hé bāng chéng suǒ zèng zhōng yǐn gǔ fēng
和邦承所赠中隠古风 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵善括 (zhào shàn kuò)

少年麋鹿姿,待价非结绿。
东湖嗜红芰,西山茹黄独。
虽无负郭田,仅有环堵屋。
稍知亲简编,岂意分符竹。
不作梁甫吟,徒歌采薇曲。
轩冕本无心,泉石慕幽躅。
疏才偶计偕,微名玷宦牍。
扰客书掣肘,蹈险车脱轴。
为米一折腰,献玉三刖足。
人情冰复炭,世路岸为谷。
奔走三十年,尘埃几千斛。
归访旧园林,要识真面目。
敝庐他人居,故友半鬼录。
诛茅倾客囊,千日笑神速。
堂成屡留醉,夜阑更秉烛。
冬霜孤松秀,春霖万花霂。
薰风自生凉,秋云不待族。
鱼鸟乐欣欣,柴荆纷樕樕。
曳杖时往还,拊缶谁拘束。
敲门闻剥啄,开缄佩谦牧。
初读少陵诗,再对渊明菊。
试听句掷金,坐想人如玉。
搜肠嗣高吟,深愧窘边幅。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

shào nián mí lù zī , dài jià fēi jié lǜ 。
dōng hú shì hóng jì , xī shān rú huáng dú 。
suī wú fù guō tián , jǐn yǒu huán dǔ wū 。
shāo zhī qīn jiǎn biān , qǐ yì fēn fú zhú 。
bù zuò liáng fǔ yín , tú gē cǎi wēi qū 。
xuān miǎn běn wú xīn , quán shí mù yōu zhú 。
shū cái ǒu jì xié , wēi míng diàn huàn dú 。
rǎo kè shū chè zhǒu , dǎo xiǎn chē tuō zhóu 。
wèi mǐ yī zhé yāo , xiàn yù sān yuè zú 。
rén qíng bīng fù tàn , shì lù àn wèi gǔ 。
bēn zǒu sān shí nián , chén āi jǐ qiān hú 。
guī fǎng jiù yuán lín , yào shí zhēn miàn mù 。
bì lú tā rén jū , gù yǒu bàn guǐ lù 。
zhū máo qīng kè náng , qiān rì xiào shén sù 。
táng chéng lǚ liú zuì , yè lán gèng bǐng zhú 。
dōng shuāng gū sōng xiù , chūn lín wàn huā mù 。
xūn fēng zì shēng liáng , qiū yún bù dài zú 。
yú niǎo lè xīn xīn , chuán jīng fēn sù sù 。
yè zhàng shí wǎng huán , fǔ fǒu shuí jū shù 。
qiāo mén wén bāo zhuó , kāi jiān pèi qiān mù 。
chū dú shǎo líng shī , zài duì yuān míng jú 。
shì tīng jù zhì jīn , zuò xiǎng rén rú yù 。
sōu cháng sì gāo yín , shēn kuì jiǒng biān fú 。

和邦承所贈中隠古風

—— 趙善括

少年麋鹿姿,待價非結綠。
東湖嗜紅芰,西山茹黄獨。
雖無負郭田,僅有環堵屋。
稍知親簡編,豈意分符竹。
不作梁甫吟,徒歌采薇曲。
軒冕本無心,泉石慕幽躅。
疏才偶計偕,微名玷宦牘。
擾客書掣肘,蹈險車脫軸。
爲米一折腰,獻玉三刖足。
人情冰復炭,世路岸爲谷。
奔走三十年,塵埃幾千斛。
歸訪舊園林,要識真面目。
敝廬他人居,故友半鬼錄。
誅茅傾客囊,千日笑神速。
堂成屢留醉,夜闌更秉燭。
冬霜孤松秀,春霖萬花霂。
薰風自生凉,秋雲不待族。
魚鳥樂欣欣,柴荆紛樕樕。
曳杖時往還,拊缶誰拘束。
敲門聞剝啄,開緘佩謙牧。
初讀少陵詩,再對淵明菊。
試聽句擲金,坐想人如玉。
搜腸嗣高吟,深愧窘邊幅。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

