tián xiàn wèi bēi fēng cí
田县尉悲风词 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 廖行之 (liào xíng zhī)

风萧萧兮吹我衣,念故人兮我心孔悲。
飞霞为襜兮彩云为旗,胡徘徊兮耒江之湄。
风萧萧兮吹我裳,念故人兮我心孔伤。
星辰为佩兮明月为璫,胡襄羊兮耒山之阳。
耒山高高兮耒水清清,高者君之气兮清为君之神。
君挟此以生兮不隘以大,胡皎以明兮忽湮以暧。
堂有老兮室有稚,能不抱孙兮乐亲以戏。
子如不暇恤兮亲宁忍忘,孰夺之去兮不少翺翔。
大江之南兮淛江之东,昔与君兮笑言相从。
想丹旐兮埋圭玉於土中,千里泫然兮余独感此悲风。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

fēng xiāo xiāo xī chuī wǒ yī , niàn gù rén xī wǒ xīn kǒng bēi 。
fēi xiá wèi chān xī cǎi yún wèi qí , hú pái huái xī lěi jiāng zhī méi 。
fēng xiāo xiāo xī chuī wǒ shang , niàn gù rén xī wǒ xīn kǒng shāng 。
xīng chén wèi pèi xī míng yuè wèi dāng , hú xiāng yáng xī lěi shān zhī yáng 。
lěi shān gāo gāo xī lěi shuǐ qīng qīng , gāo zhě jūn zhī qì xī qīng wèi jūn zhī shén 。
jūn xié cǐ yǐ shēng xī bù ài yǐ dà , hú jiǎo yǐ míng xī hū yān yǐ ài 。
táng yǒu lǎo xī shì yǒu zhì , néng bù bào sūn xī lè qīn yǐ xì 。
zǐ rú bù xiá xù xī qīn níng rěn wàng , shú duó zhī qù xī bù shǎo áo xiáng 。
dà jiāng zhī nán xī zhè jiāng zhī dōng , xī yǔ jūn xī xiào yán xiāng cóng 。
xiǎng dān zhào xī mái guī yù wū tǔ zhōng , qiān lǐ xuàn rán xī yú dú gǎn cǐ bēi fēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

风萧萧地吹动着我的衣裳,我心中念着故人,悲伤填满了我心中的孔穴。
彩霞作为襜衣,彩云做旗帜,我在耒江的岸边徘徊。
风萧萧地吹动着我的裳衣,我心中念着故人,心中的伤痛难以抚平。
星辰作为佩饰,明月做项璫,我骑着羊在耒山的阳光下。
耒山高高的,耒水清清的,高者指的是君王的气度,清指的是君王的品德。
君王抱着这份气度生活,宽大而不局限,明亮而不失温暖。
宫堂中有老者,室内有幼子,能得到孙子的拥抱,快乐地与亲人一起嬉戏。
如果君王忙碌得没有时间照顾亲人,那么亲人怎能忍心忘记君王,又有谁愿意将他带走,不让他畅然翱翔?
大江之南,淛江之东,曾经与君王一起笑言相伴。
我想起了丹旐和圭玉埋在土中,千里之外,泪水涟涟,我独自感受着这悲凉的风。


总结:

此诗表达了作者对故人的思念之情,以及对君王高尚气度和清明品德的赞美。诗中描绘了风萧萧的景象和彩云彩霞的美景,寓意着君王的威严与尊贵。耒江和耒山象征着君王所处的位置,其高大和清澈寓意着君王的崇高和清明。全诗抒发了作者对故人和君王的敬爱之情,以及对人间情感和美景的感慨之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者廖行之介绍:🔈

廖行之(一一三七~一一八九),字天民,号省斋,衡阳(今属湖南)人。孝宗淳熙十一年(一一八四)进士,调岳州巴陵尉。未数月,以母老归养。告满,注授潭州宁乡主簿,未赴而卒,时淳熙十六年,年五十三。遗着由其子谦编爲《省斋文集》十卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《省斋集》十卷(其中诗四卷)。事见本集卷首宋戴溪序及附录田奇《宋故宁乡主簿廖公行状》。 廖行之诗,以影印文渊阁《四库全书·省斋集》爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

