táng gōng bù yuán wài láng dù fǔ
唐工部员外郎杜甫 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

子美以诗鸣,今古无对手。
当时谪仙人,长句颇先後。
精深律切处,故自非其偶。
而况郊岛徒,何敢窥户牖。
有如登岱宗,衆山皆培塿。
又如观武库,剑戟靡不有。
髙辞嫓丘坟,古意篆蝌蚪。
苍苍雪中松,濯濯风前柳。
云烟纷卷舒,雷电划奔走。
澹然衆态俱,沾丐随所取。
平生忠义心,多向诗中剖。
忧国与爱君,诵说不离口。
饥寒窘衣食,容貌村野叟。
自以稷契期,此理人胜不。
中兴作谏臣,戎马方践蹂。
上疏救房琯,亦足知素守。
一跌不复振,造物意岂苟。
欲使穷吟哦,専志如蒙瞍。
辛苦盗贼中,妻子或颠仆。
布衾冷似铁,晨爨乏升斗。
冒雪斸黄精,呼儿理鱼笱。
萧条秦陇间,不废诗千首。
依严遂入蜀,幕府备宾友。
草堂浣花溪,颇复事南亩。
乱离又飘泊,累若丧家狗。
云安麴米春,巫峡风土陋。
扁舟下瞿唐,留滞湖湘久。
家事竟何成,丹诀空系肘。
凄凉耒阳县,醉死竟坐酒。
虽烦微之铭,不返鄠杜柩。
谁将樽中渌,一酹泉下朽。
诗篇垂琳琅,长作蛟龙吼。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

zǐ měi yǐ shī míng , jīn gǔ wú duì shǒu 。
dāng shí zhé xiān rén , cháng jù pō xiān hòu 。
jīng shēn lǜ qiè chù , gù zì fēi qí ǒu 。
ér kuàng jiāo dǎo tú , hé gǎn kuī hù yǒu 。
yǒu rú dēng dài zōng , zhòng shān jiē péi lǒu 。
yòu rú guān wǔ kù , jiàn jǐ mí bù yǒu 。
gāo cí pì qiū fén , gǔ yì zhuàn kē dǒu 。
cāng cāng xuě zhōng sōng , zhuó zhuó fēng qián liǔ 。
yún yān fēn juàn shū , léi diàn huà bēn zǒu 。
dàn rán zhòng tài jù , zhān gài suí suǒ qǔ 。
píng shēng zhōng yì xīn , duō xiàng shī zhōng pōu 。
yōu guó yǔ ài jūn , sòng shuō bù lí kǒu 。
jī hán jiǒng yī shí , róng mào cūn yě sǒu 。
zì yǐ jì qì qī , cǐ lǐ rén shèng bù 。
zhōng xīng zuò jiàn chén , róng mǎ fāng jiàn róu 。
shàng shū jiù fáng guǎn , yì zú zhī sù shǒu 。
yī diē bù fù zhèn , zào wù yì qǐ gǒu 。
yù shǐ qióng yín é , zhuān zhì rú méng sǒu 。
xīn kǔ dào zéi zhōng , qī zǐ huò diān pú 。
bù qīn lěng sì tiě , chén cuàn fá shēng dòu 。
mào xuě zhú huáng jīng , hū ér lǐ yú gǒu 。
xiāo tiáo qín lǒng jiān , bù fèi shī qiān shǒu 。
yī yán suì rù shǔ , mù fǔ bèi bīn yǒu 。
cǎo táng huàn huā xī , pō fù shì nán mǔ 。
luàn lí yòu piāo bó , lèi ruò sàng jiā gǒu 。
yún ān qū mǐ chūn , wū xiá fēng tǔ lòu 。
piān zhōu xià qú táng , liú zhì hú xiāng jiǔ 。
jiā shì jìng hé chéng , dān jué kōng xì zhǒu 。
qī liáng lěi yáng xiàn , zuì sǐ jìng zuò jiǔ 。
suī fán wēi zhī míng , bù fǎn hù dù jiù 。
shuí jiāng zūn zhōng lù , yī lèi quán xià xiǔ 。
shī piān chuí lín láng , cháng zuò jiāo lóng hǒu 。

