yǔ kè dēng hú shān jué dǐng
与客登壶山绝顶 🔈
十里稀逢寸地平,且无木影荫人行。
鳬飞难学王乔舄,鱼贯全如邓艾兵。
樵子献花簪帽重,山灵供水入瓢清。
扪萝莫怪匆匆下,恐赚林僧束炬迎。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
稀稀落落走了十里路,地面平坦不足寸高,却没有树木的影荫供人行走。
野鸭飞翔难以模仿王乔舄,鱼儿排列有序就像邓艾的军队。
樵夫呈献花冠和重重帽子,山神提供清澈的水倒入瓢中。
摘取蔓藤花,不必怪责匆忙下山,恐怕会引来林中僧侣拿着火把前来迎接。
全诗写景描写了十里平坦的道路,没有树木的遮荫,还有鸭子飞翔、鱼儿有序,樵夫呈献花冠和山神供水的场景,最后提到摘花归来要小心不想惹僧人的注意。
刘克庄的诗:
刘克庄的词:
相关诗词:
登雁门山绝顶 (dēng yàn mén shān jué dǐng)
万丈仙山望欲寒,白云中断出栏干。
登登忽向峰头立,好与凡人地上看。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
游壶山绝顶呈同游诸友 (yóu hú shān jué dǐng chéng tóng yóu zhū yǒu)
壶山相对自童儿,五十分能蟹井窥。
寄语诸君休惮险,更须脚力验它时。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登云岩塔二绝 其一 (dēng yún yán tǎ èr jué qí yī)
湖迥山明玉宇澄,浮图绝顶快高登。
天风吹我今宵梦,多在瑶台十二层。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登慈恩绝顶有感 (dēng cí ēn jué dǐng yǒu gǎn)
为学平生不究源,未妨绝顶上慈恩。
塔高俯视群山小,江阔能容巨浪喧。
人每中登难脚力,谁於高处领天根。
须信平生为基址,基址牢时德业尊。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登华顶峰 (dēng huá dǐng fēng)
游山须览胜,八百里天台。
若不登华顶,浑如不到来。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
夏日登灵隐寺後峰 (xià rì dēng líng yǐn sì hòu fēng)
绝顶无烦暑,登临三伏中。
深萝难透日,乔木更含风。
山叠云霞际,川倾世界东。
那知兹夕兴,不与古人同。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题玉岩 其二 (tí yù yán qí èr)
良时渐近一归新,人物熙熙乐此春。
石磴屈盘登绝顶,岩高虚寂断纤尘。
登临疑是壶中景,谈笑真同物外人。
可是英灵招隐逸,芳名千载起兹辰。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
与客送仲白葬回登石室 (yǔ kè sòng zhòng bái zàng huí dēng shí shì)
绝顶荒寒断客过,偶携之子共扪萝。
纵观天外皆鲸浸,下视城中等螘窠。
悼友孤怀方濩落,逢僧逆境暂销磨。
夜归剩乞松明火,霜满前山滑处多。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登金陵锺山绝顶 (dēng jīn líng zhōng shān jué dǐng)
万仞锺山着屐登,中原今隔几崚嶒。
自怜不及天边雁,岁逐春风到八陵。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
登云黄山 (dēng yún huáng shān)
云黄绝顶冠峯峦,七佛当时行道坛。
天敛积阴千里霁,故令登赏得盘桓。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。