xǐ hóu xǐ zhì zèng zhāng jí zhāng chè
喜侯喜至赠张籍张彻 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

昔我在南时,数君常在念。
摇摇不可止,讽咏日喁噞。
如以膏濯衣,每渍垢逾染。
又如心中疾,鍼石非所砭。
常思得游处,至死无倦厌。
地遐物奇怪,水镜涵石劒。
荒花穷漫乱,幽兽工腾闪。
碍目不忍窥,忽忽坐昏垫。
逢神多所祝,岂忘灵即验。
依依梦归路,历历想行店。
今者诚自幸,所怀无一欠。
孟生去虽索,侯氏来还歉。
欹眠听新诗,屋角月艳艳。
杂作承间骋,交惊舌互舚。
缤纷指瑕疵,拒扞阻城堑。
以余经摧挫,固请发铅椠。
居然妄推让,见谓爇天焰。
比疎语徒妍,悚息不敢占。
呼奴具盘餐,飣餖鱼菜赡。
人生但如此,朱紫安足僭。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

xī wǒ zài nán shí , shù jūn cháng zài niàn 。
yáo yáo bù kě zhǐ , fěng yǒng rì yóng yǎn 。
rú yǐ gāo zhuó yī , měi zì gòu yú rǎn 。
yòu rú xīn zhōng jí , zhēn shí fēi suǒ biān 。
cháng sī dé yóu chù , zhì sǐ wú juàn yàn 。
dì xiá wù qí guài , shuǐ jìng hán shí jiàn 。
huāng huā qióng màn luàn , yōu shòu gōng téng shǎn 。
ài mù bù rěn kuī , hū hū zuò hūn diàn 。
féng shén duō suǒ zhù , qǐ wàng líng jí yàn 。
yī yī mèng guī lù , lì lì xiǎng xíng diàn 。
jīn zhě chéng zì xìng , suǒ huái wú yī qiàn 。
mèng shēng qù suī suǒ , hóu shì lái huán qiàn 。
qī mián tīng xīn shī , wū jiǎo yuè yàn yàn 。
zá zuò chéng jiān chěng , jiāo jīng shé hù tiàn 。
bīn fēn zhǐ xiá cī , jù hàn zǔ chéng qiàn 。
yǐ yú jīng cuī cuò , gù qǐng fā qiān qiàn 。
jū rán wàng tuī ràng , jiàn wèi ruò tiān yàn 。
bǐ shū yǔ tú yán , sǒng xī bù gǎn zhàn 。
hū nú jù pán cān , dìng dòu yú cài shàn 。
rén shēng dàn rú cǐ , zhū zǐ ān zú jiàn 。

喜侯喜至贈張籍張徹

—— 韓愈

昔我在南時,數君常在念。
搖搖不可止,諷詠日喁噞。
如以膏濯衣,每漬垢逾染。
又如心中疾,鍼石非所砭。
常思得遊處,至死無倦厭。
地遐物奇怪,水鏡涵石劒。
荒花窮漫亂,幽獸工騰閃。
礙目不忍窺,忽忽坐昏墊。
逢神多所祝,豈忘靈即驗。
依依夢歸路,歷歷想行店。
今者誠自幸,所懷無一欠。
孟生去雖索,侯氏來還歉。
欹眠聽新詩,屋角月豔豔。
雜作承間騁,交驚舌互舚。
繽紛指瑕疵,拒捍阻城塹。
以余經摧挫,固請發鉛槧。
居然妄推讓,見謂爇天燄。
比疎語徒妍,悚息不敢占。
呼奴具盤餐,飣餖魚菜贍。
人生但如此,朱紫安足僭。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

