guān liú yǒng nián tuán liàn huà jiǎo yīng
观刘永年团练画角鹰 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄庭坚 (huáng tíng jiān)

刘侯才勇世无敌,爱画工夫亦成癖。
弄笔扫成苍角鹰,杀气棱棱动秋色。
爪拳金钩觜屈铁,万里风云藏劲翮。
兀立槎枒不畏人,眼看青冥有余力。
霜飞晴空塞草白,云垂四野阴山黑。
此时轩然盍飞去,何乃漓屼立西壁。
祗应真骨下人世,不谓雄姿留粉墨。
造次更无高鸟喧,等闲亦恐狐狸吓。
旁观未必穷神妙,乃是天机贯胸臆。
瞻相突兀摩空材,想见其人英武格。
传闻挥毫颇容易,持以与人无甚惜。
物逢真赏世所珍,此画他年恐难得。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

liú hóu cái yǒng shì wú dí , ài huà gōng fū yì chéng pǐ 。
nòng bǐ sǎo chéng cāng jiǎo yīng , shā qì léng léng dòng qiū sè 。
zhuǎ quán jīn gōu zī qū tiě , wàn lǐ fēng yún cáng jìn hé 。
wù lì chá yā bù wèi rén , yǎn kàn qīng míng yǒu yú lì 。
shuāng fēi qíng kōng sāi cǎo bái , yún chuí sì yě yīn shān hēi 。
cǐ shí xuān rán hé fēi qù , hé nǎi lí wù lì xī bì 。
zhī yìng zhēn gǔ xià rén shì , bù wèi xióng zī liú fěn mò 。
zào cì gèng wú gāo niǎo xuān , děng xián yì kǒng hú lí xià 。
páng guān wèi bì qióng shén miào , nǎi shì tiān jī guàn xiōng yì 。
zhān xiāng tū wù mó kōng cái , xiǎng jiàn qí rén yīng wǔ gé 。
chuán wén huī háo pō róng yì , chí yǐ yǔ rén wú shèn xī 。
wù féng zhēn shǎng shì suǒ zhēn , cǐ huà tā nián kǒng nán de 。

觀劉永年團練畫角鷹

—— 黄庭堅

劉侯才勇世無敵,愛畫工夫亦成癖。
弄筆掃成蒼角鷹,殺氣稜稜動秋色。
爪拳金鉤觜屈鐵,萬里風雲藏勁翮。
兀立槎枒不畏人,眼看青冥有餘力。
霜飛晴空塞草白,雲垂四野陰山黑。
此時軒然盍飛去,何乃巑屼立西壁。
祗應真骨下人世,不謂雄姿留粉墨。
造次更無高鳥喧,等閑亦恐狐狸嚇。
旁觀未必窮神妙,乃是天機貫胸臆。
瞻相突兀摩空材,想見其人英武格。
傳聞揮毫頗容易,持以與人無甚惜。
物逢真賞世所珍,此畫他年恐難得。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

liú hóu cái yǒng shì wú dí , ài huà gōng fū yì chéng pǐ 。
nòng bǐ sǎo chéng cāng jiǎo yīng , shā qì léng léng dòng qiū sè 。
zhuǎ quán jīn gōu zī qū tiě , wàn lǐ fēng yún cáng jìn hé 。
wù lì chá yā bù wèi rén , yǎn kàn qīng míng yǒu yú lì 。
shuāng fēi qíng kōng sāi cǎo bái , yún chuí sì yě yīn shān hēi 。
cǐ shí xuān rán hé fēi qù , hé nǎi lí wù lì xī bì 。
zhī yìng zhēn gǔ xià rén shì , bù wèi xióng zī liú fěn mò 。
zào cì gèng wú gāo niǎo xuān , děng xián yì kǒng hú lí xià 。
páng guān wèi bì qióng shén miào , nǎi shì tiān jī guàn xiōng yì 。
zhān xiāng tū wù mó kōng cái , xiǎng jiàn qí rén yīng wǔ gé 。
chuán wén huī háo pō róng yì , chí yǐ yǔ rén wú shèn xī 。
wù féng zhēn shǎng shì suǒ zhēn , cǐ huà tā nián kǒng nán de 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
刘侯才勇无敌,擅长绘画,也是一种癖好。
他运笔如掠苍角的雄鹰,画面中充满着杀气,勾勒出秋天的景色。
他的爪拳像金钩,嘴角仿佛屈铁,万里风云在画中尽显锐气。
他高居槎枒之上,毫不畏惧众人,目光坚定地注视着苍茫天空,仿佛还有余力。
霜飞晴空,草地洁白,云垂四野,山色阴暗。
此时他轻盈地飞向远方,为何停留在漓屼的西壁?
也许他真的应该留在人世间,不应该只在纸墨之上留下英武身姿。
他的冲动并非为了争高,即使平淡时也担心被狐狸所惊扰。
旁观者未必能领悟其中的神妙,但这是一种天机贯穿胸臆的气势。
他的英武姿态突兀地摩擦着天空,想象中他的人格坚毅不拔。
传闻挥毫颇容易,他毫不吝啬与人分享。
但真正懂得欣赏的人是少有的,这幅画在未来也许难以再见。
总结:全文:刘侯是一位勇猛无敌的英雄,不仅有过人的武艺,对绘画也有着深厚的爱好。他的画笔勾勒出雄鹰扫成苍角,展现出杀气腾腾的秋景。画中的形象充满力量,万里风云蕴含雄壮气魄。刘侯在世间展现出坚毅的姿态,但也为了真正的展现自己的才华而苦苦思索。这幅画具有天机贯穿胸臆的气势,但要理解其中奥妙并非易事。尽管刘侯愿意与他人分享自己的绘画才华,但能真正欣赏并珍藏这幅画的人恐怕不多,这使得这幅杰作在未来难以再现。

赏析:这首诗以观赏刘永年绘画中的鹰为背景,表现了刘侯才的勇猛和画技的高超。诗人以生动的笔触描绘了鹰的形态和气势,将其与刘永年的英武之姿相辉映。诗中运用了丰富的形象和生动的动词,使整首诗充满了力量和活力。诗人通过观察刘永年的画作,赞颂了他的才华和创作精神,同时也表达了对英雄气概的敬仰和钦佩之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄庭坚介绍:🔈

黄庭坚诗,以《武英殿聚珍版书》所收《山谷诗注》爲底本。校以宋绍定刊《山谷诗注》(简称宋本;残存三卷,藏北京图书馆),元刻《山谷黄先生大全诗注》(简称元本;残存内集十六卷,藏北京图书馆),《四部丛刊》影印宋乾道本《豫章黄先生文集》(简称文集)及元刊《山谷外集诗注》(简称影元本),明嘉靖间蒋芝刊《黄诗内篇》十四卷(简称蒋刻本)、明版《山谷黄先生大全诗注》(简称明大全本;此书与蒋刻本并藏北京图书馆)、影印文渊阁《四库全书·山谷集》(简称山谷集)、清光绪间陈三立覆宋刻本(简称陈刻本)。并参校乾隆间翁方纲校树经堂本(简称翁校本,其中翁氏校语称翁校)。《内集》《外集》的编年说明,集中移置每卷卷首;《别集》... 查看更多>>

黄庭坚的诗:

黄庭坚的词:

相关诗词:

姜楚公画角鹰歌 (jiāng chǔ gōng huà jiǎo yīng gē)

朝代:唐    作者: 杜甫

楚公画鹰鹰戴角,杀气森森到幽朔。
观者贪愁掣臂飞,画师不是无心学。
此鹰写真在左緜,却嗟真骨遂虚传。
梁间燕雀休惊怕,亦未抟空上九天。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

咏物 抒情

画鹰 (huà yīng)

朝代:唐    作者: 杜甫

素练风霜起,苍鹰画作殊。
身思狡兔,俱目似愁胡。
绦旋光堪擿,轩楹势可呼。
何当击凡鸟,毛血洒平芜。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

题画 写鸟 励志 动物

题赵团练画江干晚景四绝 其四 (tí zhào tuán liàn huà jiāng gān wǎn jǐng sì jué qí sì)

朝代:宋    作者: 秦观

晓浦烟笼树,春江水拍空。
烦君添小艇,画我作渔翁。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

团扇诗 (tuán shàn shī)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

团扇复团扇,奉君清暑殿。
秋风入庭树,从此不相见。
上有乘鸾女,苍苍虫网遍。
明年入怀袖,别是机中练。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

相和歌辞 团扇郎 (xiāng hé gē cí tuán shàn láng)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

团扇复团扇,奉君清暑殿。
秋风入庭树,从此不相见。
上有乘鸾女,苍苍虫网遍。
明年入怀袖,别是机中练。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

题赵团练画江干晚景四绝 其三 (tí zhào tuán liàn huà jiāng gān wǎn jǐng sì jué qí sān)

朝代:宋    作者: 秦观

公子歌锺里,何从识渺茫。
惟应斗帐梦,曾到水云乡。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

题赵团练画江干晚景四绝 其二 (tí zhào tuán liàn huà jiāng gān wǎn jǐng sì jué qí èr)

朝代:宋    作者: 秦观

鸟外云峰晚,沙头草树晴。
想初挥洒就,侍女一齐惊。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

题赵团练画江干晚景四绝 其一 (tí zhào tuán liàn huà jiāng gān wǎn jǐng sì jué qí yī)

朝代:宋    作者: 秦观

本自江湖客,宦游常苦心。
看君小平远,怀我旧登临。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

当世家观画 (dāng shì jiā guān huà)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

冰蚕吐丝织纤纨,妙娥貌玉轻邯郸。
曲眉浅脸鸦发盘,白角莹薄垂肩冠。
铜青罗衫日月团,红裙撮晕朝霞乾。
手中把笔书小字,字以通情形以观。
形随画去能长好,岁岁年年应不老。
相逢熟识眼生春,重伴忘忧作萱草。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。

偈九首 其四 (jì jiǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 释惟清

江月照,松风吹,永夜清宵更是谁。
雾露云霞遮不得,个中犹道不如归。
复何归,荷叶团团团似镜,菱角尖尖尖似锥。

平平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄仄平○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄○平平仄平仄。
平平平○仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平仄。
平○平仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平平仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄平○平,仄仄○平平仄仄。
○○平○○平仄,平仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄○仄。