yǔ yì guān huì níng cuì gé
与邑官会凝翠阁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

屹然高阁虚且通,溪山增秀来薫风。
皆云闽境似此少,岂但为最沙阳中。
栋楹显敞制度巧,饰以黝白非青红。
七峰倒景蘸层碧,十里平津流向东。
连山松桧郁葱蒨,一溪烟雨寒冥蒙。
沈沈月彩照清夜,漠漠云影摇苍穹。
眼光到处色皆翠,凝结至今劳化工。
几年落寞顾眄地,拈出始知观覧雄。
开筵置酒共临赏,正暑景物生秋容。
画船笳吹助清咽,津岸击鼓声逢逢。
世间万事非偶尔,成此一段传无穷。
我归三子子归我,毕竟假合谁之功。
人生会合自可乐,且须吸尽玻瓈锺。
他时追忆如梦寐,一笑胜游回首空。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

yì rán gāo gé xū qiě tōng , xī shān zēng xiù lái xūn fēng 。
jiē yún mǐn jìng sì cǐ shǎo , qǐ dàn wèi zuì shā yáng zhōng 。
dòng yíng xiǎn chǎng zhì dù qiǎo , shì yǐ yǒu bái fēi qīng hóng 。
qī fēng dǎo jǐng zhàn céng bì , shí lǐ píng jīn liú xiàng dōng 。
lián shān sōng guì yù cōng qiàn , yī xī yān yǔ hán míng méng 。
shěn shěn yuè cǎi zhào qīng yè , mò mò yún yǐng yáo cāng qióng 。
yǎn guāng dào chù sè jiē cuì , níng jié zhì jīn láo huà gōng 。
jǐ nián luò mò gù miǎn dì , niān chū shǐ zhī guān lǎn xióng 。
kāi yán zhì jiǔ gòng lín shǎng , zhèng shǔ jǐng wù shēng qiū róng 。
huà chuán jiā chuī zhù qīng yàn , jīn àn jī gǔ shēng féng féng 。
shì jiān wàn shì fēi ǒu ěr , chéng cǐ yī duàn chuán wú qióng 。
wǒ guī sān zǐ zǐ guī wǒ , bì jìng jiǎ hé shuí zhī gōng 。
rén shēng huì hé zì kě lè , qiě xū xī jìn bō lí zhōng 。
tā shí zhuī yì rú mèng mèi , yī xiào shèng yóu huí shǒu kōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
屹然高阁虚且通,溪山增秀来薰风。
众人皆说闽地景致少有这样的,岂料仅次于沙阳。
栋梁显露,结构巧妙,用黝白色装饰,而非青红色。
七座峰峦倒影在碧水中,十里平津向东流去。
连绵山峦松树和柏树郁郁葱蒨,一条溪流在烟雨中苍茫蒙蒙。
明亮的月光照耀着清澈的夜晚,淡淡的云影在苍穹中摇摆。
眼前所见的色彩都是翠绿的,至今仍让人吃惊不已。
几年来落寞地顾眄着这片土地,现在才悟出欣赏壮丽景色的妙处。
开设宴席,摆放美酒,一起观赏景色,正值暑天景物逐渐显露秋容。
画船上吹笳声助兴,江边击鼓声此起彼伏。
人世间的万事并非偶然,形成了这一幅美景流传无穷。
我与三子团聚,三子与我亲近,最终谁功劳最大难分说。
人生中的相聚自然可乐,但也需喝尽杯中琉璃酒。
将来回忆起如同梦中徜徉,一笑胜过游历回首的空虚。

《与邑官会凝翠阁》这首诗是李纲创作的,全诗描写了一处壮美的自然景观,以及诗人在此与友人欢聚赏景的场景。以下是对这首诗的赏析:
这首诗以高阁、溪山、清风、山水为主题,展现了大自然的壮美和诗人的心境。首句"屹然高阁虚且通",写出了高阁的壮美和通透,意味着诗人的心胸也如此广阔。"溪山增秀来薫风"表现了山水风光的秀丽,也引出了诗人对这美景的喜爱之情。
接下来的句子中,诗人谈及了这个地方与福建闽境的相似之处,但又指出此地独具特色,非常出色。高阁的结构巧妙,饰以黝白的装饰,使其格外引人注目。"七峰倒景蘸层碧,十里平津流向东"则展现出山水交融的美景,让人感受到自然之神奇。
诗中还描写了连绵的山峰、郁葱的松桧、烟雨弥漫的景象,以及夜晚的月光和云影,这些细致的描写增添了诗的层次感和深度。
最后,诗人表达了与友人相聚的欢乐,以及对生活的满足。他认为人生中的相聚是可贵的,应该好好享受。诗末提到"他时追忆如梦寐,一笑胜游回首空",意味着这次的欢聚将成为美好的回忆,让人终生难忘。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

七峰诗序 凝翠东峰 (qī fēng shī xù níng cuì dōng fēng)

朝代:宋    作者: 李纲

两峰凝翠对飞檐,缺处青岑出远尖。
暮雨朝云时点缀,何须画栋与珠帘。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

凝霜阁 (níng shuāng gé)

朝代:宋    作者: 喻良能

岿然飞阁榜凝霜,雪散冰丸却暑方。
治郡风流无处觅,只应栋宇是甘棠。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

七峰诗序 凝翠西峰 (qī fēng shī xù níng cuì xī fēng)

朝代:宋    作者: 李纲

翠峰高阁两相宜,独倚阑干注目时。
休问江山非故国,且将爽气慰梁谿。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

抒情 写景

留题凝翠阁二绝 其二 (liú tí níng cuì gé èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 李纲

山秀波平望不穷,此身浑堕翠光中。
兵戈满眼栖何地,注目溪头羣玉峰。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

会平江两倅六邑宰 (huì píng jiāng liǎng cuì liù yì zǎi)

朝代:宋    作者: 王遂

守令张官本为民,恫{疒众}无异切吾身。
但令六县皆朱邑,何必黄堂有信臣。
田里要须兴孝弟,闾阎谨勿致嚬呻。
与君共举一盃酒,化作人家点点春。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

与萧旷冥会诗 一 (yǔ xiāo kuàng míng huì shī yī)

朝代:唐    作者: 甄后

玉筯凝腮忆魏宫,朱弦一弄洗清风。
明晨追赏应愁寂,沙渚烟销翠羽空。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

凌翠阁 其一 (líng cuì gé qí yī)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,翠光寒不落。
公事余闲日日来,檐前好鸟无惊作。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

寄题刘元明环翠阁二首 其一 (jì tí liú yuán míng huán cuì gé èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

阁在青围翠绕中,何时我辈略搘筇。
亦闻佳处无多子,只有千峰与万峰。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

白云庄四首 嬾归阁 (bái yún zhuāng sì shǒu lǎn guī gé)

朝代:宋    作者: 柴望

溪流回合逗方池,轩槛前临面翠微。
紫陌红尘行不顾,白云青嶂坐忘归。
方荣即隠谁能继,未老休官世所稀。
我昔凌云登阁会,主翁留饮见蟾晖。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。

远烟 (yuǎn yān)

朝代:唐    作者: 处默

霭霭前山上,凝光满薜萝。
高风吹不尽,远树得偏多。
翠与晴云合,轻将淑气和。
正堪流野目,朱阁意如何。

仄平平仄平○平,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
○○仄仄仄平仄,仄仄平仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○仄平。
平平仄仄仄○仄,○仄仄仄平平平。
仄平平○仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平○仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄?平平。
平平平仄○仄仄,仄仄○平○仄○。