xī wǒ zài nán shí , shù jūn cháng zài niàn 。
yáo yáo bù kě zhǐ , fěng yǒng rì yóng yǎn 。
rú yǐ gāo zhuó yī , měi zì gòu yú rǎn 。
yòu rú xīn zhōng jí , zhēn shí fēi suǒ biān 。
cháng sī dé yóu chù , zhì sǐ wú juàn yàn 。
dì xiá wù qí guài , shuǐ jìng hán shí jiàn 。
huāng huā qióng màn luàn , yōu shòu gōng téng shǎn 。
ài mù bù rěn kuī , hū hū zuò hūn diàn 。
féng shén duō suǒ zhù , qǐ wàng líng jí yàn 。
yī yī mèng guī lù , lì lì xiǎng xíng diàn 。
jīn zhě chéng zì xìng , suǒ huái wú yī qiàn 。
mèng shēng qù suī suǒ , hóu shì lái huán qiàn 。
qī mián tīng xīn shī , wū jiǎo yuè yàn yàn 。
zá zuò chéng jiān chěng , jiāo jīng shé hù tiàn 。
bīn fēn zhǐ xiá cī , jù hàn zǔ chéng qiàn 。
yǐ yú jīng cuī cuò , gù qǐng fā qiān qiàn 。
jū rán wàng tuī ràng , jiàn wèi ruò tiān yàn 。
bǐ shū yǔ tú yán , sǒng xī bù gǎn zhàn 。
hū nú jù pán cān , dìng dòu yú cài shàn 。
rén shēng dàn rú cǐ , zhū zǐ ān zú jiàn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
这首诗描绘了诗人在南方的时光中的思考和感慨。他对君主的念念不忘,如摇曳不止的烛火,每天都在吟唱讽咏。他比喻自己像是用膏濯衣服,每次沾染更多的污垢,也像心中的疾病,无法用常规的方法治愈。

诗人常常思索着寻找一个可以放松的地方,即使到死也不会感到倦厌。他描述了大地的广袤和奇妙的物种,水面倒映着剑般的岩石,茂盛的花草与神秘的野兽相映成趣。然而,他眼中的景象如此美妙,却又不忍去窥视,让他陷入了迷惘之中。

在面对神明时,他多次祈求,也不忘记神灵的应验。他依依惦记着梦回的归途,清晰地回想起旅途中的小店。如今,他感到非常幸运,内心没有一丝遗憾。

虽然他曾向孟生索取,但现在孟生已离去,而侯氏则带着歉意归来。他侧身躺卧,聆听着新的诗歌,房角的明亮月光照耀着他。各种作品交替展示,交谈中激起互相赞美。纷纷批评指出瑕疵,拒绝阻碍如城堑一般。

诗人自述经历了许多挫折,却依然谦虚地推让,被人视为燃烧天火的存在。他认为自己的言辞虽然华丽,但空洞而无实质,因此不敢妄自占据。他呼唤奴仆端来餐盘,享用着丰盛的鱼肉和菜肴。他认为人生就是如此,即使拥有丰富的财富和地位,也足以让他陶醉其中。

这首古诗《喜侯喜至赠张籍张彻》是韩愈创作的,它是一首抒怀之作,表达了诗人对友人张籍和张彻的深厚感情以及对生活的满足之情。
首先,诗中表现出了友情的真挚。诗人回忆起与张籍相处的时光,虽然时光已逝,但他仍然常常忆及,表现出了对友人的深切怀念。同时,他还提到了友人张彻,表现出了对多位朋友的珍视。这种友情的坚韧和珍贵让人感受到人际关系的温暖。
其次,诗中反映了对美好事物和自然景色的热爱。诗人用生动的词藻描绘了自然界的美丽,如“地遐物奇怪,水镜涵石劒”等,展现了他对大自然的独特感悟。这些描写不仅增添了诗歌的艺术美感,还表现出了诗人对生活的热爱和对美好事物的追求。
最后,诗中也透露出对幸福生活的向往。诗人感到幸运,因为他有这些珍贵的友情和对美好事物的感悟,让他对生活充满满足感。他在诗中提到吃喝欢乐,认为人生如此已足够,不再有什么遗憾。这种对简单而美好生活的向往也让读者感受到了诗人的豁达和满足。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

