cì yùn liú jīng jiàn jì
次韵刘泾见寄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

天之苍苍亦何有,亦有云汉为之章。
人生混沌一气耳,嘿嘿何用知肺肠。
孔公孟子巧言语,剖瓢插竹吹笙簧。
含宫吐角千万变,坐令隠伏皆形相。
我生禀赋本微薄,氤氲方寸不自藏。
譬如兰根在黄土,春风驱迫生繁香。
口占手写岂得已,此亦未免物所将。
方将寂寞自收敛,不受世俗斗尺量。
既知仍作未能止,纷纭竟亦类彼庄。
煎烹心脾擢胃肾,自令鬓发惊秋霜。
嗟子独未知此病,从横自恃觜爪刚。
少年一见非俗物,锵然修竹鸣孤凰。
近来直欲扛九鼎,令我畏见笔力强。
提携童子从冠者,揣摩五帝论三皇。
诗书近日贵新说,扫除旧学漫无光。
窃攘瞿昙剽李耳,牵挽性命推阴阳。
狂流滚滚去不返,长夜漫漫未遽央。
词锋俊发鲁连子,惭愧田巴称老苍。
是非得失子自了,一醉早醒余所望。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

tiān zhī cāng cāng yì hé yǒu , yì yǒu yún hàn wèi zhī zhāng 。
rén shēng hùn dùn yī qì ěr , hēi hēi hé yòng zhī fèi cháng 。
kǒng gōng mèng zǐ qiǎo yán yǔ , pōu piáo chā zhú chuī shēng huáng 。
hán gōng tǔ jiǎo qiān wàn biàn , zuò lìng yǐn fú jiē xíng xiāng 。
wǒ shēng bǐng fù běn wēi bó , yīn yūn fāng cùn bù zì cáng 。
pì rú lán gēn zài huáng tǔ , chūn fēng qū pò shēng fán xiāng 。
kǒu zhàn shǒu xiě qǐ dé yǐ , cǐ yì wèi miǎn wù suǒ jiāng 。
fāng jiāng jì mò zì shōu liǎn , bù shòu shì sú dòu chǐ liáng 。
jì zhī réng zuò wèi néng zhǐ , fēn yún jìng yì lèi bǐ zhuāng 。
jiān pēng xīn pí zhuó wèi shèn , zì lìng bìn fà jīng qiū shuāng 。
jiē zǐ dú wèi zhī cǐ bìng , cóng héng zì shì zī zhuǎ gāng 。
shào nián yī jiàn fēi sú wù , qiāng rán xiū zhú míng gū huáng 。
jìn lái zhí yù káng jiǔ dǐng , lìng wǒ wèi jiàn bǐ lì qiáng 。
tí xié tóng zǐ cóng guān zhě , chuāi mó wǔ dì lùn sān huáng 。
shī shū jìn rì guì xīn shuō , sǎo chú jiù xué màn wú guāng 。
qiè rǎng qú tán piāo lǐ ěr , qiān wǎn xìng mìng tuī yīn yáng 。
kuáng liú gǔn gǔn qù bù fǎn , cháng yè màn màn wèi jù yāng 。
cí fēng jùn fā lǔ lián zǐ , cán kuì tián bā chēng lǎo cāng 。
shì fēi dé shī zǐ zì le , yī zuì zǎo xǐng yú suǒ wàng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天空广阔辽远,有什么存在?有云汉天河来展现。
人生混沌一片气,嘿嘿,有何用知晓肺肠。
孔子和孟子巧言令色,剖析瓢虫,插上竹管吹奏笙簧。
音乐吹奏中各种各样地变幻,坐着也能使它隐伏变成各种形态。
我生来时禀赋微薄,气息涌动方寸间,无法自掩藏。
好比兰花根生在黄土中,春风一吹就散发出浓郁的芬芳。
口中吟咏,手中写作,岂能随意停止,这也是物所驱使。
只能收敛寂寞之心,不受世俗之斗争尺度的限制。
虽然明白,但仍无法停止,纷纭杂乱,最终与庄子的境界相似。
煎炸、烹煮,影响心脾胃肾,让鬓发受惊秋霜。
叹息,子啊,你尚未明了这种病症,反而从横处以为自己嘴爪坚强。
少年初次见到非凡之物,像竹子般清脆地响起孤凰的鸣叫。
近来直欲扛起九鼎,使我惧怕见到这强劲的笔力。
提携着孩子,追随冠者,揣摩五帝的事迹,论述三皇的事情。
诗书近日受到推崇,扫除旧学,可悲地一片黯淡。
窃取了瞿昙的智慧,窃取了李耳的技艺,推测阴阳的性质和生死的轮回。
狂流滚滚地流逝,不会再回来,长夜漫漫,还未至黎明。
词锋俊发的鲁连子,自愧不如田巴被誉为老苍。
是非得失由子自己了解,一番醉意早已醒来,这是我所期待的。

总结:全文:此篇古文写了天地之间的奥妙和人生的无常,以及对古圣先贤的推崇和对新学的批评,表达了作者的思考和感慨。虽然生命微薄,但人应当在纷繁复杂的世俗中保持独立自由的心态,追求真理,坚持自我。作者借古喻今,表达了对自由、智慧和个性的追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

西溪次韵九首 其三 (xī xī cì yùn jiǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 刘跂

英英数君子,贫甚亦清门。
萧散俱相好,疏慵每见原。
玄谈得泾渭,芳意有兰荪。
从此窥名理,金篦刮眼昏。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵黄次山见寄 (cì yùn huáng cì shān jiàn jì)

朝代:宋    作者: 释德洪

君诗清绝似沅湘,写妙宣心气味长。
地僻且为三径乐,才高真是万夫望。
随流我自分泾渭,赏骏谁能略牝黄。
自古丰城匿神物,斗牛应觉动光芒。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵酬徐仲车见寄 (cì yùn chóu xú zhòng chē jiàn jì)

朝代:宋    作者: 秦观

渭清非胜泾,兰芳本无慕。
我生季叶中,乃与古人遇。
职当供洒扫,匏系愧迟暮。
来章感存没,三读泪如注。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

泾溪行 (jīng xī xíng)

朝代:宋    作者: 曹勋

泾溪之水兮,犹可以方舟。
泾溪之人兮,不可以同游。
泾溪之阻兮,犹可以为梁。
泾溪之险兮,石啮吾廧。
泾溪之水兮,犹可以徒涉。
泾溪之人兮,不可以相接。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵孙巨源寄涟水李盛二著作并以见寄五绝 其一 (cì yùn sūn jù yuán jì lián shuǐ lǐ shèng èr zhù zuò bìng yǐ jiàn jì wǔ jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

南岳诸刘岂易逢,相望无复马牛风。
山公虽见无多子,社燕何由恋塞鸿。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵宿州教授刘泾见赠 (cì yùn sù zhōu jiào shòu liú jīng jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 苏辙

此身虽复类潜夫,衰老无心强着书。
道路不知奔走贱,交游空怪往还疏。
弦歌更就三年学,簿领唯添一味愚。
它日相逢定何处,莫将文采笑空疏。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵张司录见寄 (cì yùn zhāng sī lù jiàn jì)

朝代:宋    作者: 释德洪

不曾识面已倾倒,便觉胸中泾渭分。
句精不减李长吉,才高大类沈休文。
看山诗眼湛如水,拄笏爽气高摩云。
他年竹屋夜连榻,妙语悬知过所闻。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次韵刘景文登邺王台见思五首 其二 (cì yùn liú jǐng wén dēng yè wáng tái jiàn sī wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

旧时刘子政,憔悴邺王城。
把笔已头白,见书犹眼明。
平原秋树色,沙麓暮钟声。
归雁南飞尽,无因寄此情。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

次德茂沌中韵 (cì dé mào dùn zhōng yùn)

朝代:宋    作者: 卫泾

沌路随江转,疎篱匝岸斜。
寄身千万里,慰眼两三家。
老矣思为圃,归欤学种瓜。
遥知荷锄倦,一酌散腰麻。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。

硾越竹学书作诗寄薛绍彭刘泾 (zhuì yuè zhú xué shū zuò shī jì xuē shào péng liú jīng)

朝代:宋    作者: 米芾

越筠万杵如金版,安用杭油与池茧。
高压巴郡乌丝栏,平欺泽国清华练。
老无他物适心目,天使残年同笔砚。
图书满室翰墨香,刘薛何时眼中见。

平平○○仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄平仄仄仄平仄,平平平仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,平平○仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
仄平平仄仄平仄,平平仄仄仄仄平。
○平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平仄仄仄平仄仄,○○仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平平仄○○仄,仄平仄仄○○平。
平平仄仄仄平仄,仄○仄仄仄平平。
仄○○平○仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平○仄○。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄仄平仄仄。