shào nián mí lù zī , dài jià fēi jié lǜ 。
dōng hú shì hóng jì , xī shān rú huáng dú 。
suī wú fù guō tián , jǐn yǒu huán dǔ wū 。
shāo zhī qīn jiǎn biān , qǐ yì fēn fú zhú 。
bù zuò liáng fǔ yín , tú gē cǎi wēi qū 。
xuān miǎn běn wú xīn , quán shí mù yōu zhú 。
shū cái ǒu jì xié , wēi míng diàn huàn dú 。
rǎo kè shū chè zhǒu , dǎo xiǎn chē tuō zhóu 。
wèi mǐ yī zhé yāo , xiàn yù sān yuè zú 。
rén qíng bīng fù tàn , shì lù àn wèi gǔ 。
bēn zǒu sān shí nián , chén āi jǐ qiān hú 。
guī fǎng jiù yuán lín , yào shí zhēn miàn mù 。
bì lú tā rén jū , gù yǒu bàn guǐ lù 。
zhū máo qīng kè náng , qiān rì xiào shén sù 。
táng chéng lǚ liú zuì , yè lán gèng bǐng zhú 。
dōng shuāng gū sōng xiù , chūn lín wàn huā mù 。
xūn fēng zì shēng liáng , qiū yún bù dài zú 。
yú niǎo lè xīn xīn , chuán jīng fēn sù sù 。
yè zhàng shí wǎng huán , fǔ fǒu shuí jū shù 。
qiāo mén wén bāo zhuó , kāi jiān pèi qiān mù 。
chū dú shǎo líng shī , zài duì yuān míng jú 。
shì tīng jù zhì jīn , zuò xiǎng rén rú yù 。
sōu cháng sì gāo yín , shēn kuì jiǒng biān fú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

少年的麋鹿姿态,等待卖价未结算完。
东湖喜欢红芰花,西山则茹黄独自欢。
虽然没有负担郭家的田地,只有环堵之间的房屋。
稍微了解亲人的简编,怎么意料到却要分离如竹子一样。
不写梁甫的吟咏,只是单调地唱着采薇的曲子。
王侯的身份原本无心追求,却对泉石的幽躅情有独钟。
才能疏浚时偶然得以计策相伴,微不足道的名声却被宦官污损。
为了一点米粮而低下腰,献出了三段珍贵的玉。
人情像冰冷又如炽热的炭火,世路如同深谷般险峻。
奔走三十年,积累了几千斛的尘埃。
回访旧时园林,想要认清真实面目。
敝庐已是别人的居处,旧友却如半鬼一般成了他人的谈资。
砍伐茅草来填充客人的囊袋,千日笑声传得飞快。
喝得酒堂成,常常留下醉意;夜晚到了阑珊时,又拿起蜡烛照明。
冬天的霜使孤松更加傲立,春天的雨露使万花绽放。
微风吹来自然凉爽,秋云却不等待一个族类。
鱼鸟欢乐无边,柴荆杂草纷纷生长。
摇着杖时时常去来,拍着缶谁能束缚。
敲门听到啄木鸟的敲击声,打开信封,佩谦牧赠来的信。
初读少陵的诗篇,再品渊明的菊花。
试听句句掷金如玉,心坐思考人情如同玉石。
搜索心灵,继承高吟,深感羞愧,因为困顿于境遇之限。
全诗主要描绘了诗人的经历和心境,从少年时代的豪情壮志,到成年后的平凡经历与苦辣体验。诗人表达了对世事的感慨,对名利的冷淡,以及对自我境遇的反思。诗中还反映了对自然景物的喜爱和对友谊的珍视。同时,诗人对自己文学才华的不足和受局限的无奈也在其中表露无疑。整首诗语言优美,运用了丰富的比喻和象征手法,以及自然景物的描写来抒发复杂的心情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵善括介绍:🔈

赵善括,字无咎,号应斋居士,寓隆兴(今江西南昌)(《应斋杂着》卷二《迓黄枢密知隆兴府启》)。太宗七世孙(《宋史·宗室世系表》一七)。第进士。孝宗乾道四年(一一六八)知常熟。七年,通判平江府(宋《重修琴川志》卷三)。淳熙间历知鄂州、连州、常州(《宋会要辑稿》职官七二之二五、三八、五五)。後入荆湖北路转运使幕。有《应斋杂着》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷,其中诗一卷。事见《诚斋集》卷八四《应斋杂着序》。 赵善括诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

赵善括的诗:

赵善括的词:

  • 菩萨蛮

    烟波江上西亭小。晓来雨过惊秋早。飞栋...

