cì yùn yuán yù tóng yóu dōng shān jiā shén dōng pō suǒ wèi ài cǐ xiǎo tiān zhú jí qí dì yě
次韵元裕同游东山佳什东坡所谓爱此小天竺即其地也 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李光 (lǐ guāng)

东坡谪蛮荒,梦想两天竺。
哦诗寄东山,妙响振林麓。
作祠卫公旁,一杯奠椒浆。
相望柳柳州,追配韩潮阳。
怀人空陨涕,亭榭今荒墟。
溪山不改色,松声契真如。
嗟余麋鹿姿,惯逐渔樵伴。
平生铁石肠,那复置冰炭。
寻山得佳侣,聊遂幽人意。
登临有遐瞩,俯仰观此世。
君为丞相孙,仕作渊明清。
一枰可消忧,五字堪析酲。
人生各有役,诗棋岂妨道。
闭户朝黄庭,习气终一扫。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

dōng pō zhé mán huāng , mèng xiǎng liǎng tiān zhú 。
ò shī jì dōng shān , miào xiǎng zhèn lín lù 。
zuò cí wèi gōng páng , yī bēi diàn jiāo jiāng 。
xiāng wàng liǔ liǔ zhōu , zhuī pèi hán cháo yáng 。
huái rén kōng yǔn tì , tíng xiè jīn huāng xū 。
xī shān bù gǎi sè , sōng shēng qì zhēn rú 。
jiē yú mí lù zī , guàn zhú yú qiáo bàn 。
píng shēng tiě shí cháng , nà fù zhì bīng tàn 。
xún shān dé jiā lǚ , liáo suì yōu rén yì 。
dēng lín yǒu xiá zhǔ , fǔ yǎng guān cǐ shì 。
jūn wèi chéng xiàng sūn , shì zuò yuān míng qīng 。
yī píng kě xiāo yōu , wǔ zì kān xī chéng 。
rén shēng gè yǒu yì , shī qí qǐ fáng dào 。
bì hù cháo huáng tíng , xí qì zhōng yī sǎo 。

次韻元裕同游東山佳什東坡所謂愛此小天竺即其地也

—— 李光

東坡謫蠻荒,夢想兩天竺。
哦詩寄東山,妙響振林麓。
作祠衛公旁,一杯奠椒漿。
相望柳柳州,追配韓潮陽。
懷人空隕涕,亭榭今荒墟。
溪山不改色,松聲契真如。
嗟余麋鹿姿,慣逐漁樵伴。
平生鐵石腸,那復置冰炭。
尋山得佳侣,聊遂幽人意。
登臨有遐矚,俯仰觀此世。
君爲丞相孫,仕作淵明清。
一枰可消憂,五字堪析酲。
人生各有役,詩棋豈妨道。
閉戶朝黄庭,習氣終一掃。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

dōng pō zhé mán huāng , mèng xiǎng liǎng tiān zhú 。
ò shī jì dōng shān , miào xiǎng zhèn lín lù 。
zuò cí wèi gōng páng , yī bēi diàn jiāo jiāng 。
xiāng wàng liǔ liǔ zhōu , zhuī pèi hán cháo yáng 。
huái rén kōng yǔn tì , tíng xiè jīn huāng xū 。
xī shān bù gǎi sè , sōng shēng qì zhēn rú 。
jiē yú mí lù zī , guàn zhú yú qiáo bàn 。
píng shēng tiě shí cháng , nà fù zhì bīng tàn 。
xún shān dé jiā lǚ , liáo suì yōu rén yì 。
dēng lín yǒu xiá zhǔ , fǔ yǎng guān cǐ shì 。
jūn wèi chéng xiàng sūn , shì zuò yuān míng qīng 。
yī píng kě xiāo yōu , wǔ zì kān xī chéng 。
rén shēng gè yǒu yì , shī qí qǐ fáng dào 。
bì hù cháo huáng tíng , xí qì zhōng yī sǎo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
东坡被贬到遥远的蛮荒之地,仍怀念着梦想中的两天竺之地。他吟咏着诗篇,将心中的妙响传遍东山,振动着林麓。他建起祠堂,为贤良的卫公效忠,用一杯椒浆祭奠。远望着柳柳州,追思着韩潮阳,心中愁苦,难抑涕泪。如今的亭榭,却已成为荒墟,曾经的美好时光化为飘渺。
溪山的景色始终不改,松林的声音与他心意相契。他叹息着自己像麋鹿一般的孤寂姿态,习惯了与渔樵为伴。他平生志向坚定,不会因逆境而改变。寻觅到了佳侣,愿与幽人一起共享意趣。
站在高处,他的视野开阔,俯仰间看透了世事。他提起君主作为丞相的功绩,仕途上的清明和谋略。一枰棋局可消除忧愁,五字诗句可醉心品析。人生中每个人都有自己的责任和使命,诗与棋并不妨碍修行之道。
他闭门在黄庭之内,修炼自己的习气,最终一扫前尘,心境愈发豁然开朗。整篇文中表达了东坡在贬谪途中的思念乡土和追求理想的情感,同时体现了他豁达的心态和坚定的个性。

赏析:李光的这首诗《次韵元裕同游东山佳什东坡所谓爱此小天竺即其地也》表现了诗人对东坡的景色和友人的深厚感情。诗人在东坡寄托着自己的梦想,将东坡描绘得美不胜收,妙响振动林麓,寓意着东坡的伟大和高远。诗中以感怀之情,流露出对友人的深情厚意,表现出友谊的珍贵和真挚。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李光介绍:🔈

李光(一○七八~一一五九),字泰发,一作字泰定,号转物老人(《舆地纪胜》卷二四、一二五)越州上虞(今浙江虞东南)人。徽宗崇宁五年(一一○六)进士,调知开化县,移知常熟县。入爲符宝郎,以言事贬监汀州酒税。钦宗即位,擢右司谏,迁侍御史。高宗建炎元年(一一二七),擢秘书少监。三年,知宣州。改知临安府。绍兴元年(一一三一),除知婺州,甫至郡,擢吏部侍郎。二年,授淮西招抚使,改江东安抚大使、知建康府兼寿春府,落职提举台州崇道观(《建炎以来系年要录》卷五一、五二、五八)。寻知湖州,历知平江府、台州、温州。七年,爲江南西路安抚制置大使兼知洪州(同上书卷一一七)。八年,拜参知政事。九年,因与秦桧不合,出知绍兴... 查看更多>>

李光的诗:

李光的词:

相关诗词:

东坡先生真赞三首 其二 (dōng pō xiān shēng zhēn zàn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

岌岌堂堂,如山如河。
其爱之也,引之上西掖銮坡。
是亦一东坡,非亦一东坡。
槁项黄馘,触时干戈。
其恶之也,投之於鲲鲸之波。
是亦一东坡,非亦一东坡。
计东坡之在天下,如太仓之一稊米。
至於临大节而不可夺,则与天地相终始。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

喻工部追和王詹事游东坡十一绝亦次韵 其二 (yù gōng bù zhuī hé wáng zhān shì yóu dōng pō shí yī jué yì cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

贤者行藏只委天,山川却自以人传。
几年茨棘东坡地,不只人贤地亦贤。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

灵洲寺次东坡韵 (líng zhōu sì cì dōng pō yùn)

朝代:宋    作者: 李纲

回廊小殿枕崔嵬,接武东坡我复来。
江色苍茫山耸秀,蔚蓝天影抱琼台。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

步东坡 (bù dōng pō)

朝代:唐    作者: 白居易

朝上东坡步,夕上东坡步。
东坡何所爱,爱此新成树。
种植当岁初,滋荣及春暮。
信意取次栽,无行亦无数。
绿阴斜景转,芳气微风度。
新叶鸟下来,萎花蝶飞去。
闲携斑竹杖,徐曳黄麻屦。
欲识往来频,青芜成白路。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

闻东坡贬惠州 (wén dōng pō biǎn huì zhōu)

朝代:宋    作者: 唐庚

元气脱形数,运动天地内。
东坡未离人,岂比元气大。
天地不能容,伸舒輙有碍。
低头不能仰,闭口焉敢欬。
东坡坦率老,局促因难耐。
何当与道俱,逍遥天地外。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝 其二 (cì yùn cháng zhī yòng qián rén yùn fù méi huā shí jué qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

渊明岂独爱东篱,便爱东篱亦匪私。
耐雪耐霜同臭味,佳花尤爱夹花枝。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

和东坡送仲天贶王元直六言韵五首 其五 (hé dōng pō sòng zhòng tiān kuàng wáng yuán zhí liù yán yùn wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

天子文明濬哲,今年不次用人。
九原埋此佳士,百草无情自春。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

抒情 咏物

题杨子元琪所藏东坡古木 (tí yáng zǐ yuán qí suǒ cáng dōng pō gǔ mù)

朝代:宋    作者: 楼钥

东坡笔端游戏,槎牙老气横秋。
笑揖退廉博士,信酷似文湖州。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

次韵萧昭甫同游江东四绝句 天竺寺 (cì yùn xiāo zhāo fǔ tóng yóu jiāng dōng sì jué jù tiān zhú sì)

朝代:宋    作者: 廖刚

野塘风细度香莲,碧涧云深响玉泉。
从此西湖不须到,淡烟寒月一家天。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。

西州旧俗每当立春前後以巢菜作餠互相招邀名曰东坡餠顷在燕尝有诗云西州最重眉山餠冬後春前无别羞今度燕山试收拾中间惟欠一元修元修即巢菜之别号盖豌豆菜也东坡故人巢元修尝致其种於黄冈下因得名元修南方有之燕中无此 (xī zhōu jiù sú měi dāng lì chūn qián hòu yǐ cháo cài zuò bǐng hù xiāng zhāo yāo míng yuē dōng pō bǐng qǐng zài yàn cháng yǒu shī yún xī zhōu zuì chóng méi shān bǐng dōng hòu chūn qián wú bié xiū jīn dù yān shān shì shōu shí zhōng jiān wéi qiàn yī yuán xiū yuán xiū jí cháo cài zhī bié hào gài wān dòu cài yě dōng pō gù rén cháo yuán xiū cháng zhì qí zhòng wū huáng gāng xià yīn dé míng yuán xiū nán fāng yǒu zhī yàn zhōng wú cǐ)

朝代:宋    作者: 家铉翁

我家自贵东坡餠,不为人间肉食羞。
闻道西山薇蕨长,摘来我可辈元修。

平平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
○仄仄仄平,平仄平平平。
平平○仄仄,平仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平○。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平○仄平仄,仄仄○仄仄。
平平平○平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,平平仄○仄。
仄仄平平○,仄仄平仄仄。