酬藤杖 (chóu téng zhàng)

朝代:唐    作者: 张籍

病里出门行步迟,喜君相赠古藤枝。
倚来自觉身生力,每向傍人说得时。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

赠王秘书 (zèng wáng mì shū)

朝代:唐    作者: 张籍

不曾浪出谒公侯,唯向花间水畔游。
每着新衣看药竈,多收古器在书楼。
有官祗作山人老,平地能开洞穴幽。
自领闲司了无事,得来君处喜相留。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

酬张录南老 其二 (chóu zhāng lù nán lǎo qí èr)

朝代:宋    作者: 徐鹿卿

生长西江帝子州,蟪蛄强欲语春秋。
溉根正喜逢张籍,拾芥宁堪拟夏侯。
冷淡工夫千兔秃,飘零踪迹一萍浮。
自量只合山林住,乌幙如何也见收。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

动物

赠无咎以既见君子云胡不喜为韵八首 其八 (zèng wú jiù yǐ jì jiàn jūn zǐ yún hú bù xǐ wèi yùn bā shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 张耒

南山缚虎师,肯顾世书字。
扬眉哦楚喉,鼎畔倒侯喜。
诗声一苍蝇,下到霹雳耳。
庸庸老寻常,物外有奇伟。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

赠信安太守 (zèng xìn ān tài shǒu)

朝代:唐    作者: 张蠙

三衢正对福星时,喜得君侯玅抚绥。
甲士散教耕壠亩,书生闲许从旌旗。
条章最是贫家喜,禾黍仍防别郡饥。
昨日中官说天意,即飞丹诏立新碑。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

喜李鹤田至次阮云心韵兼寄 其一 (xǐ lǐ hè tián zhì cì ruǎn yún xīn yùn jiān jì qí yī)

朝代:宋    作者: 张藴

月树秋来碧几寻,古芗熏彻紫芝吟。
无因得去陪清赏,只寄山君一寸心。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

赠张万户征闽凯还 (zèng zhāng wàn hù zhēng mǐn kǎi huán)

朝代:宋    作者: 李复

瘴雨蛮烟远蔽空,只将谈笑荡羣凶。
旌旗夜卷妖星殒,鼓角秋高杀气雄。
已喜张良还灞上,更须龚遂守闽中。
凯歌声动天顔喜,金虎三珠拟报功。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

雨中寄张博士籍侯主簿喜 (yǔ zhōng jì zhāng bó shì jí hóu zhǔ bó xǐ)

朝代:唐    作者: 韩愈

放朝还不报,半路蹋泥归。
雨惯曾无节,雷频自失威。
见墙生菌徧,忧麦作蛾飞。
岁晚偏萧索,谁当救晋饥。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

寄答张五丈夔明府 (jì dá zhāng wǔ zhàng kuí míng fǔ)

朝代:宋    作者: 张颉

旧令龙溪有去思,移家喜与土风宜。
人传张籍妙乐府,我识王维真画师。
火米夏收畲稻早,海椒春放瘴花迟。
客查不到天无雁,赖有輶轩可寄诗。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。

动物

喜雪 (xǐ xuě)

朝代:宋    作者: 韩琦

昨夜同云彻晓阴,雪牀轻衬六花深。
一开帝扆忧民虑,普慰农畴望岁心。
天兴酒徒张醉幕,家疑仙室尽瑶林。
喜凭休逸台西槛,羣玉高低耸万岑。

仄仄仄平平,仄平平仄仄。
○○仄仄仄,仄仄仄平○。
○仄○仄○,仄仄仄平仄。
仄○平○仄,平仄平仄○。
平○仄平仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄仄,仄平平仄仄。
仄平仄平仄,平仄平平仄。
平平○平平,仄仄仄仄仄。
仄仄平○仄,平平仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄○仄,平仄平仄仄。