tí bù yún tíng
题步云亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李之仪 (lǐ zhī yí)

昨夜风高蝉半咽,起来知是白露节。
玉面少年窄袖衫,袖里新诗似冰雪。
几日炎炎如甑中,今朝忽觉超樊笼。
不惟气候已八月,更得冰雪开心胸。
谢公山人诗笔奇,问君何缘得此诗。
报我我欲步云去,山人许我因留题。
君作斯亭几许高,拟推皓魄翻银涛。
谁谓姮娥落君手,坐遣山人诗思劳。
君不见梅老句出天地窄,曾谓山人真太白。
采石月下忆相逢,笑披锦袍弄明月。
十年明月归谪仙,姮娥岂得在君边。
何妨邀取山人去,卒岁扶携醉笑间。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

zuó yè fēng gāo chán bàn yàn , qǐ lái zhī shì bái lù jié 。
yù miàn shào nián zhǎi xiù shān , xiù lǐ xīn shī sì bīng xuě 。
jǐ rì yán yán rú zèng zhōng , jīn zhāo hū jué chāo fán lóng 。
bù wéi qì hòu yǐ bā yuè , gèng dé bīng xuě kāi xīn xiōng 。
xiè gōng shān rén shī bǐ qí , wèn jūn hé yuán dé cǐ shī 。
bào wǒ wǒ yù bù yún qù , shān rén xǔ wǒ yīn liú tí 。
jūn zuò sī tíng jǐ xǔ gāo , nǐ tuī hào pò fān yín tāo 。
shuí wèi héng é luò jūn shǒu , zuò qiǎn shān rén shī sī láo 。
jūn bù jiàn méi lǎo jù chū tiān dì zhǎi , céng wèi shān rén zhēn tài bái 。
cǎi shí yuè xià yì xiāng féng , xiào pī jǐn páo nòng míng yuè 。
shí nián míng yuè guī zhé xiān , héng é qǐ dé zài jūn biān 。
hé fáng yāo qǔ shān rén qù , zú suì fú xié zuì xiào jiān 。

題步雲亭

—— 李之儀

昨夜風高蟬半咽,起來知是白露節。
玉面少年窄袖衫,袖裏新詩似冰雪。
幾日炎炎如甑中,今朝忽覺超樊籠。
不惟氣候已八月,更得冰雪開心胸。
謝公山人詩筆奇,問君何緣得此詩。
報我我欲步雲去,山人許我因留題。
君作斯亭幾許高,擬推皓魄翻銀濤。
誰謂姮娥落君手,坐遣山人詩思勞。
君不見梅老句出天地窄,曾謂山人真太白。
采石月下憶相逢,笑披錦袍弄明月。
十年明月歸謫仙,姮娥豈得在君邊。
何妨邀取山人去,卒歲扶携醉笑間。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

zuó yè fēng gāo chán bàn yàn , qǐ lái zhī shì bái lù jié 。
yù miàn shào nián zhǎi xiù shān , xiù lǐ xīn shī sì bīng xuě 。
jǐ rì yán yán rú zèng zhōng , jīn zhāo hū jué chāo fán lóng 。
bù wéi qì hòu yǐ bā yuè , gèng dé bīng xuě kāi xīn xiōng 。
xiè gōng shān rén shī bǐ qí , wèn jūn hé yuán dé cǐ shī 。
bào wǒ wǒ yù bù yún qù , shān rén xǔ wǒ yīn liú tí 。
jūn zuò sī tíng jǐ xǔ gāo , nǐ tuī hào pò fān yín tāo 。
shuí wèi héng é luò jūn shǒu , zuò qiǎn shān rén shī sī láo 。
jūn bù jiàn méi lǎo jù chū tiān dì zhǎi , céng wèi shān rén zhēn tài bái 。
cǎi shí yuè xià yì xiāng féng , xiào pī jǐn páo nòng míng yuè 。
shí nián míng yuè guī zhé xiān , héng é qǐ dé zài jūn biān 。
hé fáng yāo qǔ shān rén qù , zú suì fú xié zuì xiào jiān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昨夜风很大,蝉声半截而绝,醒来才知是白露节。有个玉面少年穿着窄袖衫,袖里装着像冰雪般新颖的诗作。前几日炎热得像锅中沸腾,而今早突然觉得超脱如出笼鸟。不仅是天气已到八月,更是因得到了冰雪般的畅快胸怀。
谢公山人的诗才真是独特,问君何缘得到这首诗。他回应我说要回报我,让我可以像他一样步云而去。山人同意我留在他斯亭,斯亭有几分高,仿佛推着皓月翻滚着银涛。谁说姮娥就是落入君手,其实是她因为我,让山人的诗思劳神。难道你没看出梅老的诗出自天地之间狭小的心境,曾称赞山人真是又像李白一般。在月色下采石,回忆着相逢时的美好,笑着披上锦袍玩弄明月。十年的明月归谪仙了,姮娥又怎能在君身旁。但我何妨邀请山人离去,终年里扶持并醉笑着度过时光。
总结:全文:诗中描写了一个山人的风采和才华,他的诗作被称赞为奇特。有一个玉面少年,衣着朴素,却有着如冰雪般清新的诗作。作者与山人相识,对其诗才赞叹不已,并希望能与山人一同离去,共享美好时光。诗人感叹山人的诗才出众,超越常人,仿佛媲美李白。整个诗篇充满着闲适自在的氛围,展现出诗人与山人之间的友谊和诗意的境界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李之仪介绍:🔈

