zèng téng chǔ shì
赠滕处士 🔈
识君戎马际,今叉十年余。
环海才安息,先生便隠居。
清风三亩宅,白日一牀书。
长是闲门掩,邻僧亦不如。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
识得你当年征战沙场,如今已过十载光阴。
环海已经安享太平,而先生却已隐居深山。
清风拂过三亩宅院,白日间只有一床书卷相伴。
久久地掩着闲门,连邻居的僧人也难以比拟你的清逸生活。
总结:
诗人表达了对某位将领的感慨,他在战乱中奔波十年,而将领却选择隐居安享太平。将领过着宁静的生活,清风拂过宅院,白昼只有书卷相伴,安静而清逸,让人艳羡。
翁卷的诗:
相关诗词:
滕王阁 (téng wáng gé)
滕王歌舞旧城楼,一度登临一度愁。
惟有西山南浦景,教人千古说洪州。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
赠滕宗谅 (zèng téng zōng liàng)
华州回道人,来到岳阳城。
别我游何处,秋空一劒横。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
豫章滕阁 (yù zhāng téng gé)
滕阁昔曾游,今无槛外楼。
远山连树合,尽日对江流。
古石空存记,骚人易感愁。
夜深歌酒处,灯火灿渔舟。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
滕王阁 (téng wáng gé)
杰甚滕王阁,登临思渺然。
宿云开北牖,秋水尽南天。
帝子今何处,王童记独传。
客怀无住着,浩荡白鸥前。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
赠淳安赵令 (zèng chún ān zhào lìng)
吴越风声近,邾滕壤地邻。
频书期面语,一见剧情亲。
我本江海士,君真台阁人。
莫忘今夕话,努力寿斯民。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
赠徐处士 (zèng xú chǔ shì)
剑津徐处士,湖海尽知名。
术造勾庚妙,书研遁甲精。
寒斋留尔久,别驿若为情。
定赴秋风约,西湖酒重倾。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
咏雪用滕字韵 (yǒng xuě yòng téng zì yùn)
天上九龙施法水,人间二鼠啮枯藤。
鹜鹅声乱功收蔡,蝴蝶飞来妙过滕。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
滕王阁 (téng wáng gé)
尽道滕王阁太卑,合新旧观复雄规。
我来兴葺非难事,却恐俱为识者嗤。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
摘樱桃赠元居士时在望仙亭南楼与朱道士同处 (zhāi yīng táo zèng yuán jū shì shí zài wàng xiān tíng nán lóu yǔ zhū dào shì tóng chù)
海上朱樱赠所思,楼居况是望仙时。
蓬莱羽客如相访,不是偷桃一小儿。
仄平平仄仄,平平仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。