dá wáng dào jì sì chéng guān xǔ dào níng shān shuǐ tú
答王道济寺丞观许道宁山水图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄庭坚 (huáng tíng jiān)

往逢醉许在长安,蛮溪大砚磨松烟。
忽呼绢素翻砚水,久不下笔或经年。
异时踏门闯白首,巾冠敧斜更索酒。
举杯意气欲翻盆,倒卧虚樽将八九。
醉拈枯笔墨淋浪,势若山崩不停手。
数尺江山万里遥,满堂风物冷萧萧。
山僧归寺童子後,渔伯欲渡行人招。
先君笑指溪上宅,鸬鷀白鹭如相识。
许生再拜谢不能,原是天机非笔力。
自言年少眼明时,手挥八幅锦江丝。
赠行卷送张京兆,心知李成是我师。
张公身逐铭旌去,流落不知今主谁。
大梁画肆阅水墨,我君盘礴忘揖客。
蛛丝煤尾意昏昏,几年风动人家壁。
雨雪涔涔满寺庭,四图冷落让丹青。
笑酬肆翁十万钱,卷付骑奴市尽倾。
王丞来观皆失席,指点如见初画日。
四时风物入句图,信知君家有摩诘。
我持此图二十年,眼前绿发皆华颠。
许生缩手入黄泉,衆史弄笔摩青天。
君家枯松出老翟,风烟枯枝倚崩石。
蠹穿风物皆爱惜,不诬方将有人识。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

wǎng féng zuì xǔ zài cháng ān , mán xī dà yàn mó sōng yān 。
hū hū juàn sù fān yàn shuǐ , jiǔ bù xià bǐ huò jīng nián 。
yì shí tà mén chuǎng bái shǒu , jīn guān qī xié gèng suǒ jiǔ 。
jǔ bēi yì qì yù fān pén , dǎo wò xū zūn jiāng bā jiǔ 。
zuì niān kū bǐ mò lín làng , shì ruò shān bēng bù tíng shǒu 。
shù chǐ jiāng shān wàn lǐ yáo , mǎn táng fēng wù lěng xiāo xiāo 。
shān sēng guī sì tóng zǐ hòu , yú bǎi yù dù xíng rén zhāo 。
xiān jūn xiào zhǐ xī shàng zhái , lú cí bái lù rú xiāng shí 。
xǔ shēng zài bài xiè bù néng , yuán shì tiān jī fēi bǐ lì 。
zì yán nián shào yǎn míng shí , shǒu huī bā fú jǐn jiāng sī 。
zèng xíng juàn sòng zhāng jīng zhào , xīn zhī lǐ chéng shì wǒ shī 。
zhāng gōng shēn zhú míng jīng qù , liú luò bù zhī jīn zhǔ shuí 。
dà liáng huà sì yuè shuǐ mò , wǒ jūn pán bó wàng yī kè 。
zhū sī méi wěi yì hūn hūn , jǐ nián fēng dòng rén jiā bì 。
yǔ xuě cén cén mǎn sì tíng , sì tú lěng luò ràng dān qīng 。
xiào chóu sì wēng shí wàn qián , juàn fù qí nú shì jìn qīng 。
wáng chéng lái guān jiē shī xí , zhǐ diǎn rú jiàn chū huà rì 。
sì shí fēng wù rù jù tú , xìn zhī jūn jiā yǒu mó jié 。
wǒ chí cǐ tú èr shí nián , yǎn qián lǜ fā jiē huá diān 。
xǔ shēng suō shǒu rù huáng quán , zhòng shǐ nòng bǐ mó qīng tiān 。
jūn jiā kū sōng chū lǎo zhái , fēng yān kū zhī yǐ bēng shí 。
dù chuān fēng wù jiē ài xī , bù wū fāng jiāng yǒu rén shí 。

答王道濟寺丞觀許道寧山水圖

—— 黄庭堅

往逢醉許在長安,蠻溪大硯磨松煙。
忽呼絹素翻硯水,久不下筆或經年。
異時踏門闖白首,巾冠敧斜更索酒。
舉杯意氣欲翻盆,倒卧虛樽將八九。
醉拈枯筆墨淋浪,勢若山崩不停手。
數尺江山萬里遙,滿堂風物冷蕭蕭。
山僧歸寺童子後,漁伯欲渡行人招。
先君笑指溪上宅,鸕鷀白鷺如相識。
許生再拜謝不能,原是天機非筆力。
自言年少眼明時,手揮八幅錦江絲。
贈行卷送張京兆,心知李成是我師。
張公身逐銘旌去,流落不知今主誰。
大梁畫肆閱水墨,我君槃礴忘揖客。
蛛絲煤尾意昏昏,幾年風動人家壁。
雨雪涔涔滿寺庭,四圖冷落讓丹青。
笑酬肆翁十萬錢,卷付騎奴市盡傾。
王丞來觀皆失席,指點如見初畫日。
四時風物入句圖,信知君家有摩詰。
我持此圖二十年,眼前綠髮皆華顛。
許生縮手入黄泉,衆史弄筆摩青天。
君家枯松出老翟,風煙枯枝倚崩石。
蠹穿風物皆愛惜,不誣方將有人識。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

wǎng féng zuì xǔ zài cháng ān , mán xī dà yàn mó sōng yān 。
hū hū juàn sù fān yàn shuǐ , jiǔ bù xià bǐ huò jīng nián 。
yì shí tà mén chuǎng bái shǒu , jīn guān qī xié gèng suǒ jiǔ 。
jǔ bēi yì qì yù fān pén , dǎo wò xū zūn jiāng bā jiǔ 。
zuì niān kū bǐ mò lín làng , shì ruò shān bēng bù tíng shǒu 。
shù chǐ jiāng shān wàn lǐ yáo , mǎn táng fēng wù lěng xiāo xiāo 。
shān sēng guī sì tóng zǐ hòu , yú bǎi yù dù xíng rén zhāo 。
xiān jūn xiào zhǐ xī shàng zhái , lú cí bái lù rú xiāng shí 。
xǔ shēng zài bài xiè bù néng , yuán shì tiān jī fēi bǐ lì 。
zì yán nián shào yǎn míng shí , shǒu huī bā fú jǐn jiāng sī 。
zèng xíng juàn sòng zhāng jīng zhào , xīn zhī lǐ chéng shì wǒ shī 。
zhāng gōng shēn zhú míng jīng qù , liú luò bù zhī jīn zhǔ shuí 。
dà liáng huà sì yuè shuǐ mò , wǒ jūn pán bó wàng yī kè 。
zhū sī méi wěi yì hūn hūn , jǐ nián fēng dòng rén jiā bì 。
yǔ xuě cén cén mǎn sì tíng , sì tú lěng luò ràng dān qīng 。
xiào chóu sì wēng shí wàn qián , juàn fù qí nú shì jìn qīng 。
wáng chéng lái guān jiē shī xí , zhǐ diǎn rú jiàn chū huà rì 。
sì shí fēng wù rù jù tú , xìn zhī jūn jiā yǒu mó jié 。
wǒ chí cǐ tú èr shí nián , yǎn qián lǜ fā jiē huá diān 。
xǔ shēng suō shǒu rù huáng quán , zhòng shǐ nòng bǐ mó qīng tiān 。
jūn jiā kū sōng chū lǎo zhái , fēng yān kū zhī yǐ bēng shí 。
dù chuān fēng wù jiē ài xī , bù wū fāng jiāng yǒu rén shí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
酒醉时常在长安徘徊,蛮溪大砚磨出松烟。突然呼唤,用绢素翻动砚水,久未动笔,或已经数年。在异时,一脚踏门,闯进白发斑白的老者,头巾歪斜,还不停索要酒。举杯时意气风发,仿佛要把酒翻倒在盆里,醉倒后,空酒樽竟有八九个。他醉醺醺地拿起枯笔,墨水淋漓,势如山崩不停止。数尺江山万里遥,满堂风物冷冷清清。

山中的僧人回到寺庙,小童随后,渔夫想过河,招呼过路人。先前的君主笑着指着溪上的居所,那里有鸬鷀和白鹭似乎在彼此相识。许生再次拜谢,却不敢再写,因为这不是笔力可以解释的。自言年少时眼力敏锐,手挥八幅描绘江水的锦江丝。

