chóu lǐ táng chén zèng shān shuǐ duǎn zhóu
酬李唐臣赠山水短轴 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 晁补之 (cháo bǔ zhī)

大山宫,小山霍,欲识山高观石脚。
大波为澜,小波为沦,欲知水深观水津。
营丘於此意独亲,杜侯所与复有人。
不见李侯今五载,苦向营丘有余态。
齐纨如雪吴刀裁,小毫束笋缣囊开。
经营初似云烟合,挥洒忽如风雨来。
苍梧泱漭天无日,深岩老树洪涛入。
榛林闇漠猨狖寒,苔藓侵淫螺蚌湿。
纷纷禽散江干沙,有风北来吹蒹葭。
前洲後渚相随没,行子渔人归径失。
李侯此笔良已奇,我闻李侯家朔垂。
跨河而北宁有之,曷不南游观禹穴。
梅梁鏁涩萍满皮,神物变化当若斯。
元君画史虽天与,我论绝艺无今古。
张颠草书要剑舞,得意可无山水助,他日李侯人益慕。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

dà shān gōng , xiǎo shān huò , yù shí shān gāo guān shí jiǎo 。
dà bō wèi lán , xiǎo bō wèi lún , yù zhī shuǐ shēn guān shuǐ jīn 。
yíng qiū wū cǐ yì dú qīn , dù hóu suǒ yǔ fù yǒu rén 。
bù jiàn lǐ hóu jīn wǔ zǎi , kǔ xiàng yíng qiū yǒu yú tài 。
qí wán rú xuě wú dāo cái , xiǎo háo shù sǔn jiān náng kāi 。
jīng yíng chū sì yún yān hé , huī sǎ hū rú fēng yǔ lái 。
cāng wú yāng mǎng tiān wú rì , shēn yán lǎo shù hóng tāo rù 。
zhēn lín àn mò yuán yòu hán , tái xiǎn qīn yín luó bàng shī 。
fēn fēn qín sàn jiāng gān shā , yǒu fēng běi lái chuī jiān jiā 。
qián zhōu hòu zhǔ xiāng suí méi , xíng zǐ yú rén guī jìng shī 。
lǐ hóu cǐ bǐ liáng yǐ qí , wǒ wén lǐ hóu jiā shuò chuí 。
kuà hé ér běi níng yǒu zhī , hé bù nán yóu guān yǔ xué 。
méi liáng suǒ sè píng mǎn pí , shén wù biàn huà dāng ruò sī 。
yuán jūn huà shǐ suī tiān yǔ , wǒ lùn jué yì wú jīn gǔ 。
zhāng diān cǎo shū yào jiàn wǔ , dé yì kě wú shān shuǐ zhù , tā rì lǐ hóu rén yì mù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
大山宫,小山霍,想要知道山的高度只观察脚下的石头。大浪汹涌如澜,小波平静如沦,想要了解水的深浅只观察水边的河津。在这里,营丘的意愿独自亲近,而杜侯的地位也有一些人认同。
五载过去了,再也没有见到李侯的踪迹,我只能苦苦思念他在营丘时的种种态度。齐国的细腻绸缎就像白雪一样洁白,吴国的锋利刀剑则裁剪得非常精细。小毫束的竹笋装在缣囊中敞开着。一开始他的经营似乎像云烟般融合在一起,但突然间却像风雨般来袭。苍梧地区广阔,天空永无尽日,深山老树被波涛吞没。茂密的榛林中,猿猴和狖猿在严寒中生活,苔藓侵蚀着湿润的螺蚌。纷纷禽鸟散落在江滩的沙地上,北风吹来吹动着芦苇。前洲与后渚相互随着潮水的升降而消失,渔人在径路上归去时迷失了方向。李侯的画笔已经非常神奇,我听说过李侯家传有着绝世的技艺。
跨过河向北并没有宁静的地方,何不南游去观看禹王的遗迹。梅梁之上极为坚固,但浮萍满布其表面,神奇的事物变化就如此。元君的画史虽然天赋与众不同,但我所评述的绝艺却没有古今。张颠的草书技艺犹如剑舞一般激荡,他得意时不需要山水的辅助,其他的日子李侯的名声将会更受人羡慕。
总结:全文:这篇古文描写了不同景物与人物之间的对比,通过山水的变化和人物的画艺,表达了时光流转,万物更替的观念。同时,对李侯的画艺赞美,以及其他人物的境遇和才能也在文中得以体现。

这首诗《酬李唐臣赠山水短轴》是晁补之所作,表现了对自然山水景色的赞美和对李侯的感慨之情。这里将对诗中的主题和意象进行赏析:
这首诗可以标签为"写景"和"赞美友人"。
在第一句中,诗人以大山和小山作为背景,表现了山川之壮丽,传达了他对自然景色的敬仰之情。接着,他用大波和小波的比喻,形容水势的汹涌,进一步赞美了山水的壮丽。这部分表达可以标签为"写景"。
诗中的"营丘"和"杜侯"指代李侯,诗人对李侯的尊敬之情溢于言表。他提到已经有五载未见李侯,对其思念之情可见一斑。这部分可以标签为"赞美友人"。
接下来,诗人以描写细腻的笔触描述了李侯的画作,包括纱巾、笋缣囊等细节,展现了李侯的艺术才华。这部分可以标签为"艺术赞美"。
诗的后半部分,诗人将自然景色与李侯的艺术相结合,表达了自己对李侯的敬佩之情。他认为李侯的画作已经达到了极高的境界,超越了时间的局限。这部分可以标签为"赞美李侯的艺术"和"超越时间"。
总的来说,这首诗通过对自然山水景色和李侯的赞美,展现了诗人的艺术情感和对友人的深厚情感,同时也反映了艺术的卓越和永恒性。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者晁补之介绍:🔈

晁补之(一○五三~一一一○),字无咎,号归来子,济州钜野(今山东巨野)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,调澶州司户参军。召试学官,除北京国子监教授,迁太学正。哲宗元佑初,召试学士院,以秘阁校理通判扬州,迁知齐州。与黄庭坚等并称苏门四学士。绍圣元年(一○九四),坐党籍累贬监信州酒税。徽宗即位,召爲着作佐郎,擢吏部郎中。出知河中府,徙湖州、密州。崇宁间党论复起,奉祠禄居家,葺归来园,慕晋陶潜爲人。大观四年起知达州,改泗州,卒於任,年五十八。有《鸡肋集》七十卷。事见《柯山集拾遗》卷一二《晁无咎墓志铭》,《宋史》卷四四四有传。 晁补之诗,以明崇祯诗瘦阁仿宋刊本(藏北京图书馆)爲底本。校以明光泽堂抄本(... 查看更多>>

晁补之的诗:

晁补之的词:

相关诗词:

宣司理饷蒸鹅 (xuān sī lǐ xiǎng zhēng é)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

昔年相国笼之赠,今日参军饟以蒸。
一咀肥甘酬短句,定应无复谤言兴。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

送笋与经臣 (sòng sǔn yǔ jīng chén)

朝代:宋    作者: 许景衡

短短犀簪尚带泥,重重书卷已参差。
题诗分赠君应笑,何似东坡喷饭时。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

酬赠徐玑 (chóu zèng xú jī)

朝代:宋    作者: 徐照

每到斋门敲始应,池禽双戏动清波。
爱闲却道无官好,住僻如嫌有客多。
字学晋碑终日写,诗成唐体要人磨。
山民百事今全懒,只合烟江着短莎。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

闲适 自由

秦淮 其一 (qín huái qí yī)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

数里秦淮画轴开,唐人赏後宋人来。
无边风月要酬答,一处旗亭买一杯。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

动物

酬李公择谢予赠范李猿獐 (chóu lǐ gōng zé xiè yǔ zèng fàn lǐ yuán zhāng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

黄獐雄领雌,青猿母抱子。
一落罝网中,城市就生死。
不如图画上,山深石泉美。
永无罝网忧,精神自全耳。
爱之写横轴,容易披案几。
动静适自感,物我忘表里。
犹疑跳踯去,毫端讵能止。
易生名独擅,斯人嗟往矣。
後来称李范,赠君君勿鄙。
纵令笔未妙,犹胜负涂豕。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

古剑篇送蔡君谟自谏省出守福唐 (gǔ jiàn piān sòng cài jūn mó zì jiàn shěng chū shǒu fú táng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

生铜夜夜鸣,剉铁未尝缺。
主人久提携,何事赠离别。
借问岂酬恩,请看镡上血。
休慙补履功,出处异施设。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

咏唐史 李林甫 (yǒng táng shǐ lǐ lín fǔ)

朝代:宋    作者: 韦骧

国忠祸衅根芽日,此贼倾唐势已先。
构陷名臣冤且衆,天乎何意与终全。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

曹直夫水石短轴二首 其二 (cáo zhí fū shuǐ shí duǎn zhóu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘应时

清风敛霁入巴山,春涨攘人钓月湾。
欠个小舟青篛笠,着侬长在水云间。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

次韵奉酬当时参议见赠游锺山五诗 其一 (cì yùn fèng chóu dāng shí cān yì jiàn zèng yóu zhōng shān wǔ shī qí yī)

朝代:宋    作者: 李光

二水苍茫外,千峰杳霭间。
伤心金碧地,举目异河山。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。

李宣叔秘丞遗川牋及粉纸二轴 (lǐ xuān shū mì chéng yí chuān jiān jí fěn zhǐ èr zhóu)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

蜀人捣玉屑,楚客调金粉。
制牋君有赠,草疏我无藴。
宜书杨雄辞,莫写屈原愤。
谁识此意微,曾非事摇吻。

仄平平,仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄平平○,仄平平平,仄平仄○○仄平。
平平平仄仄仄○,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄平平○,仄○仄仄平平平。
平平平仄平平仄,平仄仄○平仄平。
○平○仄平平仄,○平仄仄平平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄平仄平○平平。
平平仄仄○平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄平平仄平。
仄平平仄平仄平,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄仄仄○仄平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。