zhōu zhōng tīng qín
舟中听琴 🔈
江流浩浩羣动息,琴声琅琅中夜鸣。
水深天阔音响远,仰视牛斗皆从横。
昔有至人爱奇曲,学之三岁终无成。
一朝随师过沧海,留置绝岛不复迎。
终年见怪心自感,海水震掉鱼龙惊。
翻回荡潏有遗韵,琴意忽忽从此生。
师来迎笑问所得,抚手无言心已明。
世人嚣嚣好丝竹,撞钟击鼓浪谓荣。
安知江琴韵超绝,摆耳大笑不肯听。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
江流浩浩羣動息,琴聲琅琅中夜鳴。
水深天闊音響遠,仰視牛斗皆從橫。
昔有至人愛奇曲,學之三歲終無成。
一朝隨師過滄海,留置絕島不復迎。
終年見怪心自感,海水震掉魚龍驚。
翻回蕩潏有遺韵,琴意忽忽從此生。
師來迎笑問所得,撫手無言心已明。
世人囂囂好絲竹,撞鐘擊鼓浪謂榮。
安知江琴韵超絕,擺耳大笑不肯聽。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
江水奔流不息,成群的生物在其中活动。琴声悠扬,深夜里鸣响。水深天高,音响遥远,仰视之下,连牛斗都显得横卧。
曾经有一个非凡的人喜爱奇特的曲调,三岁学习却终究无所成。有一天,跟随师傅渡过茫茫大海,却被留在孤岛无法回迎。
终年观察怪异之物,心中自愧不已。海水震荡着鱼龙的惊叹。回想往事,发现留有余音,琴的意境也因此而生。
师傅前来迎接,笑着询问所得。抚琴时却无言,心中已然明白。
世人热衷于喧嚣的丝竹音乐,认为敲击钟鼓才是显赫的荣耀。谁知道江琴的音韵超凡,摆耳大笑,不屑一听。
总结:这首古文描述了一位爱奇特音乐的人,虽然努力学习,但始终未能成就大事。后来他跟随师傅渡海,却被留在孤岛。在孤岛上,他长时间观察奇异的景物,最终领悟到了琴的意境。师傅前来迎接他,询问所得,但他却默默无言,内心已然明悟。作者对于世人偏好热闹音乐而不欣赏江琴的高超之处,心生不屑。
苏辙的诗:
苏辙的词:
相关诗词:
听琴 (tīng qín)
静夜听鸣琴,秋风动幽谷。
何为锺子期,千古无人续。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
听曹道士弹琴二首 其一 (tīng cáo dào shì tán qín èr shǒu qí yī)
淡泊彩弦谁与听,试开尘匣写幽情。
琴中自有无穷怨,弹出离骚意外声。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
听琴 (tīng qín)
禅思何妨在玉琴,真僧不见听时心。
秋堂境寂夜方半,云去苍梧湘水深。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
见美人闻琴不听 (jiàn měi rén wén qín bù tīng)
洛浦风流雪,阳台朝暮云。
闻琴不肯听,似妒卓文君。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
僧院听琴 (sēng yuàn tīng qín)
禅思何妨在玉琴,真僧不见听时心。
离声怨调秋堂夕,云向苍梧湘水深。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
洛社老僧听琴 其二 (luò shè lǎo sēng tīng qín qí èr)
自言几载不闻琴,屡听清弹苦契心。
少待庭柯蝉噪静,为师更作醉翁吟。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
听李尊师弹琴 (tīng lǐ zūn shī tán qín)
仙子弄瑶琴,仙山松月深。
此声含太古,谁听到无心。
洒石霜千片,歕崖泉万寻。
何人传指法,携向海中岑。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
试院闻奚琴作 (shì yuàn wén xī qín zuò)
奚琴本出奚人乐,奚虏弹之双泪落。
抱琴置酒试一弹,曲罢依然不能作。
黄河之水向东流,凫飞鴈下白云秋。
岸上行人舟上客,朝来暮去无今昔。
哀弦一奏池上风,忽闻如在河舟中。
弦声千古听不改,可怜纤手今何在。
谁知着意弄新音,断我罇前今日心。
当时应有曾闻者,若使重听须泪下。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
和康节三诗 听琴 (hé kāng jié sān shī tīng qín)
何人不爱琴,难听是真声。
急雨蓬中过,流泉石底鸣。
忧时身欲瘦,历处梦犹惊。
拟续昌黎操,泠泠写此情。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。
雨卧舟中 (yǔ wò zhōu zhōng)
不许抬头篷底下,仅容舒膝簟中间。
听风听雨听滩浪,才得晴时出看山。
平平仄仄平仄仄,平平平平○仄平。
仄○平仄平仄仄,仄仄平仄平○○。
仄仄仄平仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平平○平仄,○仄仄仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,平仄仄仄○仄平。
平平○仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄仄仄○。