tā shān yàn
它山堰 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 楼钥 (lóu yào)

它山堰头足奇观,百万雷霆声不断。
谁把并州快剪刀,平剪波澜成两段。
四明山深水源远,衆壑会谿长漫汗。
滔天狂潦不少留,泻入长江势奔窜。
贤哉唐家王长官,欲图永利输长算。
想得惨澹经营时,下上山川应饱看。
西偏千岭相属联,惟有兹山拥东岸。
遂於此地筑横埭,截取衆流心自断。
斟酌利害不全取,高下参差仅强半。
水大十分七入江,徐挹三分供溉灌。
支流弥弥穿郡城,脉络贯通平且缓。
旱时反此水亦足,坐使千年忘旱暵。
无穷庙祀报元功,像设森严人敢玩。
梅梁夭矫有冥助,大患于今尚能扞。
前辈所作多神灵,日月真成赤心贯。
後人小智或更易,费尽工夫随破散。
河堙盍浚谋不集,堤断河倾流甚悍。
富民缩手人受殃,仰望古人重兴叹。
老木号风波湛碧,画屏俯仰丹青焕。
更须积雨看惊湍,濡足褰裳何足惮。
去家不远时一游,短艇垂纶流可乱。
八月傥有僊槎来,便欲乘之泝天汉。

平平仄平仄平○,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平仄平○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平仄平仄。
平平平平○○平,仄平仄仄○○仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平○仄○。
平平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
仄仄仄○仄仄平,平仄○○仄仄仄。
平平○○○仄平,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平○○○。
仄仄○平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄仄○平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。

tā shān yàn tóu zú qí guān , bǎi wàn léi tíng shēng bù duàn 。
shuí bǎ bīng zhōu kuài jiǎn dāo , píng jiǎn bō lán chéng liǎng duàn 。
sì míng shān shēn shuǐ yuán yuǎn , chóng hè huì xī cháng màn hàn 。
tāo tiān kuáng liáo bù shǎo liú , xiè rù cháng jiāng shì bēn cuàn 。
xián zāi táng jiā wáng zhǎng guān , yù tú yǒng lì shū cháng suàn 。
xiǎng dé cǎn dàn jīng yíng shí , xià shàng shān chuān yìng bǎo kàn 。
xī piān qiān lǐng xiāng shǔ lián , wéi yǒu zī shān yōng dōng àn 。
suì wū cǐ dì zhù héng dài , jié qǔ chóng liú xīn zì duàn 。
zhēn zhuó lì hài bù quán qǔ , gāo xià cēn cī jǐn qiáng bàn 。
shuǐ dà shí fēn qī rù jiāng , xú yì sān fēn gòng gài guàn 。
zhī liú mí mí chuān jùn chéng , mài luò guàn tōng píng qiě huǎn 。
hàn shí fǎn cǐ shuǐ yì zú , zuò shǐ qiān nián wàng hàn hàn 。
wú qióng miào sì bào yuán gōng , xiàng shè sēn yán rén gǎn wán 。
méi liáng yāo jiǎo yǒu míng zhù , dà huàn yú jīn shàng néng hàn 。
qián bèi suǒ zuò duō shén líng , rì yuè zhēn chéng chì xīn guàn 。
hòu rén xiǎo zhì huò gèng yì , fèi jìn gōng fū suí pò sàn 。
hé yīn hé jùn móu bù jí , dī duàn hé qīng liú shèn hàn 。
fù mín suō shǒu rén shòu yāng , yǎng wàng gǔ rén chóng xīng tàn 。
lǎo mù hào fēng bō zhàn bì , huà píng fǔ yǎng dān qīng huàn 。
gèng xū jī yǔ kàn jīng tuān , rú zú qiān shang hé zú dàn 。
qù jiā bù yuǎn shí yī yóu , duǎn tǐng chuí lún liú kě luàn 。
bā yuè tǎng yǒu xiān chá lái , biàn yù chéng zhī sù tiān hàn 。

它山堰

—— 樓鑰

它山堰頭足奇觀,百萬雷霆聲不斷。
誰把并州快剪刀,平剪波瀾成兩段。
四明山深水源遠,衆壑會谿長漫汗。
滔天狂潦不少留,瀉入長江勢奔竄。
賢哉唐家王長官,欲圖永利輸長算。
想得慘澹經營時,下上山川應飽看。
西偏千嶺相屬聯,惟有茲山擁東岸。
遂於此地築橫埭,截取衆流心自斷。
斟酌利害不全取,高下參差僅强半。
水大十分七入江,徐挹三分供溉灌。
支流瀰瀰穿郡城,脉絡貫通平且緩。
旱時反此水亦足,坐使千年忘旱暵。
無窮廟祀報元功,像設森嚴人敢玩。
梅梁夭矯有冥助,大患于今尚能捍。
前輩所作多神靈,日月真成赤心貫。
後人小智或更易,費盡工夫隨破散。
河堙盍浚謀不集,堤斷河傾流甚悍。
富民縮手人受殃,仰望古人重興歎。
老木號風波湛碧,畫屏俯仰丹青煥。
更須積雨看驚湍,濡足褰裳何足憚。
去家不遠時一游,短艇垂綸流可亂。
八月儻有僊槎來,便欲乘之泝天漢。