动物

唐工部員外郎杜甫

—— 李綱

子美以詩鳴,今古無對手。
當時謫仙人,長句頗先後。
精深律切處,故自非其偶。
而况郊島徒,何敢窺户牖。
有如登岱宗,衆山皆培塿。
又如觀武庫,劍戟靡不有。
髙辭嫓丘墳,古意篆蝌蚪。
蒼蒼雪中松,濯濯風前柳。
雲煙紛卷舒,雷電劃奔走。
澹然衆態俱,沾丐隨所取。
平生忠義心,多向詩中剖。
憂國與愛君,誦說不離口。
饑寒窘衣食,容貌村野叟。
自以稷契期,此理人勝不。
中興作諫臣,戎馬方踐蹂。
上疏救房琯,亦足知素守。
一跌不復振,造物意豈苟。
欲使窮吟哦,専志如矇瞍。
辛苦盗賊中,妻子或顛仆。
布衾冷似鐵,晨爨乏升斗。
冒雪斸黄精,呼兒理魚笱。
蕭條秦隴間,不廢詩千首。
依嚴遂入蜀,幕府備賓友。
草堂浣花溪,頗復事南畝。
亂離又飄泊,纍若喪家狗。
雲安麴米春,巫峽風土陋。
扁舟下瞿唐,留滯湖湘久。
家事竟何成,丹訣空繫肘。
淒涼耒陽縣,醉死竟坐酒。
雖煩微之銘,不返鄠杜柩。
誰將樽中渌,一酹泉下朽。
詩篇垂琳琅,長作蛟龍吼。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

zǐ měi yǐ shī míng , jīn gǔ wú duì shǒu 。
dāng shí zhé xiān rén , cháng jù pō xiān hòu 。
jīng shēn lǜ qiè chù , gù zì fēi qí ǒu 。
ér kuàng jiāo dǎo tú , hé gǎn kuī hù yǒu 。
yǒu rú dēng dài zōng , zhòng shān jiē péi lǒu 。
yòu rú guān wǔ kù , jiàn jǐ mí bù yǒu 。
gāo cí pì qiū fén , gǔ yì zhuàn kē dǒu 。
cāng cāng xuě zhōng sōng , zhuó zhuó fēng qián liǔ 。
yún yān fēn juàn shū , léi diàn huà bēn zǒu 。
dàn rán zhòng tài jù , zhān gài suí suǒ qǔ 。
píng shēng zhōng yì xīn , duō xiàng shī zhōng pōu 。
yōu guó yǔ ài jūn , sòng shuō bù lí kǒu 。
jī hán jiǒng yī shí , róng mào cūn yě sǒu 。
zì yǐ jì qì qī , cǐ lǐ rén shèng bù 。
zhōng xīng zuò jiàn chén , róng mǎ fāng jiàn róu 。
shàng shū jiù fáng guǎn , yì zú zhī sù shǒu 。
yī diē bù fù zhèn , zào wù yì qǐ gǒu 。
yù shǐ qióng yín é , zhuān zhì rú méng sǒu 。
xīn kǔ dào zéi zhōng , qī zǐ huò diān pú 。
bù qīn lěng sì tiě , chén cuàn fá shēng dòu 。
mào xuě zhú huáng jīng , hū ér lǐ yú gǒu 。
xiāo tiáo qín lǒng jiān , bù fèi shī qiān shǒu 。
yī yán suì rù shǔ , mù fǔ bèi bīn yǒu 。
cǎo táng huàn huā xī , pō fù shì nán mǔ 。
luàn lí yòu piāo bó , lèi ruò sàng jiā gǒu 。
yún ān qū mǐ chūn , wū xiá fēng tǔ lòu 。
piān zhōu xià qú táng , liú zhì hú xiāng jiǔ 。
jiā shì jìng hé chéng , dān jué kōng xì zhǒu 。
qī liáng lěi yáng xiàn , zuì sǐ jìng zuò jiǔ 。
suī fán wēi zhī míng , bù fǎn hù dù jiù 。
shuí jiāng zūn zhōng lù , yī lèi quán xià xiǔ 。
shī piān chuí lín láng , cháng zuò jiāo lóng hǒu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
子美是一个诗人,他的诗歌高超,无人能与之匹敌。他当年被贬谪成为仙人,他的长句在当时已经是颇有先后之分的。他的诗歌精深而律切,因此不是随便能与之相比的。更何况他现在已经是郊岛的仙人,怎么敢窥视凡间的世界呢?
他登上岱宗山,山上的所有山峰都向他俯首。再比如观看武库,剑戟刀戈无一不有。他的词辞高妙,如同丘坟上的嫓妓之美,如篆刻上的小蝌蚪一般古雅。
青苍苍的雪中松树,婉约濯濯的风前柳树,云烟纷卷舒展,雷电奔走奔跑。所有的景象都在他的诗中栩栩如生,仿佛能够沾丐取来。
他一生忠诚而有义气,常常在诗中剖析国家忧虑,表达对君主的爱。即使饥寒交迫,他也是村野老叟般的容貌。他认为自己有稷契的品德,这样的人胜过其他人。
他在国家中兴时作为谏臣,参与戎马之事,敢于上疏救助房琯,这也足以说明他为守节之人。可是一旦失败跌倒,难道造物主的意思就是如此吗?他愿意在贫苦中吟唱,专心致志如同蒙瞍一样。
他曾经在盗贼的中间受尽辛苦,妻子可能已经颠仆,他的布衾冷得像铁一样,早晨的饭菜乏如升斗。他还在雪地中采黄精,叫儿子整理渔笼。他流离失所,宛如丧家之犬。在云安和麴米的春天,他生活在巫峡的风土之中,陋巷扁舟行至瞿唐,久居湖湘之间。家庭的事情最终怎样发展,他的丹书秘籍也只能系在肘间。在凄凉的耒阳县,他最终醉死于坐酒之中,纵然被烦琐的铭文所标注,也不会再回到鄠杜的祖坟。谁会拿起酒杯中的浊酒,向泉水中一饮而尽呢?
子美的诗篇流传广泛,宛如蛟龙咆哮一般长盛不衰。
总结:这篇古文描述了诗人子美的才华横溢和高尚品德,他的诗歌在当时无人能敌。他的诗歌表达了忠诚与爱国之情,同时也描绘了自己在艰苦环境下的生活和坚持不懈的追求。他的诗篇宛如蛟龙咆哮一般,在文学史上留下了深远的影响。

赏析:这首《唐工部员外郎杜甫》是李纲以杜甫为题材创作的,赞颂了杜甫的诗才、忠诚与苦难的生平。诗中以叙述、赞美和表达思考为主线,通过叙述杜甫的才华横溢、忧国忠良、诗意高远和生活艰辛,向读者展示了杜甫作为一位伟大诗人的形象。
首先,诗人以“子美以诗鸣”开篇,以对杜甫诗歌才华的赞美拉开序幕。接着,诗歌以自然景物如岱宗、武库等作比喻,突显杜甫的崇高诗意和诗篇的磅礴气势。随后,以“髙辞嫓丘坟”描绘了杜甫的高尚诗歌品味和诗作风格。
其次,诗人写杜甫的忠诚之心,对国家忠贞不渝的忧国爱民情怀进行了赞美。描绘了他为政治建言而跌宕起伏的一生,表现了他对国家的挚爱与为人民努力奉献的精神。同时,通过“中兴作谏臣”一段,展示了杜甫对国家苦难的思考与愿景。
最后,以写景的手法,将自然景物如雪中松、风前柳、云烟雷电等,与杜甫的诗歌才华、生活遭遇相互烘托,凸显出杜甫诗篇的壮丽与生活的艰辛。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

制除工部郎中出内署 (zhì chú gōng bù láng zhōng chū nèi shǔ)

朝代:宋    作者: 王禹偁

温树阴中别玉堂,应星犹得入文昌。
莫嫌工部官曹慢,杜甫才名是外郎。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

元和初任礼部员外郎作 (yuán hé chū rèn lǐ bù yuán wài láng zuò)

朝代:唐    作者: 令狐楚

移石几回敲废印,开箱何处送(《吟》作「纳」)新图。
(见《春明退朝录》卷上。
《吟窗杂录》卷四十作初任员外郎作诗。
)(按:《全唐诗》卷三三四已收二句,故重录之。
)。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

写官场 政治

荅户部员外贺遂涉戏赠 (dá hù bù yuán wài hè suì shè xì zèng)

朝代:唐    作者: 赵谦光

锦帐随情设,金鑪任意熏。
惟愁员外署,不应列星文。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

汝州北楼晚望少室诗 (rǔ zhōu běi lóu wǎn wàng shǎo shì shī)

