bào huī ān
报晖庵 🔈
寸草仰生活,春晖常照临。
不知欲报德,何以见此心。
江汉有时竭,此心无浅深。
魏氏有令德,传家非独今。
结庵在山阿,日瞻松柏林。
仁风被远迹,猛兽不敢侵。
令子守直道,意往无崎嶔。
遂令此乡人,得闻金玉音。
我行时序晚,回望西山岑。
延领长太息,聊为纯孝吟。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
寸草仰生活,春暉常照臨。
不知欲報德,何以見此心。
江漢有時竭,此心無淺深。
魏氏有令德,傳家非獨今。
結庵在山阿,日瞻松柏林。
仁風被遠迹,猛獸不敢侵。
令子守直道,意往無崎嶔。
遂令此鄉人,得聞金玉音。
我行時序晚,回望西山岑。
延領長太息,聊爲純孝吟。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
- 收藏
- 做笔记
译文:
寸小草从地面拔地而起,向着阳光生长,春天的温暖阳光常常照耀着它。我不知道如何来报答恩德,才能体现出内心的感激之情。有时江汉的水会枯竭,但我的心却没有浅深之分,一直都保持着坚定。魏氏家族传承了令人称道的美德,这份美德并不仅仅存在于当今,而是代代相传。我在山阿上搭建了结庵,在这里,每天都能眺望着茂密的松柏林。因为仁风的遍及,凶猛的野兽都不敢侵犯这个地方。我要求我的儿子坚守正道,前途没有丝毫的艰险。因此,使得乡人们得以聆听到美妙的音乐。虽然我现在岁序已经晚,回望过去曾经经历的艰辛,心中不禁发出深深的叹息,只能在这里吟唱表达我的孝心。
全文表达了作者对美好生活的向往,思考如何以行动报答恩德,对家族美德的传承和珍视,以及对子孙后代的期望。结庐山阿,仁风护身,品德高洁,是全文的主要主题。
吕本中的诗:
吕本中的词:
相关诗词:
题吴道人庵壁间米元晖画 (tí wú dào rén ān bì jiān mǐ yuán huī huà)
阿晖戏拈秃笔,便与北苑争雄。
幻出幼舆丘壑,仍现一沤影中。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
晖晖堂 (huī huī táng)
堂上何为绝点埃,堂前翠箒扫空阶。
遥怜薄日晖晖静,影入高人燕坐怀。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
梦庵相士 (mèng ān xiàng shì)
烟霞影里苍苔面,山水光埋古柏身。
为报梦庵休诸梦,老僧不是梦中人。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
宿余晖庵 (sù yú huī ān)
庵在村烟底,除非到者知。
因投今夜宿,记得去年诗。
窗外雨犹滴,佛前灯未吹。
无人同淡话,看杀菊花枝。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
送守宁道人住显忠庵 (sòng shǒu níng dào rén zhù xiǎn zhōng ān)
报恩席止三千衆,钱氏庵头六尺床。
今日道人无旧梦,闭门打睡不开堂。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
送虎丘首座住庵 (sòng hǔ qiū shǒu zuò zhù ān)
剑池拾得丰城剑,凛凛寒光射斗牛。
为报不平平底事,草庵蓬户也风流。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
二月二日焚黄天色开霁宾游并集存没有光悲痛之余因成鄙语 (èr yuè èr rì fén huáng tiān sè kāi jì bīn yóu bìng jí cún méi yǒu guāng bēi tòng zhī yú yīn chéng bǐ yǔ)
三釜深悲不逮亲,九天命下贲双坟。
痛将泪杂香醪奠,忍见衣随告墨焚。
漠漠浓阴初阁雨,晖晖煖日旋披云。
余生难报劬劳德,犹有孤忠可报君。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
月庵 其一 (yuè ān qí yī)
羽人萧散月庵深,问月青天无古今。
但放虚庵如月样,更教月住在庵心。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
山行过僧庵不入 (shān xíng guò sēng ān bù rù)
垣屋参差竹坞深,旧题名处懒重寻。
茶炉烟起知高兴,棋子声疏识苦心。
淡日晖晖孤市散,残云漠漠半川阴。
长吟未断清愁起,已见横林宿暮禽。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。
次日有鹊巢於庵前枣树上树高数尺因笔戏题 (cì rì yǒu què cháo wū ān qián zǎo shù shàng shù gāo shù chǐ yīn bǐ xì tí)
鹊巢低树绝惊猜,可验庵僧心已灰。
与汝林间缄口过,不须虚喜报人来。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
平仄仄平仄,仄平平仄○。
仄仄仄仄仄,○平平仄平。
仄平仄平平,仄平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,仄○平仄平。
仄○平仄仄,○仄平平平。
平仄○仄仄,平平○仄○。