wǎn zhèng pàn guān
挽郑判官 🔈
族谱康成裔,先儒谷叔孙。
汉廷无表荐,鲁壁有书存。
莲幙翻留滞,萱堂废凊温。
吾衰慙宋玉,不解赋招魂。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
族谱中记载着康成的后代,最早的先儒是谷叔孙。在汉朝的朝廷中没有人推荐他,但在鲁国的城墙上有他的书籍保存着。莲花的幔帐被翻动着而留下停滞,而萱草堂却荒废凋零,温暖不再。我感到自己衰老了,因为我不懂得宋玉那样的赋作可以招魂,唤起灵魂。
刘克庄的诗:
刘克庄的词:
相关诗词:
上衆官 (shàng zhòng guān)
郑广有诗上衆官,文武看来总一般。
衆官做官却做贼,郑广做贼却做官。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
挽郑通判 (wǎn zhèng tōng pàn)
厚重公清誉蔼然,人言端似楚公贤。
为官不取横科势,佐郡何妨二十年。
徐邈介通常不变,阳城抚字已先传。
双旌原上行人泣,况是交亲泪迸泉。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
郪城西原送李判官兄武判官弟赴成都府 (qī chéng xī yuán sòng lǐ pàn guān xiōng wǔ pàn guān dì fù chéng dōu fǔ)
凭高送所亲,久坐惜芳辰。
远水非无浪,他山自有春。
野花随处发,官柳着行新。
天际伤愁别,离筵何太频。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
送郑判官 (sòng zhèng pàn guān)
东楚吴山驿树微,轺车衔命奉恩辉。
英僚携出新丰酒,半道遥看骢马归。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
送宋屯田之湖南转运判官 (sòng sòng tún tián zhī hú nán zhuǎn yùn pàn guān)
绿绶郎官笑白头,更携龙节领诸侯。
抟风初击三千水,投刃方排十二牛。
行色未抛京洛地,先声已压洞庭秋。
汉家刺部官虽小,一监寒冰照八州。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
送郑灊判官归冬宁 (sòng zhèng qián pàn guān guī dōng níng)
结束翩翩肯寡悰,早时强学已三冬。
鲤庭趍日通明训,郑曲归时美盛宗。
摘句竞推梁记室,谈经今绍汉司农。
异闻不暇陈亢问,尔德无非是孝恭。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
酬郑判官湖上见赠 (chóu zhèng pàn guān hú shàng jiàn zèng)
岁岁湖南隐已成,如何星使忽知名。
沙鸥惯识无心客,今日逢君不解惊。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
挽通判黄子方 (wǎn tōng pàn huáng zǐ fāng)
歌成薤露悲,秋草正离离。
昔异修文事,今同鬼伯司。
盾衰双日落,夷惠两风遗。
衰俗吾无恨,亲曾识紫芝。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
河南郑少尹城南亭送郑判官还河东 (hé nán zhèng shǎo yǐn chéng nán tíng sòng zhèng pàn guān huán hé dōng)
使臣怀饯席,亚尹有前溪。
客是仙舟里,途从御苑西。
泉声喧暗竹,草色引长堤。
故绦青山在,新田绿树齐。
天秋闻别鹄,关晓待鸣鸡。
应叹沈冥者,年年津路迷。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
送监军李判官 (sòng jiān jūn lǐ pàn guān)
上客佩双剑,东城喜再游。
旧从张博望,新事郑长秋。
踏水回金勒,看风试锦裘。
知君不久住,汉将扫旄头。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。