赠行卷送给张京兆,心知李成是我师。张公随着铭旌离去,流落之后不知如今侍奉何人。在大梁的画肆中阅读着水墨作品,君主盘礴自恃,忘了对客人行礼。蜘蛛丝和煤尘,使意思模糊,多年来风吹动,人家壁上的字迹模糊不清。

雨雪纷飞,满寺庭院,四幅图画冷落,让位给了丹青。为了感谢肆翁的一笑,他将卷册交给骑奴市场,一并倾卸。王丞前来观看,却都错过了座位,指点画家如初创之时。四时风景都被描绘在画中,相信君主家中有佛祖摩诘的庇佑。

我捧着这幅画已经二十年,眼前的绿发皆变得华颠。许生缩手入黄泉,众史家挥笔描绘青天。君主家中的枯松从翟老的家中移植,风烟笼罩,枯枝依偎在崩石上。虽然被蛀虫腐蚀,风景仍被爱惜,不愿诬陷,必定会有人认得出。

《答王道济寺丞观许道宁山水图》这首诗是黄庭坚创作的一首山水诗,描写了一幅山水画作的情景和作者与画作的渊源。
在这幅画中,画家许道宁创作了一幅山水画,而黄庭坚在赏画之际受到启发,创作了这首诗。诗中表现了醉中观画的情境,以及作者与画家的交流与赞赏。
首节描述了作者在长安与友人许道宁相遇,二人醉饮,享受了一场山水画的饕餮盛宴。然而,诗人突然忽觉自己已经多年未能下笔作画,感到有些遗憾。
接下来的节奏流转,描述了作者对自己老去的感慨。他觉得自己已白发苍苍,巾冠不整,寻求酒来陶冶情操,但醉意却如江水般滔滔不绝。
然后,诗人陷入了画作的热情之中,用酒助兴,挥动枯笔,不停地勾勒着山水景色。在他的画笔下,江山万里遥远,风物冷萧萧,但他的情感与热情却是如此真切。
接着,诗中出现了山僧、渔伯等人物,他们也加入到画作的世界中,画中的景物和人物仿佛栩栩如生。许道宁曾指着山水图上的一座宅子,而诗人在画中寻找着这个宅子,看到了鸬鷀和白鹭,仿佛这一切都是命运的注定。
最后,诗人将这幅山水图送给了张京兆,表达了对恩师李成的怀念和对画作的传承。同时,他也提到了自己多年来持有这幅画作,以及对画作的热爱。
这首诗通过对画作的赞美和回忆,展现了诗人对艺术的热爱和对传统文化的珍视。整体而言,这首诗可以标签为"抒情"、"赞美"和"山水画"。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄庭坚介绍:🔈

黄庭坚诗,以《武英殿聚珍版书》所收《山谷诗注》爲底本。校以宋绍定刊《山谷诗注》(简称宋本;残存三卷,藏北京图书馆),元刻《山谷黄先生大全诗注》(简称元本;残存内集十六卷,藏北京图书馆),《四部丛刊》影印宋乾道本《豫章黄先生文集》(简称文集)及元刊《山谷外集诗注》(简称影元本),明嘉靖间蒋芝刊《黄诗内篇》十四卷(简称蒋刻本)、明版《山谷黄先生大全诗注》(简称明大全本;此书与蒋刻本并藏北京图书馆)、影印文渊阁《四库全书·山谷集》(简称山谷集)、清光绪间陈三立覆宋刻本(简称陈刻本)。并参校乾隆间翁方纲校树经堂本(简称翁校本,其中翁氏校语称翁校)。《内集》《外集》的编年说明,集中移置每卷卷首;《别集》... 查看更多>>

黄庭坚的诗:

黄庭坚的词:

相关诗词:

答王道济寺丞观许道甯山水图 (dá wáng dào jì sì chéng guān xǔ dào níng shān shuǐ tú)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

