suì níng fǔ shǐ jiàn píng chuān xǐ chéng duǎn gē
遂宁府始见平川喜成短歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范成大 (fàn chéng dà)

峡之西,遂之东。
更无平地二千里,惟有高山三万重。
不知谁人凿混沌,独此融结何其工。
我本江吴弄水月,忽来踏徧西南峰。
不知尘界在何许,但怪星辰浮半空。
直疑飞入蝶梦境,此岂应有人行踪。
今朝平远见城郭,云是东川军府雄。
原田坦若看掌上,沙路浄如行镜中。
芋区粟壠润含雨,楮林竹径凉生风。
将士懽呼马蹄快,康庄直与锦里通。
半年崎岖得夷路,一笑未暇怜飘蓬。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

xiá zhī xī , suì zhī dōng 。
gèng wú píng dì èr qiān lǐ , wéi yǒu gāo shān sān wàn chóng 。
bù zhī shuí rén záo hùn dùn , dú cǐ róng jié hé qí gōng 。
wǒ běn jiāng wú nòng shuǐ yuè , hū lái tà biàn xī nán fēng 。
bù zhī chén jiè zài hé xǔ , dàn guài xīng chén fú bàn kōng 。
zhí yí fēi rù dié mèng jìng , cǐ qǐ yīng yǒu rén xíng zōng 。
jīn zhāo píng yuǎn jiàn chéng guō , yún shì dōng chuān jūn fǔ xióng 。
yuán tián tǎn ruò kàn zhǎng shàng , shā lù jìng rú xíng jìng zhōng 。
yù qū sù lǒng rùn hán yǔ , chǔ lín zhú jìng liáng shēng fēng 。
jiàng shì huān hū mǎ tí kuài , kāng zhuāng zhí yǔ jǐn lǐ tōng 。
bàn nián qí qū dé yí lù , yī xiào wèi xiá lián piāo péng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

峡谷在西,继而向东。
再无平坦之地,仅有高山三万重。
不知是谁凿开混沌,单独创造了这么巧妙的构造。
我本来生活在江南吴地,忽然来到踏遍西南的峰峦。
不知尘世在何处,只感到星辰漂浮在半空之中。
直疑我飞入了蝶的梦境,这里怎么会有人的足迹呢?
如今一览城郭,云雾是东川军府雄壮的景象。
原野坦荡如掌中,沙路洁净如行镜之中。
芋区和粟壤润泽着雨水,楮林和竹径凉风袭人。
将士欢呼,马蹄疾驰,康庄直通锦里。
经过半年的曲折艰难终于得到平坦的道路,一笑之间不再忧虑流离飘荡。
全诗主要描述了诗人的旅行经历,从西方的峡谷出发,穿越高山,踏遍西南峰,最后到达东川军府所在的城郭。诗中以丰富的意象描绘了旅途中的景色和感受,表达了诗人对未知世界的好奇和迷惑。诗人将旅行视为一种冒险,同时也象征着人生的历程,尽管前路困难重重,但他并不畏惧,坚持前行。整首诗以描写旅途为主线,以山水自然为背景,借以抒发诗人对人生意义和追求的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范成大介绍:🔈

范成大(一一二六~一一九三),字至能,号石湖居士,吴(今江苏苏州)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士,除徽州司户参军。三十二年,入监太平惠民和剂局。孝宗隆兴元年(一一六三),爲编类高宗圣政所兼勅令所检讨官。乾道元年(一一六五),累迁着作佐郎。二年,除吏部员外郎,爲言者论罢。三年,起知处州。五年,除礼部员外郎兼崇政殿说书,兼国史院编修官。六年,以起居郎假资政殿大学士使金。使归,迁中书舍人,同修国史及实录院同修撰。七年,知静江府兼广西经略安抚使。淳熙二年(一一七五),除四川安抚制置使。四年召对,权礼部尚书。五年,拜参知政事,寻罢。七年,知明州兼沿海制置使。八年,知建康府(《景定建康志》卷一四))... 查看更多>>

范成大的诗:

范成大的词:

相关诗词:

短歌行 (duǎn gē xíng)

朝代:宋    作者: 释文珦

忆昨游中林,鸟鸣兰蕙芳。
重来岂云久,草木倏已黄。
乙鸟始辞去,羣鸿复南翔。
天道有代谢,人生安得常。
促促不我留,譬如石火光。
红顔日以瘁,玄发日以霜。
载念泉下人,宁不增悲伤。
聆我短歌行,歌短意则长。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

送刁节推归江南此君辟孙并州幕府府罢遂弃官 其一 (sòng diāo jié tuī guī jiāng nán cǐ jūn pì sūn bīng zhōu mù fǔ fǔ bà suì qì guān qí yī)

朝代:宋    作者: 刘攽

长平幕府可张罗,谁见当时宾客多。
还有任安如砥柱,故山归卧恣颓波。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

送杜少卿起萃知遂宁府以高名千古重如山为韵七首 其三 (sòng dù shǎo qīng qǐ cuì zhī suì níng fǔ yǐ gāo míng qiān gǔ chóng rú shān wèi yùn qī shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 韩元吉

国朝御史府,一代名多传。
暂退或久庸,始愚亦终贤。
得失安足论,俯仰岁已迁。
但存爱君心,岂忧时命邅。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

杂曲歌辞 堂堂 一 (zá qū gē cí táng táng yī)

朝代:唐    作者: 李义府

镂月成歌扇,裁云作舞衣。
自怜回雪影,好取洛川归。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

喜见吕元锡闻往谒李仁甫奉简短作 (xǐ jiàn lǚ yuán xī wén wǎng yè lǐ rén fǔ fèng jiǎn duǎn zuò)

朝代:宋    作者: 晁公遡

关塞三峨北,山川五渡西。
喜逢连璧友,来自钓璜溪。
先世施行马,高才滞割鸡。
平生李元礼,好士必提携。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

相和歌辞 长歌续短歌 (xiāng hé gē cí cháng gē xù duǎn gē)

朝代:唐    作者: 李贺

长歌破衣襟,短歌断白发。
秦王不可见,旦夕成内热。
渴饮壶中酒,饥拔陇头粟。
凄凄四月兰,千里一时绿。
夜峰何离离,月明落石底。
裴回沿石寻,照出高峰外。
不得与之游,歌成鬓先改。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

余昔留守南都得与杜祁公唱和诗有答公见赠二十韵之卒章云报国如乖愿归耕宁买田期无辱知己肯逐利名迁逮今二十有二年祁公捐馆亦十有五年矣而余始蒙恩得遂退休之请追怀平昔不胜感涕辄为短句置公祠堂 (yú xī liú shǒu nán dōu dé yǔ dù qí gōng chàng hè shī yǒu dá gōng jiàn zèng èr shí yùn zhī zú zhāng yún bào guó rú guāi yuàn guī gēng níng mǎi tián qī wú rǔ zhī jǐ kěn zhú lì míng qiān dǎi jīn èr shí yǒu èr nián qí gōng juān guǎn yì shí yǒu wǔ nián yǐ ér yú shǐ méng ēn dé suì tuì xiū zhī qǐng zhuī huái píng xī bù shèng gǎn tì zhé wèi duǎn jù zhì gōng cí táng)

朝代:宋    作者: 欧阳修

掩涕发陈编,追思二十年。
门生今白首,墓木已苍烟。
报国如乖愿,归耕宁买田。
此言今始践,知不愧黄泉。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

古乐府 短歌行 (gǔ yuè fǔ duǎn gē xíng)

朝代:宋    作者: 张载

灵旗指,不庭方,大风泱泱天外扬。
短箫歌,歌恺康。
明廷万年,继明重光。
曾孙稼,如茨梁。
嘉与万邦,纯嘏有常。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

长歌续短歌 (cháng gē xù duǎn gē)

朝代:唐    作者: 李贺

长歌破衣襟,短歌断白发。
秦王不可见,旦夕成内热。
渴饮壶中酒,饥拔陇头粟。
凄凄四月阑,千里一时绿。
夜峰何离离,明月落石底。
裴回沿石寻,照出高峰外。
不得与之游,歌成鬓先改。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。

仕途 抒情 愤懑

杂兴十首以贫坚志士节病长高人情为韵 其四 (zá xīng shí shǒu yǐ pín jiān zhì shì jié bìng cháng gāo rén qíng wèi yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 陆游

少年喜结交,患难谓可倚。
宁知事大谬,亲友化虎兕。
出仕五十年,危不以谗死。
始畏囊中锥,宁取道傍李。
老来多新知,英彦终可喜。
岂以二三君,遂疑天下士。

仄平平,仄平平。
○平平仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄○。
仄平平仄仄仄仄,仄仄○仄平○平。
平平平仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄○仄仄,平仄仄○○仄○。
○平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
○仄平平仄平仄,平平仄仄仄仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。