shén shān xíng tí chéng jiāng xiān kè
神山行题澄江仙刻 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周密 (zhōu mì)

空光不流八紘净,巀嶭神鳌开海镜。
蓬莱八万四千门,琲琲珠房照仙影。
琪花扑天天地香,天吴清海海不扬。
鸟飞不度水沉羽,隔花安得窥渔郎。
白霓仙人按仙曲,七十二鬟吟冷玉。
鹅箫小品未成声,几度秋蜗换蛮触。
帘花宫叶春不同,江妃一一金芙蓉。
刘郎骨朽梦不到,五云空廓吟饥龙。
灵霞漾红春苒苒,犀彩玉光摇宝焰。
元君正坐鬰萧台,笑指神州烟九点。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

kōng guāng bù liú bā hóng jìng , jié niè shén áo kāi hǎi jìng 。
péng lái bā wàn sì qiān mén , bèi bèi zhū fáng zhào xiān yǐng 。
qí huā pū tiān tiān dì xiāng , tiān wú qīng hǎi hǎi bù yáng 。
niǎo fēi bù dù shuǐ chén yǔ , gé huā ān dé kuī yú láng 。
bái ní xiān rén àn xiān qū , qī shí èr huán yín lěng yù 。
é xiāo xiǎo pǐn wèi chéng shēng , jǐ dù qiū wō huàn mán chù 。
lián huā gōng yè chūn bù tóng , jiāng fēi yī yī jīn fú róng 。
liú láng gǔ xiǔ mèng bù dào , wǔ yún kōng kuò yín jī lóng 。
líng xiá yàng hóng chūn rǎn rǎn , xī cǎi yù guāng yáo bǎo yàn 。
yuán jūn zhèng zuò yù xiāo tái , xiào zhǐ shén zhōu yān jiǔ diǎn 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

空中明亮的光芒不再散布于八方,高峰峻岭仿佛神龟展开海上的明镜。
蓬莱山岛有八万四千座门,那琳琅满目的珠宫映照着仙人的身影。
琪花散发着天地间的芬芳,仙山天吴清澈的海水不再涌动。
飞鸟却无法跨越水面,水中的羽毛仍然沉静,隔着花丛,渔郎的身影何时才能一窥?
仙人吹奏着优美的仙乐,七十二位美丽的女子低声吟唱着冷冷的玉音。
鹅卵石做的箫音还未完全成形,经过几番秋蜗换取,才触发出妖冶的声响。
帘花儿与宫殿的叶子,在春天里呈现出不同的风姿,江妃们如同金色芙蓉一一绽放。
刘郎的骨骼早已腐朽,梦境无法再抵达他的心扉,五色云彩空中荡漾,吟唱饥渴的龙儿。
红霞映照下的春光渐次闪烁,犀牛的彩色角在宝焰的映照下摇曳生辉。
元君端坐在幽静的萧台上,笑指着神州大地上升起的九点炊烟。
全诗表达了仙境的神秘与美丽,描绘了一个奇幻的仙山世界。诗人用华丽的辞藻和丰富的意象,描绘了山川海岛、花香仙乐、宫殿女子以及神州大地的美景,寄托了对梦幻与仙境的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周密介绍:🔈

周密(一二三二~一二九八),字公谨,号草窗、苹洲、弁阳老人、华不注山人、四水潜夫等,祖籍济南(今属山东),南渡後居湖州(今属浙江)。以荫监建康府都钱库。理宗景定二年(一二六一)入浙西安抚司幕(《癸辛杂识》後集),因剔除毗陵民田浮额忤时宰,遂以母病归。度宗咸淳初爲两浙运司掾属(《清容居士集》卷三三《师友渊源录》)。十年(一二七四),监丰储仓(《癸辛杂识》前集、续集卷上)。端宗景炎间知义乌县(清嘉庆《义乌县志》卷八)。宋亡家破,居杭州。元大德二年卒,年六十七。生平撰述甚多,有《草窗韵语》一至六稿,卷首有咸淳七年陈存序,系宋亡前作品;另有《苹洲渔笛谱》、《草窗词》、《武林旧事》、《齐东野语》、《癸辛... 查看更多>>

周密的诗:

周密的词:

相关诗词:

海上图澄江仙刻 (hǎi shàng tú chéng jiāng xiān kè)

朝代:宋    作者: 仇远

老仙指甲坚如铁,夜画枯杉出宫阙。
翠深红远十二楼,犹理霓裳舞回雪。
山椒覆亭小於笠,石脚插船轻似叶。
桃花几度春酣酣,弱水何日通舟楫。
醉中作此狡狯事,收拾乾坤入毫髪。
神刓鬼刻未百年,不与丹青共磨灭。
天风颉颃飞霞佩,水云妥帖凌波袜。
我将就此逍遥游,高步青霄拾明月。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

洪岩山六题 仙人台 (hóng yán shān liù tí xiān rén tái)

朝代:宋    作者: 王辅世

任峻我须上,更高人亦行。
神仙虽已往,咫尺是蓬瀛。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

睹丞相曾公为桂帅时经过留题 (dǔ chéng xiàng céng gōng wèi guì shuài shí jīng guò liú tí)

朝代:宋    作者: 黄朝散

龙岩重到腊残天,欲访丹成行满仙。
因睹曾公题刻妙,气腾忠谊拂云烟。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

动物

江阴有桃源图方圆尺许宫室人物如针粟可数相传有仙宿民家刻桶板为之一夕而成明日遁去友人以本遗余戏题二绝 其一 (jiāng yīn yǒu táo yuán tú fāng yuán chǐ xǔ gōng shì rén wù rú zhēn sù kě shù xiāng chuán yǒu xiān sù mín jiā kè tǒng bǎn wèi zhī yī xī ér chéng míng rì dùn qù yǒu rén yǐ běn yí yú xì tí èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 陆文圭

不自柴桑记里来,似传晨肇入天台。
世间多少荒唐事,何独神仙有是哉。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 刘子澄

自怪神仙骑白凤,不教天地点青蝇。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

江阴有桃源图方圆尺许宫室人物如针粟可数相传有仙宿民家刻桶板为之一夕而成明日遁去友人以本遗余戏题二绝 其二 (jiāng yīn yǒu táo yuán tú fāng yuán chǐ xǔ gōng shì rén wù rú zhēn sù kě shù xiāng chuán yǒu xiān sù mín jiā kè tǒng bǎn wèi zhī yī xī ér chéng míng rì dùn qù yǒu rén yǐ běn yí yú xì tí èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 陆文圭

人说桃源是隠民,神仙幻景即非真。
如何谷口渔舟路,不许人间再问津。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

题考功印纸 (tí kǎo gōng yìn zhǐ)

朝代:宋    作者: 曾如骥

谨将节义二字,结果印纸一宗。
了却神游何处,澄江明月清风。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

桃川仙隐 (táo chuān xiān yǐn)

朝代:唐    作者: 吕岩

说着神仙岂偶然,神仙名不是虚传。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

秋日富春江行 (qiū rì fù chūn jiāng xíng)

朝代:唐    作者: 罗隐

远岸平如翦,澄江静似铺。
紫鳞仙客驭,金颗李衡奴。
冷叠羣山阔,清涵万象殊。
严陵亦高见,归卧是良图。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。

题岑岩起剑门诗刻後 (tí cén yán qǐ jiàn mén shī kè hòu)

朝代:宋    作者: 韦骧

扑面尘埃二十年,纱笼石刻顿光鲜。
廋辞不用题黄绢,自有惊人秀句传。

○平仄平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平仄平平仄平,平平平仄仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平○仄○平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平平仄仄。