cì yùn kǒng jīng fǔ tí yǎn xiàn shǐ shì jìng xiù táng
次韵孔经甫题剡县史氏竞秀堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李之仪 (lǐ zhī yí)

天姥迤逦沃州紧,万壑千岩相汲引。
峥嵘不知尽何如,撑突云烟随望陨。
来蹲去伏搏虎豹,上圆下妥蒸芝菌。
溪流萦纡湛寒玉,飞泉滴沥调金轸。
天造神藏发有时,眼力收罗一朝尽。
连甍接桷插星斗,槛栏分明嘘老蜃。
薄游曾向画图见,几欲微吟写秋蚓。
登临更想新醅熟,紫蕨堆盘参竹笋。
排坐歌呼来谪仙,落笔篇章陵醉尹。
晴春雪霁夜月满,此乐谁能计畦畛。
到者如行避世村,回首纷纷只堪哂。
因君归兴不自持,安得陵风跨苍隼。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

tiān lǎo yǐ lǐ wò zhōu jǐn , wàn hè qiān yán xiāng jí yǐn 。
zhēng róng bù zhī jìn hé rú , chēng tū yún yān suí wàng yǔn 。
lái dūn qù fú bó hǔ bào , shàng yuán xià tuǒ zhēng zhī jūn 。
xī liú yíng yū zhàn hán yù , fēi quán dī lì tiáo jīn zhěn 。
tiān zào shén cáng fā yǒu shí , yǎn lì shōu luó yī cháo jìn 。
lián méng jiē jué chā xīng dòu , kǎn lán fēn míng xū lǎo shèn 。
báo yóu céng xiàng huà tú jiàn , jǐ yù wēi yín xiě qiū yǐn 。
dēng lín gèng xiǎng xīn pēi shú , zǐ jué duī pán cān zhú sǔn 。
pái zuò gē hū lái zhé xiān , luò bǐ piān zhāng líng zuì yǐn 。
qíng chūn xuě jì yè yuè mǎn , cǐ lè shuí néng jì qí zhěn 。
dào zhě rú xíng bì shì cūn , huí shǒu fēn fēn zhī kān shěn 。
yīn jūn guī xīng bù zì chí , ān dé líng fēng kuà cāng sǔn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天姥山蜿蜒延绵,地势崎岖万壑千岩相互依托。山峰峻峭,无尽究竟。云烟弥漫,视线所及处无不陨落。有人攀岩险峰,上下腾跃捕捉虎豹;另有人将圆形石放在底部,再把蘑菇放在顶端,进行蒸制。山中溪流蜿蜒,清冽如玉,飞泉飘洒,声音如金轴的调音。
天地造化有时机,人的眼力可以在一朝间汇聚所有美景。连绵的房檐接连着高耸的柱子,好似插入了星星斗数,栏杆清晰可见,嘘叹着老蜃的幻影。曾有人游历天姥山,对着绘画图谋而不欲微语吟咏,仿佛想要写下秋天的蚯蚓。登上高山远望,更是渴望尝到新酿的美酒,紫蕨堆盘,参竹笋丛,美食俱备。排坐歌呼,宛如仙人降临,挥笔写下篇章,超越尹文学者的陵醉。
晴朗春日,雪霁夜晚,皓月当空,此时的欢乐快乐,谁又能预料得到呢?像到达世外桃源的人一样,回首纷纷只能感叹。因为随着君主归来兴旺,心神无法自持,怎能陵风乘坐苍隼一般飞翔呢?

赏析:这首诗以壮丽的自然景观为背景,表达了诗人对山水壮丽景色的赞叹,以及对仙境般奇妙世界的向往。诗中通过描写山峦重叠、奇峻的景象,展现了山水的壮丽和神秘感,同时也表现了诗人对仙境之地的向往之情。最后,诗人表达了自身不得安宁、向往脱离现实的心境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李之仪介绍:🔈

