cháng gē xíng
长歌行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄文雷 (huáng wén léi)

君不见游尘着空生九州,人其中间悬两眸。
杨花化萍无根蒂,风消水长东西流。
红南下湿人易老,过尽岁年还草草。
长留白日照人间,榆柳浮生转枯槁。
球纹带绕千花黄,青娥攒眉眉细长。
莫言一尊千万寿,乃翁身命属渠手。
长安城中鬼笑人,水底纸钱能不朽。
今人不见古人心,古人不见今人事。
天上若无长生人,即是古人都尽死。
金鳬银雁满江湖,神光夜夜开黄垆。
年经月纬三百卷,平生欲作何人书。
古人去去留不得,我些古人三太息。
今人莫诧山石牢,更後十年人不识。

平仄仄平平仄○平仄平,平○○○平仄平。
平平仄平平平仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平平仄仄。
○○仄仄仄平○,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平仄。
○平平○仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平平仄。
平仄仄平○平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄○仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。

jūn bù jiàn yóu chén zhe kōng shēng jiǔ zhōu , rén qí zhōng jiān xuán liǎng móu 。
yáng huā huà píng wú gēn dì , fēng xiāo shuǐ cháng dōng xī liú 。
hóng nán xià shī rén yì lǎo , guò jìn suì nián huán cǎo cǎo 。
cháng liú bái rì zhào rén jiān , yú liǔ fú shēng zhuǎn kū gǎo 。
qiú wén dài rào qiān huā huáng , qīng é cuán méi méi xì cháng 。
mò yán yī zūn qiān wàn shòu , nǎi wēng shēn mìng shǔ qú shǒu 。
cháng ān chéng zhōng guǐ xiào rén , shuǐ dǐ zhǐ qián néng bù xiǔ 。
jīn rén bù jiàn gǔ rén xīn , gǔ rén bù jiàn jīn rén shì 。
tiān shàng ruò wú cháng shēng rén , jí shì gǔ rén dōu jìn sǐ 。
jīn fú yín yàn mǎn jiāng hú , shén guāng yè yè kāi huáng lú 。
nián jīng yuè wěi sān bǎi juàn , píng shēng yù zuò hé rén shū 。
gǔ rén qù qù liú bù dé , wǒ xiē gǔ rén sān tài xī 。
jīn rén mò chà shān shí láo , gèng hòu shí nián rén bù shí 。

長歌行

—— 黄文雷

君不見遊塵着空生九州,人其中間懸兩眸。
楊花化萍無根蒂,風消水長東西流。
紅南下濕人易老,過盡歲年還草草。
長留白日照人間,榆柳浮生轉枯槁。
毬紋带繞千花黄,青娥攢眉眉細長。
莫言一尊千萬壽,乃翁身命屬渠手。
長安城中鬼笑人,水底紙錢能不朽。
今人不見古人心,古人不見今人事。
天上若無長生人,即是古人都盡死。
金鳬銀雁滿江湖,神光夜夜開黄壚。
年經月緯三百卷,平生欲作何人書。
古人去去留不得,我些古人三太息。
今人莫詫山石牢,更後十年人不識。

平仄仄平平仄○平仄平,平○○○平仄平。
平平仄平平平仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄仄,○仄仄平平仄仄。
○○仄仄仄平○,平仄平平仄平仄。
平平仄仄平平平,平平平平平仄○。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平仄。
○平平○仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平平仄。
平仄仄平○平平,仄仄仄平平仄仄。
平平平仄仄平平,平平仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄○仄仄,仄○仄平○仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄仄平平仄仄。

jūn bù jiàn yóu chén zhe kōng shēng jiǔ zhōu , rén qí zhōng jiān xuán liǎng móu 。
yáng huā huà píng wú gēn dì , fēng xiāo shuǐ cháng dōng xī liú 。
hóng nán xià shī rén yì lǎo , guò jìn suì nián huán cǎo cǎo 。
cháng liú bái rì zhào rén jiān , yú liǔ fú shēng zhuǎn kū gǎo 。
qiú wén dài rào qiān huā huáng , qīng é cuán méi méi xì cháng 。
mò yán yī zūn qiān wàn shòu , nǎi wēng shēn mìng shǔ qú shǒu 。
cháng ān chéng zhōng guǐ xiào rén , shuǐ dǐ zhǐ qián néng bù xiǔ 。
jīn rén bù jiàn gǔ rén xīn , gǔ rén bù jiàn jīn rén shì 。
tiān shàng ruò wú cháng shēng rén , jí shì gǔ rén dōu jìn sǐ 。
jīn fú yín yàn mǎn jiāng hú , shén guāng yè yè kāi huáng lú 。
nián jīng yuè wěi sān bǎi juàn , píng shēng yù zuò hé rén shū 。
gǔ rén qù qù liú bù dé , wǒ xiē gǔ rén sān tài xī 。
jīn rén mò chà shān shí láo , gèng hòu shí nián rén bù shí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君不见,游尘附着空气,漫布于九州之间,人们的眼中含着两汪清澈。杨花变作落萍,无根无蒂,随风飘散,水长流东西。红日逐南下,湿润人间,时光易使人衰老,岁月草草匆匆过去。长留的白昼照耀着人间,榆柳经历浮生,逐渐转为枯槁。
球纹带绕千花之黄,青娥眉梢皱成细长之状。莫妄言一个尊贵可以万寿,只有翁身命已经属于渠手。长安城中,有鬼神嘲笑人,而水底的纸钱却能保持不朽。如今的人无法理解古人的心思,古人也无法看到今人的遭遇。
天上若无长生之人,那么古人也都早已死去。金鳬和银雁满满江湖,神秘的光芒夜夜在黄垆中闪耀。年经和月纬共编织了三百卷卷帙,我这平生渴望成就何种人物的著作呢?古人已去,留恋不得,我只能自叹古人的经历三次深深的叹息。
如今的人们不要惊讶于山石的坚固,再过十年,人们也将不再认识我这些古人了。

总结:

这首诗以形象的语言描绘了时光的流转和人事的变迁。诗中展示了自然界的变化,如飘落的杨花、流动的水,以及人的衰老。古人和今人之间的隔阂和不理解也在诗中表现出来。最后,诗人表达了对长生和流逝的思考,以及对自己在历史中的渺小感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 14 首名为《长歌行》的诗:

本文作者黄文雷介绍:🔈

黄文雷,字希声,号看云,南城(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士,赵与{ 查看更多>>

黄文雷的诗:

相关诗词: