yǐng chuān chéng dōng yě lǎo
颍川城东野老 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

我归颍川无故人,城东野老须如银。
少年椎埋起黄尘,晚岁折节依仙真。
走如麏鹿人莫亲,呼来上堂饮清樽。
踞床闭目略频伸,指我黄河出崑仑。
东流入海还天津,沐浴周遍才逡巡。
婴儿跏趺乘日轮,脱身游戏走四邻。
逢人不告非自珍,许我已老知闭门。
东朝太行款真君,告我不返游峨岷。
还家一舍卧不晨,阖棺空空但衣巾。
平生自言师洞宾,嗟世贱目贵所闻。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

wǒ guī yǐng chuān wú gù rén , chéng dōng yě lǎo xū rú yín 。
shào nián zhuī mái qǐ huáng chén , wǎn suì zhé jié yī xiān zhēn 。
zǒu rú jūn lù rén mò qīn , hū lái shàng táng yǐn qīng zūn 。
jù chuáng bì mù lüè pín shēn , zhǐ wǒ huáng hé chū kūn lún 。
dōng liú rù hǎi huán tiān jīn , mù yù zhōu biàn cái qūn xún 。
yīng ér jiā fū chéng rì lún , tuō shēn yóu xì zǒu sì lín 。
féng rén bù gào fēi zì zhēn , xǔ wǒ yǐ lǎo zhī bì mén 。
dōng cháo tài háng kuǎn zhēn jūn , gào wǒ bù fǎn yóu é mín 。
huán jiā yī shè wò bù chén , hé guān kōng kōng dàn yī jīn 。
píng shēng zì yán shī dòng bīn , jiē shì jiàn mù guì suǒ wén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我回到颍川,却再也没有旧时的朋友,只有城东的野老,他们的头发已经如同银白。少年时代,我像一颗种子沉默在黄色的尘埃中,晚年折节依附于仙人的教诲。我像一只美丽的麏鹿,不愿轻易与人亲近,却愿意呼朋引伴一同上堂饮酒,畅谈天地间的奥妙。

我坐在床上,闭上眼睛,不时地伸展四肢,指着黄河说我是从崑仑山出发而来。黄河东流入海,又回到了天津,这条河水流淌周遍,不知疲倦。它如同婴儿跏趺乘着太阳的轮子,自由地游戏着,畅快地在四邻间奔跑。

遇到人,我不主动自夸,只有在别人询问时才会谈及,因为我深知珍贵之物不宜轻易炫耀。我已经老了,宁愿守在闭门之中,让知己和我相伴。

有一位名为真君的太行山人告诉我,不要再去游历峨岷山了,要回家静养。我听从他的忠告,回到家中只剩下一间屋子,我躺在里面,无法早晨起来,只有一个空棺材,里面空空荡荡,只有一些衣巾。

我平生自诩师承洞宾,但是我深感在这世俗的评判中,贱者得到尊敬,贵者得到称颂,这种事实让我感慨万分。

全诗写述了诗人的生平遭遇和人生感慨。他经历了少年时代的迷茫与探索,晚年又寻求仙人的真谛,表达了对自然、生命和人生的感悟。诗人倾听了真君的劝告后回到家中,感叹岁月的流逝,同时对社会的不公和世俗的虚伪产生了深切的思考和感慨。整首诗情感真挚,写意深远。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

汲颍水 (jí yǐng shuǐ)

朝代:宋    作者: 刘攽

城中凿井非不深,苦泉欲饮先烦心。
天生颍水似碧玉,盛夏一酌逾千金。
野童絜壶不盈斗,清能照眉甘适口。
未曾一饭过闾里,犹以空瓶累川后。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

颖川二绝 其一 (yǐng chuān èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 陈东

我家本出颖川住,几世不曾归颍川。
今我暂来忽暂去,太丘风流谁与传。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

思乡 离别

送勾谌太丞通判颍州 (sòng gōu chén tài chéng tōng pàn yǐng zhōu)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

颍川倒湾流,栏船曲转鈎。
吏迎如太守,民望亚诸侯。
芳圃深通野,寒湖半抱州。
前贤多旧迹,佳咏听君留。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

奉送漪叔游颍川兼谒淮阳太守 (fèng sòng yī shū yóu yǐng chuān jiān yè huái yáng tài shǒu)

朝代:唐    作者: 李颀

罢吏今何适,辞家方独行。
嵩阳入归梦,颍水半前程。
闻道淮阳守,东南卧理清。
郡斋观政日,人马望乡情。
叠岭雪初霁,寒砧霜後鸣。
临川嗟拜手,寂寞事躬耕。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

和傅寺丞竹隠之什 野趣 (hé fù sì chéng zhú yǐn zhī shén yě qù)

朝代:宋    作者: 陈宓

颍川治最腾,宣室拟前席。
岂容玉堂人,恋此野水碧。
池荷杂岸苇,香气散月夕。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

送王广渊郎中知颍州 (sòng wáng guǎng yuān láng zhōng zhī yǐng zhōu)

朝代:宋    作者: 刘攽

二月颍河春水生,樯乌相望使君行。
东风不起惊涛势,迟日何妨短驿程。
坐有图书欢傲吏,静看鱼鸟忘专城。
汉庭良守谁先赏,会见胶东举相成。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

题颍源庙 (tí yǐng yuán miào)

朝代:唐    作者: 韦庄

曾是巢由栖隐地,百川唯说颍源清。
微波乍向云根吐,去浪遥冲雪嶂横。
万木倚檐疎干直,羣峰当户晓岚晴。
临川试问尧年事,犹被封人劝濯缨。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

(xīng)

朝代:唐    作者: 李峤

蜀郡灵槎转,丰城宝劒新。
将军临北塞,天子入西秦。
未作三台辅,宁为五老臣。
今宵颍川曲,谁识聚贤人。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

七言送句谌通判颍川 (qī yán sòng jù chén tōng pàn yǐng chuān)

朝代:宋    作者: 沈遘

朝驱款段北省客,莫驾屏星州治中。
朱顔绿发出尘土,长缨高盖生清风。
彼都之胜实乐国,颍汝交贯淮波通。
使子乞得一麾去,宁复汲汲须江东。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。

哭孟东野二首 二 (kū mèng dōng yě èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 王建

老松临死不生枝,东野先生早哭儿。
但是洛阳城里客,家传一本杏殇诗。

仄平仄平平仄平,平平仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄仄○仄平平平。
仄○平仄平仄○,平平仄平仄平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄平仄平平平。
平平平平○仄平,仄平平仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄仄仄仄平仄平。
平平仄○仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄平○○仄○平。
平平仄平平仄平,平仄仄仄仄仄○。