平平仄平仄平○,仄仄平平平仄仄。
平仄○平仄仄平,平仄平○平仄仄。
仄平平○仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄仄○,仄仄○平仄平仄。
平平平平○○平,仄平仄仄○○仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄平平○仄○。
平平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄仄仄仄平仄,平仄○平仄平仄。
仄仄仄○仄仄平,平仄○○仄仄仄。
平平○○○仄平,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄仄平仄,仄○平平仄平仄。
平仄仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平○○○。
仄仄○平平仄仄,仄○仄仄平平仄。
○平仄仄○平平,平仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄仄平平平,仄仄○平仄平仄。

tā shān yàn tóu zú qí guān , bǎi wàn léi tíng shēng bù duàn 。
shuí bǎ bīng zhōu kuài jiǎn dāo , píng jiǎn bō lán chéng liǎng duàn 。
sì míng shān shēn shuǐ yuán yuǎn , chóng hè huì xī cháng màn hàn 。
tāo tiān kuáng liáo bù shǎo liú , xiè rù cháng jiāng shì bēn cuàn 。
xián zāi táng jiā wáng zhǎng guān , yù tú yǒng lì shū cháng suàn 。
xiǎng dé cǎn dàn jīng yíng shí , xià shàng shān chuān yìng bǎo kàn 。
xī piān qiān lǐng xiāng shǔ lián , wéi yǒu zī shān yōng dōng àn 。
suì wū cǐ dì zhù héng dài , jié qǔ chóng liú xīn zì duàn 。
zhēn zhuó lì hài bù quán qǔ , gāo xià cēn cī jǐn qiáng bàn 。
shuǐ dà shí fēn qī rù jiāng , xú yì sān fēn gòng gài guàn 。
zhī liú mí mí chuān jùn chéng , mài luò guàn tōng píng qiě huǎn 。
hàn shí fǎn cǐ shuǐ yì zú , zuò shǐ qiān nián wàng hàn hàn 。
wú qióng miào sì bào yuán gōng , xiàng shè sēn yán rén gǎn wán 。
méi liáng yāo jiǎo yǒu míng zhù , dà huàn yú jīn shàng néng hàn 。
qián bèi suǒ zuò duō shén líng , rì yuè zhēn chéng chì xīn guàn 。
hòu rén xiǎo zhì huò gèng yì , fèi jìn gōng fū suí pò sàn 。
hé yīn hé jùn móu bù jí , dī duàn hé qīng liú shèn hàn 。
fù mín suō shǒu rén shòu yāng , yǎng wàng gǔ rén chóng xīng tàn 。
lǎo mù hào fēng bō zhàn bì , huà píng fǔ yǎng dān qīng huàn 。
gèng xū jī yǔ kàn jīng tuān , rú zú qiān shang hé zú dàn 。
qù jiā bù yuǎn shí yī yóu , duǎn tǐng chuí lún liú kě luàn 。
bā yuè tǎng yǒu xiān chá lái , biàn yù chéng zhī sù tiān hàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

它山堰头有个奇观,像百万雷霆声不断地轰鸣。
不知谁用了并州快剪刀,把波涛平剪成两段。
四明山深藏水源远,众壑和谿纵横延绵。
滔天狂潮势不减退,奔涌入长江向前冲。
唐家王长官真贤哉,欲谋永利竟输长算。
可想而知他日夜经营,登山川地必然丰富美景。
西偏千岭相互相连,只有这山依拥东岸。
于是在这地方筑起了横埭,截取众多水流自断源头。
考虑利害并不全面,高低参差只占优势的一半。
水流大部分汇入长江,只留下三分用于灌溉。
支流蜿蜒穿过郡城,水脉贯通平缓而长。
旱时反而这水也足够,就算千年也不担心干旱炎热。
无穷的庙祀感报元功,供奉的神像森严庄重,无人敢有任何嬉戏。
梅梁夭矫有神秘助力,大祸于今仍然能够抵挡。
前辈所作多灵验,日月真心相照贯。
可是后人有些愚蠢,花费精力跟着散失。
河堙为何不浚?计划没有统一,堤坝断裂,河水倾泻非常猛烈。
富民手足受到灾殃,仰望古人希望重兴。
古老的木头号风波湛碧,画屏展现丹青焕发。
还需积雨观惊涛,沾湿褰裳又有何惧。
离家不远时可以游览,小船垂钓流水乱纷纭。
八月或有仙槎来,便欲乘之泛天汉。
全诗概括为:描写了它山堰头的壮丽景观和其对水流的巧妙控制,赞颂了唐家王长官的智谋与劳苦经营。同时,警示后人应当珍惜并继承前人的智慧,勿重蹈覆辙。古人的巧妙规划和建设能够带来丰富的水资源和灌溉,使民生富裕。但若不统一规划,可能导致灾害和损失。对古人智慧的崇敬以及对后人的警醒是全诗主要内容。最后,诗人期待仙槎前来,寄托了一种仙风道骨的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 5 首名为《它山堰》的诗:

本文作者楼钥介绍:🔈

楼钥(一一三七~一二一三),字大防,旧字启伯,自号攻媿主人,明州鄞县(今浙江宁波)人。孝宗隆兴元年(一一六三)进士,调温州教授。乾道五年(一○六九),以书状官随舅汪大猷使全。累官知温州。光宗朝,召爲考功郎,改国子司业,累迁中书舍人兼直学士院,给事中。宁宗受禅,迁吏部尚书,因忤韩侂胄,提举江州太平兴国宫。寻知婺州,移宁国府,仍夺职致仕。侘胄诛,起爲翰林学士,累迁签书枢密院事、参知政事。嘉定六年卒,年七十七。赠少师,谥宣献。有《攻媿集》一百二十卷、《范文正公年谱》等。事见《絜斋集》卷一一《资政殿大学士赠少师楼公行状》,《宋史》卷三九五有传。 楼钥诗,以南宋四明楼氏家刻本《攻媿集》(藏北京大学图书馆... 查看更多>>

楼钥的诗:

楼钥的词:

相关诗词: