dú tài bái jí
读太白集 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李吕 (lǐ lǚ)

吾宗老太白,俊逸自幼年。
学成喜任侠,长剑辞三川。
无心驯鸟雀,急义散金钱。
曳裾半天下,所至惊四筵。
笔阵扫强敌,诗情快涌泉。
一朝见贺监,荐鹗君王前。
金马得供奉,酒徒同醉眠。
从驾方连召,扶头得十篇。
奴视高力士,风期鲁仲连。
青蝇工点玉,锦袍棹回船。
自谓天地臣,浪称平地仙。
志大虽难揜,身危幸保全。
江陵欲难作,彭泽见几先。
仍喜宫词句,浑如讽谏篇。
至今读青史,终始无间然。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

wú zōng lǎo tài bái , jùn yì zì yòu nián 。
xué chéng xǐ rèn xiá , cháng jiàn cí sān chuān 。
wú xīn xùn niǎo què , jí yì sàn jīn qián 。
yè jū bàn tiān xià , suǒ zhì jīng sì yán 。
bǐ zhèn sǎo qiáng dí , shī qíng kuài yǒng quán 。
yī cháo jiàn hè jiān , jiàn è jūn wáng qián 。
jīn mǎ dé gòng fèng , jiǔ tú tóng zuì mián 。
cóng jià fāng lián zhào , fú tóu dé shí piān 。
nú shì gāo lì shì , fēng qī lǔ zhòng lián 。
qīng yíng gōng diǎn yù , jǐn páo zhào huí chuán 。
zì wèi tiān dì chén , làng chēng píng dì xiān 。
zhì dà suī nán yǎn , shēn wēi xìng bǎo quán 。
jiāng líng yù nán zuò , péng zé jiàn jǐ xiān 。
réng xǐ gōng cí jù , hún rú fěng jiàn piān 。
zhì jīn dú qīng shǐ , zhōng shǐ wú jiàn rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

吾的宗师老太白,从年幼时便非常聪慧优秀。学识成就后,高兴地投身侠义之中,挥别家乡,辞别三川地区。他心无旁骛,不驯养鸟雀,急于散财救急,毫不吝啬金钱。他的衣袂拖地,走遍天下各地,所到之处都让庆贺之筵宴震惊。他的文笔像阵风一般,能击败强敌;他的诗情如涌泉一般,洋溢着快乐。
有一天,他进见了监察官贺监,推荐了自己的徒弟鹗鸟,鹗鸟被引荐到君王面前。为了对他们的贡献,他们得到了金马作为赏赐,和酒徒们一起醉卧其中。从此,他受到君王的多次召见,扶头得以写下十篇文章。
他看轻了那些声名显赫的高官大臣,而崇拜那些志向高远的风流人物,如鲁仲连一般。他的文笔如灵蝇点玉一样精妙,犹如锦袍驾驭回船。他自称是天地的臣子,但也流连于平地之间的仙境。虽然志向宏伟难以为继,但他的生命危险时刻都得到了保全。
当他在江陵之地遇到困难时,又在彭泽看到了几位先贤,让他继续坚持下去。他依然高兴于宫廷诗词,写作如讽谏文章一般意味深长。直到今日,读着他的事迹记载在历史书中,始终没有断绝过。
全诗描绘了一个自信、积极向上、志向高远的文人形象。他在诗文和侠义中追求着自己的理想,并在历史长河中留下了不朽的足迹。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李吕介绍:🔈

李吕(一一二二~一一九八),字滨老,一字东老,邵武军光泽(今属福建)人。早岁多次应礼部试不第,年四十弃科举家居,与朱熹多有交往。宁宗庆元四年卒,年七十七。家有澹轩,所着《澹轩集》十五卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲八卷,其中诗三卷。事见本集附录周必大《李滨老墓志铭》。 李吕诗,以影印文渊阁《四库全书·澹轩集》爲底本。酌校《永乐大典》残本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

李吕的诗:

李吕的词:

相关诗词:

读苏黄集 (dú sū huáng jí)

朝代:宋    作者: 徐瑞

胡儿争问大苏集,仙官解作太史书。
当时同朝人欲杀,所能者天信不虚。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

暖酒 (nuǎn jiǔ)

朝代:唐    作者: 李白

热暖将来宾铁文,暂时不动聚白云。
拨却白云见青天,掇头里许便乘仙。
(见影宋蜀刻本《李太白文集》卷二十三。
)(以上缪氏本《太白集》)。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读韩杜集 (dú hán dù jí)

朝代:唐    作者: 杜牧

杜诗韩集愁来读,似倩麻姑痒处抓。
天外凤凰谁得髓,无人解合续弦胶。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读书 赞美

读元白长庆二集诗 (dú yuán bái cháng qìng èr jí shī)

朝代:宋    作者: 杨万里

读遍元诗与白诗,一生少傅重微之。
再三不晓渠何意,半是交情半是私。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读前集二首 二 (dú qián jí èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 郑谷

风骚如线不胜悲,国步多艰即此时。
爱日满堦看古集,秪应陶集是吾师。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读杨蟠章安集 (dú yáng pán zhāng ān jí)

朝代:宋    作者: 欧阳修

苏梅久作黄泉客,我亦今为白发翁。
卧读杨蟠一千首,乞渠秋月与春风。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读玉局集 (dú yù jú jí)

朝代:宋    作者: 喻良能

晓读苏僊集,披翻未觉劳。
衙官视宋玉,奴仆命离骚。
赤壁清风远,黄楼逸兴高。
独嗟生苦晚,不得侍挥毫。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读渊明集 (dú yuān míng jí)

朝代:宋    作者: 文同

吏人已散门阑静,公事才休耳目清。
窗下好风无俗客,案头遗集有先生。
文章简要惟华衮,滋味醇醲是太羹。
也待将身学归去,圣时争奈正升平。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

题白乐天文集 (tí bái lè tiān wén jí)

朝代:唐    作者: 李绅

寄玉莲花藏,缄珠贝叶扃。
院闲容客读,讲倦许僧听。
部列雕金榜,题存刻石铭。
永添鸿宝集,莫杂小乘经。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。

读兰台诗 (dú lán tái shī)

朝代:宋    作者: 郑刚中

天遣长庚下碧空,再将太白作坡翁。
不然安得四十九,还宿浔阳太极宫。

平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平仄仄○,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄平仄平平。
仄仄平仄平,○○平仄平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平仄平○平。