嶼。
露晞如膏沐,蒼翠盡還故。
松針與篁叢,貫穿珠無數。
應接良不暇,詩料亦既冨。
只憂紅塵生,分我淡思慮。
更須清夜來,四更看月吐。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

xuán huī gōng huà shān , zuì shí shān zhī qù 。
měi yán lóng cháo yún , nǎi shì qí jué chù 。
jūn jiā jié yōu tíng , liǎng fēng zhèng dāng hù 。
sū dǔ guān qí diān , yún zhōng shuāng bǐ lù 。
zōng lǎo wèi biǎn míng , dé zì chāng lí jù 。
xiāng dāng juàn shū zuò , xūn chí dì yín fù 。
shì shí shén yǔ tài , bái yún wèi fēi qù 。
wěng rán jié shān yāo , sù liàn chū héng bù 。
xū yú cháo yáng shēng , jǐng xiàng jǐ gèng hù 。
pán xuán wǎn yóu lóng , pī lí bò qīng xù 。
chūn sī rǎn ér pàn , qīng yān wéi yī lǚ 。
fēi wēi biàn gāng luán , lì luò fēn dǎo yǔ 。
lù xī rú gāo mù , cāng cuì jìn huán gù 。
sōng zhēn yǔ huáng cóng , guàn chuān zhū wú shù 。
yìng jiē liáng bù xiá , shī liào yì jì fù 。
zhī yōu hóng chén shēng , fēn wǒ dàn sī lǜ 。
gèng xū qīng yè lái , sì gèng kàn yuè tǔ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

玄晖是一位工匠,善于画山水,最能领会山的趣味。他常言道,像笼罩朝霞的云彩,才是山中奇绝的地方。君家修建了一座幽静的亭子,正好面对着两座山峰,如屏障一般。山巅云雾腾起,像是一双隐匿其中的画笔。宗老以“窣堵”为雅号,他在巅峰处戴上冠冕,如同两把藏在云中的画笔逐渐显露。
他的名号“宗老”来源于昌黎之句。坐在那里,宛如卷着书卷,吹奏着埙箎,轮流吟咏和作赋。这时候,天地之间气象磅礴,白云还未飘散。山势陡然升起,如同素练横铺山腰,不一会儿,朝阳冉冉升起,景象不断变幻交替。云雾盘旋犹如游动的巨龙,飞舞着离散的轻絮。春天的水光渐渐泛滥,青烟似乎只剩下一丝。微霏细雨辨识着山峦的轮廓,经过层层筛选,终于显现出山峰和岛屿。
早晨的露水如同膏沐一般,恢复了苍翠的本色,松针和竹篁遍布其中,像是穿过无数的珍珠。景色交相辉映,令人应接不暇,诗句也同样富丽华美。只是作者忧虑红尘的繁杂会滋生烦扰,分散了他淡泊的思虑。因此,他更期待在清幽的夜晚,等到四更时分,再去观赏月亮的升起。
全诗表达了作者对山水景色的热爱,通过描述山峰、云雾、阳光、水光等元素的变幻,展示了山水之美的壮丽和奇妙。同时,作者也表达了对红尘世界的忧虑,希望通过山水之间的宁静来净化内心。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵孟坚介绍:🔈

赵孟坚(一二○○~?)(生年据本集卷一《甲辰岁朝把笔》“四十五番见除夕”推定),字子固,号彝斋居士,海盐(今属浙江)人。宋宗室,孟頫从兄。理宗宝庆二年(一二二六)进士。爲湖州掾,入浙西转运使和淮南幕。淳佑四年(一二四四),知诸暨县(同上诗“今年事定已改官,分邑不远近乡国”及《重赋暨邑池亭》“丛委簿书间”),又知丰城县(本集卷二《题水仙》“自欣分得槠山邑”),以事罢归。後起知严州,命下已卒。其卒年据《赵氏铁网珊瑚》梅竹谱卷度宗咸淳丁卯(三年,一二六七)叶隆礼跋,谓其时已死。而《乐郊私语》谓入元後隠居州之广陈镇,其从弟孟頫来访,闭门不纳云云,似不确。孟坚好学,工书画,善收藏名蹟,时人比之米芾。有集... 查看更多>>

赵孟坚的诗:

赵孟坚的词:

  • 沁园春

    许大江山,镇临弹压,岂小任哉。从潘冢...

