zèng yú chū nián shì yuàn zuò
赠余樗年试院作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 晁补之 (cháo bǔ zhī)

平生车轨周四方,结交童龀老相忘。
异哉余子久弥芳,吴人犹记称周郎。
河豚入网荻芽长,宜兴罨画烟水苍。
风雩春服真少狂,不愧戴崇升後堂。
横戈笔陈倒千枪,叔鸾独步禹出羌。
世儒胶扰何足臧,说食不救饥求粮。
瞥思振衣千仞冈,空林无人一绳床。
五车纯束不在旁,欲彻梯磴排空骧。
锺山春水绕城隍,从师不惮白笈装。
矢锋相触尘不扬,骊黄牡牝若灭亡。
子严主簿志不偿,厌见朱墨纷伧囊。
西风云日思帝乡,东华拜敕鳬缀行,黄昏阊阖飞驌驦。
虚堂节候变金商,闭门蟋蟀鸣我房。
吾君仁圣周成王,屏驱虎豹开明光。
山龙粉米杂青黄,多儒可赞至治香。
园檀山石岂荒凉,潢污蕰藻须豆觞。
愿君与借羽翮翔,贤书蚕列升未央。
君如病鹘待秋霜,牛衣未可悲王章。
公朝道辟五达庄,服襄按节缓勿忙。
梦松生腹渠不祥,莫车上儛应循墙。
功成归饮沆瀣浆,发机要若黄间张。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

píng shēng chē guǐ zhōu sì fāng , jié jiāo tóng chèn lǎo xiāng wàng 。
yì zāi yú zǐ jiǔ mí fāng , wú rén yóu jì chēng zhōu láng 。
hé tún rù wǎng dí yá cháng , yí xīng yǎn huà yān shuǐ cāng 。
fēng yú chūn fú zhēn shǎo kuáng , bù kuì dài chóng shēng hòu táng 。
héng gē bǐ chén dǎo qiān qiāng , shū luán dú bù yǔ chū qiāng 。
shì rú jiāo rǎo hé zú zāng , shuō shí bù jiù jī qiú liáng 。
piē sī zhèn yī qiān rèn gāng , kōng lín wú rén yī shéng chuáng 。
wǔ chē chún shù bù zài páng , yù chè tī dèng pái kōng xiāng 。
zhōng shān chūn shuǐ rào chéng huáng , cóng shī bù dàn bái jí zhuāng 。
shǐ fēng xiāng chù chén bù yáng , lí huáng mǔ pìn ruò miè wáng 。
zǐ yán zhǔ bó zhì bù cháng , yàn jiàn zhū mò fēn chen náng 。
xī fēng yún rì sī dì xiāng , dōng huá bài chì fú zhuì xíng , huáng hūn chāng hé fēi sù shuāng 。
xū táng jié hòu biàn jīn shāng , bì mén xī shuài míng wǒ fáng 。
wú jūn rén shèng zhōu chéng wáng , píng qū hǔ bào kāi míng guāng 。
shān lóng fěn mǐ zá qīng huáng , duō rú kě zàn zhì zhì xiāng 。
yuán tán shān shí qǐ huāng liáng , huáng wū wēn zǎo xū dòu shāng 。
yuàn jūn yǔ jiè yǔ hé xiáng , xián shū cán liè shēng wèi yāng 。
jūn rú bìng hú dài qiū shuāng , niú yī wèi kě bēi wáng zhāng 。
gōng cháo dào pì wǔ dá zhuāng , fú xiāng àn jié huǎn wù máng 。
mèng sōng shēng fù qú bù xiáng , mò chē shàng wǔ yìng xún qiáng 。
gōng chéng guī yǐn hàng xiè jiāng , fā jī yào ruò huáng jiān zhāng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
平生车轨周四方,结交童龀老相忘。

平生里程车轨布满四方,与童稚之交和老者忘却彼此。
异哉余子久弥芳,吴人犹记称周郎。

啊,我这儿子名声已久,仍被吴地人称颂为周郎。
河豚入网荻芽长,宜兴罨画烟水苍。

河豚落入渔网,荻芽繁茂生长,宜兴的罨画映照着青蓝的水色。
风雩春服真少狂,不愧戴崇升后堂。

春风吹拂下的服饰真是少许狂放,堂上的戴崇升不愧为一代宗臣。
横戈笔陈倒千枪,叔鸾独步禹出羌。

横持兵器,用笔陈说,倒下千百枪戟;叔鸾独步出自禹之后裔。
世儒胶扰何足臧,说食不救饥求粮。

世间的儒者纷争不休,何足尊贵;只论辩饭菜而不解救饥饿,却争相寻求俸禄。
瞥思振衣千仞冈,空林无人一绳床。

匆匆念及便振衣而上千仞高山,寂静林中只有一床寥寂无人。
五车纯束不在旁,欲彻梯磴排空骧。

五辆车驾整齐束缚而不在旁边,欲要贯通蜿蜒阶梯而排空驰骋。
钟山春水绕城隍,从师不惮白笈装。

钟山的春水环绕城隍,愿意追随师长身着白笈。
矢锋相触尘不扬,骊黄牡牝若灭亡。

箭尖相触,扬起的尘土却如消散;黄马与白马犹如虚灭般消失。
子严主簿志不偿,厌见朱墨纷伧囊。

子严身为主簿,志向未能实现,厌恶红墨纷杂的囊中之物。
西风云日思帝乡,东华拜敕鳬缀行,黄昏阊阖飞驌驦。

西风吹拂,晴空万里,心怀思念帝乡;东华山行时,虔诚跪拜朝廷命令,黄昏时分,宫门高马奔腾而来。
虚堂节候变金商,闭门蟋蟀鸣我房。

空荡堂内时序变迁,阴阳干支循环转换;闭门之间,蟋蟀在我房内鸣叫。
吾君仁圣周成王,屏驱虎豹开明光。

我君乃仁圣之君,如同周成王,排除虎豹,开启明亮之光。
山龙粉米杂青黄,多儒可赞至治香。

山中的龙和谷地的粉米相互交错,众多儒者可以赞誉至治之香。
园檀山石岂荒凉,潢污蕰藻须豆觞。

园檀山上岂会荒凉,潢污之处却蕴藏丰富美酒。
愿君与借羽翮翔,贤书蚕列升未央。

愿君借助羽翼飞翔,受益于贤者的书卷,朝升不尽。
君如病鹘待秋霜,牛衣未可悲王章。

君如同病弱的鹘鸟等待秋霜降临,寒气袭人,牛衣却未必悲伤王章。
公朝道辟五达庄,服襄按节缓勿忙。

公朝向道路辟通五达庄,服襄按照节令缓慢勿急。
梦松生腹渠不祥,莫车上儛应循墙。

梦中梧松从肚腹生长,预示着不祥之事,不可操车轨以循规藩墙。
功成归饮沆瀣浆,发机要若黄间张。

功业成就后归来,饮尽沆瀣浆酒,如同黄间张翰掌发机。
全文

总结:

本文描述了一个人生的历程和心境,以及对时代、学问、德行的思考。作者以诗意的语言表达了对历史人

赏析:晁补之的《赠余樗年试院作》以豪放、奔放的笔触,描绘了古代士人的豁达气概和对忠臣孝子的崇敬之情。诗中通过对周郎、戴崇升等历史人物的赞颂,表现了诗人对英雄壮丽气概的敬仰。诗人以丰富的想象和独特的表现手法,塑造了一个充满壮丽景象的世界,描绘了壮志凌云、令人钦佩的英雄形象。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者晁补之介绍:🔈

晁补之(一○五三~一一一○),字无咎,号归来子,济州钜野(今山东巨野)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,调澶州司户参军。召试学官,除北京国子监教授,迁太学正。哲宗元佑初,召试学士院,以秘阁校理通判扬州,迁知齐州。与黄庭坚等并称苏门四学士。绍圣元年(一○九四),坐党籍累贬监信州酒税。徽宗即位,召爲着作佐郎,擢吏部郎中。出知河中府,徙湖州、密州。崇宁间党论复起,奉祠禄居家,葺归来园,慕晋陶潜爲人。大观四年起知达州,改泗州,卒於任,年五十八。有《鸡肋集》七十卷。事见《柯山集拾遗》卷一二《晁无咎墓志铭》,《宋史》卷四四四有传。 晁补之诗,以明崇祯诗瘦阁仿宋刊本(藏北京图书馆)爲底本。校以明光泽堂抄本(... 查看更多>>

晁补之的诗:

晁补之的词:

相关诗词:

余同年由试院积俸给买马而归中路几逸戏作长句赠之 (yú tóng nián yóu shì yuàn jī fèng gěi mǎi mǎ ér guī zhōng lù jǐ yì xì zuò cháng jù zèng zhī)

朝代:宋    作者: 喻良能

知君几作东野毕,瘦马田间风欲逸。
圉人白汗似翻珠,暂尔奔腾未为失。
归家须办紫游缰,玉辔红缨摇闹装。
一鞭嘶风映垂杨,要试宁川春草长。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

和余樗年试院即事呈诸公 (hé yú chū nián shì yuàn jí shì chéng zhū gōng)

朝代:宋    作者: 耿南仲

重门键钥阻山河,顾有良朋不厌过。
唾落如珠倾巨斛,袂挥成幕散轻罗。
惭分处士吹竽俸,谩学东人掩鼻歌。
笑语哄堂俄又夜,客愁还奈我曹何。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

和余樗年试院即事呈诸公 (hé yú chū nián shì yuàn jí shì chéng zhū gōng)

朝代:宋    作者: 李公麟

盍簪闻善若江河,帘幕疏闲笑语过。
月照飞牋穿户绮,风生挥麈动衣罗。
已张英彀收三俊,更赋离骚续九歌。
凉夜沉沉清不寐,空庭无奈叶声何。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

召试学士院试罢作 (zhào shì xué shì yuàn shì bà zuò)

朝代:宋    作者: 王钦臣

翠木阴阴白玉堂,老来方此试文章。
日斜奏罢长杨赋,闲拂尘埃看画墙。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

山中五绝句 林下樗 (shān zhōng wǔ jué jù lín xià chū)

朝代:唐    作者: 白居易

香檀文桂苦雕镌,生理何曾得自全。
知我无材老樗否,一枝不损尽天年。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

试院赠三同官 (shì yuàn zèng sān tóng guān)

朝代:宋    作者: 陈造

果飣茶瓯意未阑,独慙衰鬓映朱顔。
聚头长作三更语,屈指惟余两日闲。
食叶蚕声行入听,探珠骊颔不应悭。
预怜朱墨秋宵永,咫尺灯窗断往还。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

贡院题 (gòng yuàn tí)

朝代:唐    作者: 魏扶

梧桐叶落满庭阴,锁闭朱门试院深。
曾是昔年辛苦地,不将今日负初心。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

赠黄子真 (zèng huáng zǐ zhēn)

朝代:宋    作者: 张嵲

再作醉李客,四年两相从。
当时江头树,又暗行李中。
嗟君事业诚有余,十年客路常崎岖。
只应未识今杰士,怀刺试谒刘南徐。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

樗亭 (chū tíng)

朝代:宋    作者: 韩淲

筑亭以樗名,平生无宦情。
寥寥千载人,感慨闻风声。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。

赠水墨峦上人 (zèng shuǐ mò luán shàng rén)

朝代:宋    作者: 赵湘

讲余精小笔,深院竹修修。
试墨因磨雨,思山忽写秋。
静曾穷鹤趣,高亦近诗流。
更拟缘清思,和云状沃洲。

平平平仄平仄平,仄平平仄仄○仄。
仄平平仄仄平平,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,平○仄仄平仄○。
平平平仄平仄平,仄仄仄平平仄平。
○平仄平仄平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
仄○仄○平仄平,○平平平仄平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄平仄平○平。
平平平仄仄平平,○平仄仄仄仄平。
仄平○仄平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平平仄○仄平,平平仄仄平仄○,平平平仄平仄平。
平平仄仄仄平平,仄平仄仄平仄平。
平平平仄平平○,○○仄仄平平平。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平平仄仄平平,○○仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄平,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄平平,平○仄仄平○平。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平仄平仄平,仄平仄?○平平。
平平平仄仄仄平,仄平仄仄平○○。