李之仪,字端叔,自号姑溪居士,沧州无棣(今山东无棣西北)人。神宗熙宁六年(一○七三)进士(民国《无棣县志》卷八)。元丰六年(一○八三),曾辟爲祭奠高丽国使书状官(《续资治通监长编》卷三四一)。哲宗绍圣初苏轼知定州,辟爲管勾机宜文字。四年(一○九七)因折可适兵败事连累,罢原州通判(同上书卷四九一)。後以元佑党籍贬惠州。元符元年(一○九八)召监内香药库,旋因从苏轼辟事勒停(同上书卷五一一)。徽宗崇宁初提举河东常平,又以代作范纯仁遗表忤蔡京,编管太平州,遂居姑熟。久之,徙唐州。官终朝请大夫。有《姑溪居士前集》五十卷,《後集》二十卷。《宋史》卷三四四有传。 李之仪诗,以影印文渊阁《四库全书·姑溪前後集... 查看更多>>

李之仪的诗:

李之仪的词:

相关诗词:

题灵峰平步亭 (tí líng fēng píng bù tíng)

朝代:宋    作者: 郑侠

天险尝闻不可升,人间危堑更难名。
欲知平步亭中意,平得心来处处平。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

寄题叶希圣申申亭 其二 (jì tí yè xī shèng shēn shēn tíng qí èr)

朝代:宋    作者: 许景衡

每向新亭去,何曾问主人。
弟兄俱有好,樽俎自相亲。
栖翼云山晚,飞花洞府春。
长愁醉归去,步步近红尘。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

淮阴有韩亭枚亭步舣舟亭下作 (huái yīn yǒu hán tíng méi tíng bù yǐ zhōu tíng xià zuò)

朝代:宋    作者: 晁端彦

韩枚步骘建三亭,故显当时将相名。
遐想古人兴废事,乃知英杰此中生。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

江行无题一百首 七十六 (jiāng xíng wú tí yī bǎi shǒu qī shí liù)

朝代:唐    作者: 钱起

日落长亭晚,山门步障青。
可怜无酒分,处处有旗亭。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

写景 哲理

江行无题一百首 八十一 (jiāng xíng wú tí yī bǎi shǒu bā shí yī)

朝代:唐    作者: 钱珝

日落长亭晚,山门步障青。
可怜无酒分,处处有旗亭。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

步云亭 (bù yún tíng)

朝代:宋    作者: 韦骧

官居潇洒并城壖,城上危亭势屹然。
庨豁四檐通日月,回环千里见山川。
凌虚迥绝寻常地,据要追吟尺五天。
莫讶白云随步起,望中祠宇指梅仙。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

游雪窦杖锡七首 杖锡入山亭 (yóu xuě dòu zhàng xī qī shǒu zhàng xī rù shān tíng)

朝代:宋    作者: 陈着

山上山根溪一湾,着亭管领此溪山。
云南更在青天际,步一步高从此攀。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

守居园池杂题 披锦亭 (shǒu jū yuán chí zá tí pī jǐn tíng)

朝代:宋    作者: 文同

繁红层若云,密绿叠如浪。
青帝下寻春,满园开步障。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

写景 抒情

寄题泉南陈氏步云亭 (jì tí quán nán chén shì bù yún tíng)

朝代:宋    作者: 贺铸

紫翠峰前水一湾,趣亭微径白云关。
渔樵不见携筇去,猿鹤相随采药还。
晚月带潮来海上,春风吹雨到人间。
恨君轻为苍生起,曾得东山几日闲。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。

次韵董令升四咏 寻幽亭 (cì yùn dǒng lìng shēng sì yǒng xún yōu tíng)

朝代:宋    作者: 朱翌

帝遣银河下太微,余波散绕野人扉。
此行步步有佳处,盘礴孤亭试解衣。

仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄仄仄。
仄仄仄平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平○仄○,平平仄仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,○仄平仄平平平。
仄平平平平仄平,仄平平○仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,平平仄仄平○○。
平仄平平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平平平○○。
平仄仄平仄仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄仄仄仄仄○平,仄平仄平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄仄平平。
平○平仄平平仄,仄仄平平仄仄○。