  • 鹊桥仙

    明金点染,枝头初见,四出如将刀翦。芳...

  • 沁园春

    晓上画楼,望里笑惊,春到那家。便从臾...

  • 朝中措

    担头看尽百花春。春事只三分。不似莺莺...

  • 好事近

    春早峭寒天,客里倦怀尤恶。待起冷清清...

  • 感皇恩

    官小宦游初,清贫如旧。小簇杯盘旋酒。...

  • 感皇恩

    一百二十年,两番甲子。前番风霜饱谙矣...

  • 风流子

    望极思悠悠。江如练、籁息浪纹收。看帆...

  • 花心动

    庭院深深,正花飞零乱,蝶懒蜂稀。柳絮...

  • 蓦山溪

    几年修绩,总待荣亲老。每羡院南豪,向...

  • 赵孟坚宋词全集>>

相关诗词:

仙迹岩题诗二十三首 翠蛟亭 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu cuì jiāo tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

湍激清泉舞翠蛟,幽亭跨涧对岩坳。
我来憩此观嘉趣,一洗尘襟凡世抛。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

寄题章贡刘氏丽晓楼 (jì tí zhāng gòng liú shì lì xiǎo lóu)

朝代:宋    作者: 姚勉

玉虹翠浪雪堂诗,底事山光晓独奇。
看取阴云都卷处,直须天下大明时。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

题乌江东隆山邓氏亭 (tí wū jiāng dōng lóng shān dèng shì tíng)

朝代:宋    作者: 贺铸

逋客今何许,空余接隠亭。
舟随潮水上,门背夕阳扃。
兔策尘生蠹,渔蓑雨化萤。
题诗岩下石,聊代草堂灵。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

动物

寄题婺源程氏得寓亭 (jì tí wù yuán chéng shì dé yù tíng)

朝代:宋    作者: 方回

今醉翁遨古醉乡,斯亭有路到羲皇。
九流人品杯中物,万卷家书膝上郎。
山意相迎随步好,花阴独立满身香。
临风诗思谁能画,想见津津喜色黄。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

仙迹岩题诗二十三首 飞玉亭 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu fēi yù tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

闲亭清憩觉情优,四顾岚光景色幽。
湍玉飞帘侵座冷,璇源本自接天流。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

题甄氏访山亭二首 其二 (tí zhēn shì fǎng shān tíng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈观

雨後西山翡翠堆,结亭直欲近岩隈。
从今记取溪头路,一日须来一百回。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

仙迹岩题诗二十三首 祥光亭 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu xiáng guāng tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

覆石为亭武肃成,有仙来此变棋枰。
炷香五色祥光现,缥缈灵官朝玉京。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

东湖留题 绿岩亭 (dōng hú liú tí lǜ yán tíng)

朝代:宋    作者: 黄裳

半岩亭势俯涟漪,北顾尤宜鹭下时。
终是谪仙风思好,无情常与月相期。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

寄题夏时甫晓山亭诗 (jì tí xià shí fǔ xiǎo shān tíng shī)

朝代:宋    作者: 袁甫

夏君人中英,讷斋天下士。
襟期修篁友,节操孤松比。
大书晓山扁,山色来棐几。
爱此朝气爽,未明揽衣起。
讷斋我妇翁,颇曾窥涯涘。
结交折辈行,逢人说夏子。
因读晓山吟,令我慨生死。
人世亦何为,仕宦聊尔尔。
孰知死不朽,香名垂千祀。
此人不复得,此诗谁能似。
时甫盍刻石,方山可对峙。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。

玉镜山(题拟) (yù jìng shān tí nǐ )

朝代:唐    作者: 无名氏

主簿山高难见日,玉镜峰前易晓人。
(见同书同卷引唐僧诗。
)。

平平平仄平,仄仄平平仄。
仄平○平平,仄仄平仄仄。
平平仄平平,仄平○○仄。
仄仄○○平,平○平仄仄。
平仄平○平,仄仄平平仄。
○○仄平仄,平平仄○仄。
仄平平仄仄,仄平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄平○仄。
平平平平平,仄仄仄○仄。
平平仄平平,平○仄○仄。
平○仄平仄,平平平仄仄。
平平仄平平,仄仄○仄仄。
仄平○○仄,○仄仄平仄。
平平仄平平,仄○平平仄。
○仄平仄仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄○○。
○平平仄平,仄○○仄仄。