朝代:唐    作者: 胡证

峭拔烟云外,雄居造化工。
三山慙海上,五岳让天中。
翠积当华甸,腾标占太空。
周临万里暮,犹挂夕阳红。
(见《槐庐丛书》《金石录补》。
)(〖1〗叶九来《金石录补》卷十九《唐胡证题少室诗》跋尾:「右唐检校祠部员外郎胡证《汝州北楼晚望少室诗》,诗云〖不重录〗。
永贞元年仲夏记。
按新旧《书·证传》皆云贞元中登第,繇浑瑊举为从事,自殿中侍御史为韶州刺史而已。
据此碑。
先为祠部员外郎,可以补史之阙漏。
」)。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

耒阳杜工部墓(题拟) (lěi yáng dù gōng bù mù tí nǐ )

朝代:唐    作者: 孟宾于

南游何感思,更甚叶缤纷。
一夜耒江雨,百年工部文。
青山当日见,白酒至今闻。
惟有为诗者,经过时吊君。
(见钱谦益《笺注杜工部集唱酬题就是》引《耒阳祠志》。
《增修诗话总龟》卷四三引刘斧《摭遗》引「一夜耒江雨,百年工部文」二句,称为「唐人诗」。
)。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

承沈八丈东美除膳部员外阻雨未遂驰贺奉寄此诗 (chéng shěn bā zhàng dōng měi chú shàn bù yuán wài zǔ yǔ wèi suì chí hè fèng jì cǐ shī)

朝代:唐    作者: 杜甫

今日西京掾,多除内省郎。
通家惟沈氏,谒帝似冯唐。
诗律羣公问,儒门旧史长。
清秋便寓直,列宿顿辉光。
未暇申宴慰,含情空激扬。
司存何所比,膳部默凄伤。
贫贱人事略,经过霖潦妨。
礼同诸父长,恩岂布衣忘。
天路牵骐骥,云台引栋梁。
徒怀贡公喜,飒飒鬓毛苍。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

江上旅伯呈池州杜员外 (jiāng shàng lǚ bǎi chéng chí zhōu dù yuán wài)

朝代:唐    作者: 张祜

(按《全唐诗》卷五一一收此诗之前四句,缺其後半。
题作《江上旅伯呈杜员外》,今全录之。
)牛渚南来沙岸长,远吟佳句望池阳。
野人未必非毛遂,太守还须是孟尝。
江郡风流今絶世,杜陵才子旧为郎。
不妨酒夜因闲语,别指东山是醉乡。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

路逢襄阳杨少府入城戏呈杨员外绾 (lù féng xiāng yáng yáng shào fǔ rù chéng xì chéng yáng yuán wài wǎn)

朝代:唐    作者: 杜甫

寄语杨员外,山寒少茯苓。
归来稍喧暖,当为斸青冥。
飜动神仙窟,封题鸟兽形。
兼将老藤杖,扶汝醉初醒。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

寄语

听水部吴员外新诗因赠绝句 (tīng shuǐ bù wú yuán wài xīn shī yīn zèng jué jù)

朝代:唐    作者: 白居易

朱绂仙郎白雪歌,和人虽少爱人多。
明朝说与诗人道,水部如今不姓何。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。

喜张十八博士除水部员外郎 (xǐ zhāng shí bā bó shì chú shuǐ bù yuán wài láng)

朝代:唐    作者: 白居易

老何殁後吟声绝,虽有郎官不爱诗。
无复篇章传道路,空流风月在曹司。
长嗟博士官犹屈,亦恐骚人道渐衰。
今日闻君除水部,喜於身得省郎时。

仄仄仄平平,平仄平仄仄。
○平仄平平,○仄○平仄。
平○仄仄仄,仄仄平○仄。
平仄平仄平,平仄平仄仄。
仄○平仄平,仄平平○仄。
仄○○仄仄,仄仄仄仄仄。
平平?平○,仄仄仄平仄。
○○仄○平,仄仄平平仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平仄仄平,○仄平仄仄。
平平平仄平,平仄平○仄。
平仄仄仄平,仄仄仄○仄。
平平仄○仄,平仄平仄○。
仄仄仄仄○,仄仄平○仄。
○○仄仄平,平仄平仄○。
仄○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平○平,平仄○平仄。
平仄仄仄○,○仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,○仄仄平仄。
仄○仄平仄,○仄○平仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
○平仄○平,○仄平平仄。
平仄仄平平,平仄○仄仄。
平平仄平○,仄仄仄仄仄。
平平平平平,仄仄?仄仄。
平○平○仄,仄仄平仄仄。
平平平平平,○仄平平仄。