  • 柳梢青

    愁别欣逢。人间离合,自古难同。写就茶...

  • 鹧鸪天

    忆昔南楼旧使君。与君携手蹑浮云。如今...

  • 鹧鸪天

    我是行人更送行。潇潇风雨倍伤情。征帆...

  • 鹧鸪天

    雨沐芙蓉秋意清。可人风月满江城。怜风...

  • 沁园春

    虎啸风生,龙跃云飞,时不再来。试凭高...

  • 沁园春

    问舍东湖,招隐西山,惠然肯来。有香兰...

  • 沁园春

    千里风湍,万叠云峰,自相送迎。叹扁舟...

  • 满江红

    一雨连春,东湖涨、蒲萄新绿。湖上路,...

  • 满江红

    三十年前,曾向此、舞风歌月。今依旧、...

  • 赵善括宋词全集>>

相关诗词:

赠梦英大师 (zèng mèng yīng dà shī)

朝代:宋    作者: 杨昭俭

纪赠歌诗数百人,序师多艺各求新。
未言篆隶飞龙凤,且说风骚感鬼神。
琴有古声清耳目,鹤无凡态惹埃尘。
英公所学还如此,不错承恩近紫宸。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

动物

戊辰岁尝和韩退之赠张彻诗寄曹梦良至今十年梦良方和以寄因赠一绝 (wù chén suì cháng hé hán tuì zhī zèng zhāng chè shī jì cáo mèng liáng zhì jīn shí nián mèng liáng fāng hé yǐ jì yīn zèng yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

欲识交情久远期,十年方和和韩诗。
他时更践诗中语,偕隠谿山不可迟。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

赠隠人 (zèng yǐn rén)

朝代:宋    作者: 释文珦

换却青云志,高眠旧隠庐。
闲门谁践草,隙地自栽蔬。
交道贫尤密,吟情老不疎。
囊中何所有,一卷养生书。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

中和乐九章 歌储宫第六 (zhōng hé yuè jiǔ zhāng gē chǔ gōng dì liù)

朝代:唐    作者: 卢照邻

波澄少海,景丽前星。
高禖诞圣,甲观昇灵。
承规翠所,问寝瑶庭。
宗儒侧席,问道横经。
山宾皎皎,国胄青青。
黄裳元吉,邦家以宁。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

州院狱空赠知录孙听 (zhōu yuàn yù kōng zèng zhī lù sūn tīng)

朝代:宋    作者: 王十朋

把麾承乏楚邦东,狱及期年始报空。
顾我自惭无德政,同僚深喜有于公。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

古风一篇赠梅使君 (gǔ fēng yī piān zèng méi shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 徐积

古有贤令尹,为贫民出租。
今亦有贤令,代民偿所逋。
何必偿所逋,不忍伤肌肤。
君以古人心,能为古人义。
我是吟哦翁,亦有古人意。
几夜月明中,为君吟古风。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

和前韵 其一 (hé qián yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 廖行之

有赋为招隠,无文可送穷。
郢歌应寡和,齐瑟自难工。
好在南山雾,高眠北牖风。
此心奚所得,要与古人同。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

感古十首 其七 (gǎn gǔ shí shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

四皓隠商山,子陵隠严濑。
隠身非隠名,清致一何在。
羽翼若为成,狂奴滋故态。
一出竟奚为,名被世人卖。
所以终南山,捷径不可再。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

赠隠士 (zèng yǐn shì)

朝代:宋    作者: 连文凤

不隠山林隠市廛,半生活计此书田。
可怜世上无扬子,谁识雄心在太玄。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。

赠玉隆都监周抱一 (zèng yù lóng dōu jiān zhōu bào yī)

朝代:宋    作者: 姚勉

一别丹霞洞,何年到此邦。
犬随烧药鼎,鹤伴改诗窗。
谈柄风生席,清标月在江。
西山闻欲隠,来访鹿门庞。

仄平平仄平,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平平○平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
仄平○仄平,仄仄○平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,平平仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄平仄仄。
平仄仄○平,○仄○仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄平○仄仄。
平平平平仄,平平仄平仄。
平平仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄平仄平,○仄平平仄。
○平○仄仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄○仄仄平,仄仄平○仄。
平平仄平○,○仄仄平仄。