往逢醉许在长安,蛮溪大砚磨松烟。
忽呼绢素翻砚水,久不下笔或经年。
一日踏门撼门钮,巾帽欹斜犹索酒。
举杯意气欲翻盆,倒卧虚樽将八九。
醉拈枯笔尝墨色,势若山崩不停手。
数尺江山万里遥,满堂风物冷萧萧。
山僧归寺童子後,渔伯欲渡行人招。
先君笑指溪上宅,鸬鷀白鹭如相识。
许生再拜谢不能,乃是天机非笔力。
自陈精力初未衰,八幅生绢作四时。
蚤师李成最得意,什袭自藏人已知。
贵人取去弃墙角,流落几姓知今谁。
大梁画肆阅水墨,四图宛然当物色。
自言早过许史门,常卖一声偶然得。
雨雪涔涔满寺庭,四图泠落让丹青。
往来睥睨谁比数,十万酬之观者惊。
客还次第阅春夏,坐见岁序寒峥嵘。
王丞来观叹唧唧,亦如我昔初见日。
新诗雌黄多得实,信知君家有摩诘。
我持此图二十年,眼见绿发皆华颠。
许生缩手入黄泉,衆史弄笔摩青天。
君家枯松出老翟,颇似破屏有骨骼。
一时所弃愿爱惜,不诬方将有人识。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

道观中和潘丞观青溪图联句 (dào guàn zhōng hé pān chéng guān qīng xī tú lián jù)

朝代:唐    作者: 清昼

画得青溪样,宜於紫府观。
日明烟霭薄,风落水容宽。
画野高低接,商工井邑攒。
疏川因稼穑,出使问艰难。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

和宋中丞夏日游福贤观天长寺寺即陈左相宅所施之作 (hé sòng zhōng chéng xià rì yóu fú xián guān tiān cháng sì sì jí chén zuǒ xiāng zhái suǒ shī zhī zuò)

朝代:唐    作者: 王维

已相殷王国,空余尚父谿。
钓矶开月殿,筑道出云梯。
积水浮香象,深山鸣白鸡。
虚空陈伎乐,衣服制虹霓。
墨点三千界,丹飞六一泥。
桃源勿遽返,再访恐君迷。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

题易道传心图 (tí yì dào chuán xīn tú)

朝代:宋    作者: 王柏

图书表里用功深,此道相传直到今。
书里有图图有句,图中即是圣人心。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

题法安院 (tí fǎ ān yuàn)

朝代:宋    作者: 释道全

半生梦想到山宫,此日殷勤兴莫穷。
寺在烟霏空翠里,人游水墨画图中。
青松夹道晓云合,黄叶满山秋露浓。
满眼新诗酬未尽,再来宁愧锦囊空。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

答王龙图咏山见寄 (dá wáng lóng tú yǒng shān jiàn jì)

朝代:宋    作者: 文彦博

分得鱼符守雍州,垂帷闭阁再经秋。
眼看岩岫将登览,身似匏瓜苦滞留。
杜曲朱坡虽已到,圭峯紫阁未曾游。
却输假道归朝客,上遍终南寺寺楼。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

动物

次韵答陈殿丞南塘观鱼见寄 (cì yùn dá chén diàn chéng nán táng guān yú jiàn jì)

朝代:宋    作者: 李觏

鳞鬣摧残几许年,水平风静得潜渊。
喜无美味登君俎,且学骊龙尽日眠。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

动物

戴安道破琴图 (dài ān dào pò qín tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

独抱洋洋太古心,王门何苦欲相寻。
狂来宁可破琴去,不许俗人闻此音。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

答刘道人 (dá liú dào rén)

朝代:宋    作者: 张咏

嵩阳峰底洞中天,曾共浮丘对掩关。
知道高闲少兼济,折腰从此到人间。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。

嘲灵隠寺印铁牛 (cháo líng yǐn sì yìn tiě niú)

朝代:宋    作者: 释道济

几百年来灵隠寺,如今却被铁牛闩。
蹄中有漏难耕种,鼻孔撩天不受穿。
道眼何如馿眼瞎,寺门常似狱门关。
冷泉有水无鸥鹭,空使留名在世间。

仄平仄仄仄○平,平平仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄仄,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄仄仄平,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄仄平平。
仄○仄仄○平仄,平平仄平仄仄平。
○平平仄平平仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄仄仄仄。
平平平仄仄平平,仄平平仄平平仄。
仄仄平平仄仄○,仄平仄仄仄平平。
仄平仄平仄仄○,仄仄○平仄仄平。
○平平○平仄仄,仄仄○仄平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平平平仄平仄。
仄平仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平平平平仄平仄。
仄○平仄平仄仄,仄平平○仄平仄。