廖行之的诗:

廖行之的词:

相关诗词:

寄赠蓝田韦少府先辈 (jì zèng lán tián wéi shào fǔ xiān bèi)

朝代:唐    作者: 郑谷

王畿第一县,县尉是词人。
馆殿非初意,图书是旧贫。
斫冰泉窦响,赛雪庙松春。
自此昇通籍,清华日近身。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

王县尉挽词 其一 (wáng xiàn wèi wǎn cí qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

干蛊恢才刃,谁能货殖私。
人皆竞毫发,我独破藩篱。
风雨空残梦,池台怆昔时。
板舆临穴处,行道亦兴悲。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

林校尉绍老挽词三首 其一 (lín xiào wèi shào lǎo wǎn cí sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 林亦之

落日平田何处村,竹墙缭绕是高门。
莫言鸡黍未相识,一听悲歌自断魂。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

王县尉挽词 其二 (wáng xiàn wèi wǎn cí qí èr)

朝代:宋    作者: 楼钥

润屋公余事,能为人所难。
蓼莪遗恨在,夜雨旧盟寒。
家有书堪读,囊无钱为看。
情亲悲不那,望绝旐飞丹。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

挽县尉陈元圭 (wǎn xiàn wèi chén yuán guī)

朝代:宋    作者: 喻良能

平生自负气雄豪,落笔文词涌怒涛。
蚤岁贤关几雁塔,暮年花县未牛刀。
凛然风义谁能并,伟甚衣冠衆所高。
我欲临风新执绋,忍於绘事看青袍。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

县尉廨宇莲池 (xiàn wèi xiè yǔ lián chí)

朝代:宋    作者: 邵雍

县尉小斋前,水清池有莲。
岂唯观菡萏,兼可听潺湲。
宛类江湖上,殊非尘土边。
古人用心处,料得不徒然。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

送庞百篇之任青阳县尉 (sòng páng bǎi piān zhī rèn qīng yáng xiàn wèi)

朝代:唐    作者: 张乔

都堂公试日,词翰独超羣。
品秩台庭与,篇章圣主闻。
乡连三楚树,县对九华云。
多少青门客,临岐共羡君。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

秋风悲 (qiū fēng bēi)

朝代:宋    作者: 徐集孙

秋风悲,秋风悲,秋风悲兮落叶飞。
豪家不识秋风悲,杯酒暖热儿女嬉。
秋风悲,秋风悲,秋风悲兮陇穗萎。
田舍不识秋风悲,腰鎌收刈鸡豚肥。
秋风悲,秋风悲,秋风悲兮塞角吹。
戍人不识秋风悲,只愿封侯不顾死,枣红十载忘归期。
秋风悲,秋风悲,秋风最可悲兮。
江流滔滔,禾黍离离,为此悲者其知谁。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

挽丁陶明县尉 (wǎn dīng táo míng xiàn wèi)

朝代:宋    作者: 王庭珪

东南作尉本神仙,化鹤家声亦宛然。
临欲骑鱼归海岛,犹能跃马拓弓弦。
花间载酒经旬日,陌上悲歌隔九泉。
尚有读书台下月,夜深还照碧池边。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。

送尹惟晓县尉 (sòng yǐn wéi xiǎo xiàn wèi)

朝代:宋    作者: 葛绍体

三千里外潜江县,马首东风得意行。
应买扁舟过庐阜,一江春绿万山横。

平平平平○仄○,仄仄平平仄平仄平。
平平平平平仄平平平,平平平平仄平平平。
平平平平○仄平,仄仄平平仄平仄平。
平平平仄平平仄平平,平平平平仄平平平。
仄平平平平仄仄平平,平仄平平仄平平平平平平。
平仄仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄平仄仄。
平仄仄平仄仄仄,平仄仄平平仄○仄仄。
仄○仄仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平仄仄平平。
仄平平平平仄平平平,仄仄平平仄平○○。
仄平仄平平平仄平仄○,平仄仄平平平仄仄仄平平。