李之仪,字端叔,自号姑溪居士,沧州无棣(今山东无棣西北)人。神宗熙宁六年(一○七三)进士(民国《无棣县志》卷八)。元丰六年(一○八三),曾辟爲祭奠高丽国使书状官(《续资治通监长编》卷三四一)。哲宗绍圣初苏轼知定州,辟爲管勾机宜文字。四年(一○九七)因折可适兵败事连累,罢原州通判(同上书卷四九一)。後以元佑党籍贬惠州。元符元年(一○九八)召监内香药库,旋因从苏轼辟事勒停(同上书卷五一一)。徽宗崇宁初提举河东常平,又以代作范纯仁遗表忤蔡京,编管太平州,遂居姑熟。久之,徙唐州。官终朝请大夫。有《姑溪居士前集》五十卷,《後集》二十卷。《宋史》卷三四四有传。 李之仪诗,以影印文渊阁《四库全书·姑溪前後集... 查看更多>>

李之仪的诗:

李之仪的词:

相关诗词:

次零陵太守竞秀堂韵四首 其一 (cì líng líng tài shǒu jìng xiù táng yùn sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 汪藻

层峦远近翠浮空,人道山川似剡中。
正要潇湘含远色,莫教江上起樵风。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

次韵孙从之侍郎寄题新喻周氏用德堂 (cì yùn sūn cóng zhī shì láng jì tí xīn yù zhōu shì yòng dé táng)

朝代:宋    作者: 周必大

醉经饮德乐厌厌,余味蓴羹豉下盐。
安得同为堂上客,共繙三万轴牙签。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

潚再往剡中念之尤切作诗宽之 (sù zài wǎng yǎn zhōng niàn zhī yóu qiè zuò shī kuān zhī)

朝代:宋    作者: 楼钥

剡县不为远,丞官勿谓卑。
鼓盆知爱重,去国倍行迟。
堂上森三老,房中秀一儿。
加餐了官事,莫赋悼亡诗。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

守倅元日唱酬次韵 (shǒu cuì yuán rì chàng chóu cì yùn)

朝代:宋    作者: 章甫

别驾篇章敏,黄堂句法新。
宜民多受福,把笔竞题春。
拖玉丹墀晓,鸣珂紫陌尘。
退朝如有作,应亦念兹辰。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

次江权军宴新进士韵 (cì jiāng quán jūn yàn xīn jìn shì yùn)

朝代:宋    作者: 刘克庄

病翁无计出愁城,喜甲科郎竞拾青。
主礼尤隆真刺史,华宗相望两魁星。
董生至论惟三策,韦氏单传只一经。
举首爱身如拱璧,修於家肯献於廷。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

题李氏敬聚堂 其六 (tí lǐ shì jìng jù táng qí liù)

朝代:宋    作者: 家铉翁

人言尔祖玉藴石,传到儿孙蓝出青。
眼底桐枝多秀色,早令授业各专经。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

题春寿堂 (tí chūn shòu táng)

朝代:宋    作者: 方凤

人皆构堂思奉身,吴氏构堂独养亲。
人皆种花图炫眸,吴氏树萱可忘忧。
慈亲鹤发寿且康,昆弟列罗如雁行。
旦暮升堂直滫瀡,娱亲嬉舞斑衣裳。
子能顺亲亲顔悦,和气盈盈蔼堂室。
春风荆树发条枝,夜雨芝兰秀芽茁。
由来孝道通神明,吴氏家世应昌荣。
他年移孝事君主,定使芳名书信史。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

次韵刘蔡仲秀才雪後登竹阁 其二 (cì yùn liú cài zhòng xiù cái xuě hòu dēng zhú gé qí èr)

朝代:宋    作者: 释道潜

君看楚峤耸漓岏,圭壁千层间翠岚。
山後一峰尤秀拔,依稀还落剡溪南。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

题椿桂堂 (tí chūn guì táng)

朝代:宋    作者: 林大中

诗礼栽陪岁月深,流芳到此见天心。
桂枝竞秀椿难老,宽占堂前十亩阴。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。

次韵张汉卿梦庵十八咏 衆香堂 (cì yùn zhāng hàn qīng mèng ān shí bā yǒng zhòng xiāng táng)

朝代:宋    作者: 史浩

穠薰知见林,燕坐观物化。
鼻孔如撩天,可闻不可画。

平仄平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄平仄平○,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平平平仄平仄,平平仄仄○平仄。
平仄平○仄仄平,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄平○平○仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平○仄平仄。
平○○仄平平仄,仄仄平平○仄仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄平○。
仄仄○○仄仄平,○仄平平仄平仄。
平平平○仄仄平,平仄平平仄○仄。