tí zhuàn lán tíng tú
题赚兰亭图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘克庄 (liú kè zhuāng)

山阴茧纸见者希,辨才传之於永师。
行年八十手不释,栖之梁上鬼莫窥。
虬须天子欲得之,威以祸福僧诡辞。
智勇至此无所施,相国房公乃设奇。
东台御史奉诏驰,易服变姓谒老缁。
止客置醴因联诗,评书订画犹埙箎。
稍稍益狎不见疑,卷而怀之若拾遗。
须臾□都得台移,都督传诏来龙墀。
僧绝复苏成白痴,始悟学究即绣衣。
文皇如尧房如夔,磊磊落落两曜垂。
谲取一帖安肯为,帖归天上神护持。
搨本之价犹不赀,他日昭陵以自随。
温韬掘者果是非,世人空宝定武碑。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

shān yīn jiǎn zhǐ jiàn zhě xī , biàn cái chuán zhī wū yǒng shī 。
xíng nián bā shí shǒu bù shì , qī zhī liáng shàng guǐ mò kuī 。
qiú xū tiān zǐ yù dé zhī , wēi yǐ huò fú sēng guǐ cí 。
zhì yǒng zhì cǐ wú suǒ shī , xiàng guó fáng gōng nǎi shè qí 。
dōng tái yù shǐ fèng zhào chí , yì fú biàn xìng yè lǎo zī 。
zhǐ kè zhì lǐ yīn lián shī , píng shū dìng huà yóu xūn chí 。
shāo shāo yì xiá bù jiàn yí , juàn ér huái zhī ruò shí yí 。
xū yú □ dōu dé tái yí , dū du chuán zhào lái lóng chí 。
sēng jué fù sū chéng bái chī , shǐ wù xué jiū jí xiù yī 。
wén huáng rú yáo fáng rú kuí , lěi lěi luò luò liǎng yào chuí 。
jué qǔ yī tiē ān kěn wèi , tiē guī tiān shàng shén hù chí 。
tà běn zhī jià yóu bù zī , tā rì zhāo líng yǐ zì suí 。
wēn tāo jué zhě guǒ shì fēi , shì rén kōng bǎo dìng wǔ bēi 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

山阴茧纸,见者十分珍惜,将其传承至永师。行年已八十,手中依旧紧握茧纸,栖身在梁上,鬼魂无法窥视。虬须天子渴望得到茧纸,却遭到僧人巧妙的神秘辞令的威胁。智勇再高,也无法施展其才,相国房公只能设下巧妙的陷阱。东台御史受命前来,改名易姓,谒见这位老僧。款待客人时,敬奉醴酒,并以联诗相赠,评点书画,犹如箏琴声起。渐渐地,彼此间信任增加,心中珍藏着这份友谊如同拾遗之物。转眼间,局面逐渐改变,得到了台移的官职,都督传来诏书,在龙墀上接受皇命。僧人再度绝食而亡,却又奇迹般复生,成为一名白痴。终于明白学问不在于华丽,就如绣衣一样。文皇之德如尧,房公之德如夔,高尚品德犹如明亮的星辰闪耀。可那份茧纸绝不轻易泄露,将其交还给天上的神灵保护。纵然取得茧纸,也不愿公开,因其价值高得不可估量,待来日纳入昭陵陪葬。温韬掘其本意,确实是非常深奥,世人却将其当作平凡宝物,刻在定武碑上。整首诗总结:了茧纸的传承和价值,以及文人士人之间的友谊和文化之美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘克庄介绍:🔈

刘克庄(一一八七~一二六九),初名灼,字潜夫,号後村,莆田(今属福建)人。宁宗嘉定二年(一二○九)以荫补将仕郎,初仕靖安主簿、真州录事。後游幕於江浙闽广等地。十二年监南岳庙。十七年知建阳县。以咏《落梅》诗得祸,闲废十年。理宗端平元年(一二三四)爲帅司参议官,二年除枢密院编修官,兼权侍右郎官,寻罢。淳佑六年(一二四六),以“文名久着,史学尤精”,赐同进士出身,除秘书少监,兼国史院编修官、实录院检讨官。七年出知漳州。八年迁福建提刑。景定三年(一二六二)权工部尚书、兼侍读,旋出知建宁府。五年因目疾以焕章阁学士致仕。度宗咸淳四年(一二六八)除龙图阁学士。五年卒,年八十三,谥文定。生前曾自编文集,林希逸... 查看更多>>

刘克庄的诗:

刘克庄的词:

相关诗词:

跋橘帖二首 其二 (bá jú tiē èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 洪刍

右军一字价连城,断简残章尚典型。
坐获骊珠三十九,绝胜辛苦赚兰亭。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

王羲之兰亭图 (wáng xī zhī lán tíng tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

犹记兰亭三月三,流觞曲水畅清酣。
分明一段永和意,好向羲之笔外参。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

题兰亭帖 (tí lán tíng tiē)

朝代:宋    作者: 晁子绮

少游写就兰亭叙,逸少英姿殆昔人。
我祖同为长公客,每於翰墨契精神。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

题陈正之兰亭 (tí chén zhèng zhī lán tíng)

朝代:宋    作者: 方回

十六回更癸丑春,兰亭临本尚如新。
学书良易人难学,聊喜他乡见似人。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

题兰亭图 (tí lán tíng tú)

朝代:宋    作者: 俞德邻

昔上会稽探禹穴,曾留此地听潺湲。
茂林修竹今何在,叹息三原坱莽间。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

题云海亭 (tí yún hǎi tíng)

朝代:宋    作者: 尤袤

亭前山色绕危栏,亭下波涛直浸山。
波上渔舟亭上客,相看浑在画图间。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

闻杨炯幽兰之歌作(题拟) (wén yáng jiǒng yōu lán zhī gē zuò tí nǐ )

朝代:唐    作者: 赵元淑

昔闻兰叶据龙图,复道兰林引凤雏。
鸿归燕去紫茎歇,露往霜来绿叶枯。
(《杨盈川集》卷一《幽兰赋》附)。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

抒情 咏物 动物

题鼓山元公亭 (tí gǔ shān yuán gōng tíng)

朝代:宋    作者: 元绦

谁书吾姓揭亭顔,栋宇飞腾气象完。
谷口秋风吹鬓发,海东朝日上兰干。
地高顿觉羣山小,天近须知六合宽。
三到岩扉殊不厌,异时长向画图看。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

兰亭会饮观晋帖 (lán tíng huì yǐn guān jìn tiē)

朝代:宋    作者: 黄庚

只说清谈晋业虚,兰亭之乐後来无。
一时人物已陈迹,千古山林空画图。
钟带夕阳来远寺,碑和春雨卧平芜。
昭陵玉匣犹难保,笔意从谁认鼠须。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首 烟竹 (fù chéng zhōng chéng lín chuān shì láng xī yuán zá tí shí shǒu yān zhú)

朝代:宋    作者: 宋祁

烟梢露叶贯冬荣,高出危墙近覆亭。
闻道兰台有图籍,故留春粉助蒸青。

平平仄仄仄仄平,仄平○平平仄平。
○平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平平仄仄仄平,平仄仄仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,○仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平平平,○平平仄○平平。
仄仄仄仄仄仄平,仄平平平仄仄○。
平平?平仄平平,平仄○仄平平平。
平仄仄平平仄平,仄仄仄仄仄仄○。
平平○平平○平,仄仄仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平仄平,仄平平仄平仄平。
仄仄平仄○仄平,平仄○平仄仄平。
平平仄仄仄仄平,仄平○仄仄仄平。