diào tái
钓台 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴可几 (wú kě jǐ)

君王取天下,有人将甲兵。
君王得天下,有人相昇平。
我欲介其间,区区安取成。
莫若归养高,高卧嵓之扃。
直使万乘意,慕仰非鸿冥。
身虽隠渔钓,心岂忘朝廷。
常虑天下定,君王志骄盈。
羣臣习见闻,力谏不尔听。
不有不臣者,不足回其清。
商山四老人,用是定西京。
潜希绝世躅,万一助皇明。
年当建武日,上下咸清宁。
所怀忆不陈,终焉为客星。
如何逸民传,乃有狂奴名。

平○仄平仄,仄平○仄平。
平○仄平仄,仄平○平平。
仄仄仄○○,平平平仄平。
仄仄平仄平,平仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平○平仄仄,平○仄平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄仄○○平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
○平仄平○,仄仄平平平。

jūn wáng qǔ tiān xià , yǒu rén jiāng jiǎ bīng 。
jūn wáng dé tiān xià , yǒu rén xiāng shēng píng 。
wǒ yù jiè qí jiān , qū qū ān qǔ chéng 。
mò ruò guī yǎng gāo , gāo wò yán zhī jiōng 。
zhí shǐ wàn shèng yì , mù yǎng fēi hóng míng 。
shēn suī yǐn yú diào , xīn qǐ wàng cháo tíng 。
cháng lǜ tiān xià dìng , jūn wáng zhì jiāo yíng 。
qún chén xí jiàn wén , lì jiàn bù ěr tīng 。
bù yǒu bù chén zhě , bù zú huí qí qīng 。
shāng shān sì lǎo rén , yòng shì dìng xī jīng 。
qián xī jué shì zhú , wàn yī zhù huáng míng 。
nián dāng jiàn wǔ rì , shàng xià xián qīng níng 。
suǒ huái yì bù chén , zhōng yān wèi kè xīng 。
rú hé yì mín chuán , nǎi yǒu kuáng nú míng 。

釣臺

—— 吳可幾

君王取天下,有人將甲兵。
君王得天下,有人相昇平。
我欲介其間,區區安取成。
莫若歸養高,高卧嵓之扃。
直使萬乘意,慕仰非鴻冥。
身雖隠漁釣,心豈忘朝廷。
常慮天下定,君王志驕盈。
羣臣習見聞,力諫不爾聽。
不有不臣者,不足回其清。
商山四老人,用是定西京。
潛希絕世躅,萬一助皇明。
年當建武日,上下咸清寧。
所懷憶不陳,終焉爲客星。
如何逸民傳,乃有狂奴名。

平○仄平仄,仄平○仄平。
平○仄平仄,仄平○平平。
仄仄仄○○,平平平仄平。
仄仄平仄平,平仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平○平仄仄,平○仄平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄仄○○平。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
平○仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄平,平平平仄平。
○平仄平○,仄仄平平平。

jūn wáng qǔ tiān xià , yǒu rén jiāng jiǎ bīng 。
jūn wáng dé tiān xià , yǒu rén xiāng shēng píng 。
wǒ yù jiè qí jiān , qū qū ān qǔ chéng 。
mò ruò guī yǎng gāo , gāo wò yán zhī jiōng 。
zhí shǐ wàn shèng yì , mù yǎng fēi hóng míng 。
shēn suī yǐn yú diào , xīn qǐ wàng cháo tíng 。
cháng lǜ tiān xià dìng , jūn wáng zhì jiāo yíng 。
qún chén xí jiàn wén , lì jiàn bù ěr tīng 。
bù yǒu bù chén zhě , bù zú huí qí qīng 。
shāng shān sì lǎo rén , yòng shì dìng xī jīng 。
qián xī jué shì zhú , wàn yī zhù huáng míng 。
nián dāng jiàn wǔ rì , shàng xià xián qīng níng 。
suǒ huái yì bù chén , zhōng yān wèi kè xīng 。
rú hé yì mín chuán , nǎi yǒu kuáng nú míng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
君王想要统治天下,就需要有人来帮助组建军队。
君王一旦掌握了天下,就需要有人来辅佐平定国家。
我想介入其中,可我这微弱之人如何能实现这个雄心壮志。
不如归隐山林,高高卧于嵓山之巅。
直到让万乘之众都为我所愿,而非祈求天上神明的帮助。
虽然我身体在隐于渔钓之间,但内心却不会忘记对朝廷的忧虑。
常常思考如何使天下安定,君王的志向却日益骄傲自满。
群臣们习惯了敷衍了事,力劝君王却不被听取。
若是没有忠心耿耿的臣子,怎能使朝廷清明。
商山四位老者,通过这些安排来稳固西京的地位。
我隐匿于世,期待着可能帮助皇明朝廷的机会。
在建武年间,天下将会得到平定,上下百姓都将过上安宁的生活。
我怀着许多回忆,但无法详尽叙述,终将如同一颗客星消失。
逸民之中传颂着我的事迹,竟成了一个狂奴的名号。

全文概括:全文描写了主人公想要辅佐君王治理天下,但由于自身实力微弱,最终选择归隐山林。他对国家安定和君王的志向产生忧虑,并感慨群臣的奉承和谏言不被采纳。最后,主人公隐匿于世,期待着可能助皇明朝廷的机会,但也因此蒙上了一个狂奴的名号。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 49 首名为《钓台》的诗:

本文作者吴可几介绍:🔈

吴可几,湖州安吉(今属浙江)人。仁宗景佑元年(一○三四)进士(清雍正《浙江通志》卷一二三)。仕至太常少卿。《嘉泰吴兴志》卷一七有传。今录诗三首。 查看更多>>

吴可几的诗:

相关诗词: