tí yè zi níng lín cháo
题叶子宁林巢 🔈
谁穿空翠开蜂房,尺栏寸径一肘墙。
主人官闲若避俗,北窗髙卧追羲皇。
客来初骑果下马,侧身却转花邉廊。
新成桃李碍倚杖,旋彻户牖留飞觞。
欲眠姑去甘昼寂,不醉无归拚夜长。
使君早有冲天志,略展风翰无地试。
已知齐物观世间,小卜一枝聊自戏。
坐中香穗乱云影,睡起花甘搅禅味。
鷄虫得失何足论,鹏鷃升沉了无意。
昔人掩鼻恐不免,天与公才那可置。
清霜万里看横秋,莫作南柯始封计。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
谁在穿着青翠的衣裳,开启蜂房;围着一尺高的栏杆,搭起一肘高的墙。
主人官职空闲,仿佛在避世一般;北窗高卧,追思羲皇的风采。
客人初到,骑着马在果园下马;稍微侧身,穿过花边的廊道。
刚刚成熟的桃李挡住了倚杖之处,随即拿过酒觞,依然旋转着户牖留饮欢。
想要睡觉,姑娘离去,甘愿白天静寂;但不醉不归,决心拼夜长久。
使君早有抱负冲天的志向,略显风采,却没有地方来施展才华。
早已明白了平视世间万物的道理,只能用一支小卜笔来自娱自乐。
坐中香烟缭绕,云影变幻,睡起来,花香扑鼻,如同品尝禅味。
鸡鸣虫叫的得失不值得多论,大鹏鸟的升沉,也无需过于计较。
古人遮掩口鼻,怕不幸受到牵连;天命赐予公才,不可随意置放。
清晨的霜气笼罩着万里,展望着横空的秋色,不要轻易去做南柯一梦的打算。
总结:全文:此篇古文描述了一个主人闲暇自在,追求高远志向的场景。主人在果园中享受着花香和美景,同时留白待客,与客人一起品尝酒宴。虽然有追求,但缺乏施展才华的机会,只能用小卜笔自娱自乐。文章通过景物描写,表达了追求理想和避世自娱的心境。
李弥逊的诗:
-
次韵学士兄发毘陵之作
频年走离乱,忙苦落落景。浮家去复还,...
-
自毘陵与兄弟避地南来约为连江之...
胡尘暗中原,大驾巡江都。春风遂南渡,...
-
次韵王得之礼部夜直有作
缑仙勇於诗,若醉得全者。百川供微吟,...
-
与同馆昼会王公衡家分韵得瓜字
秋曦上观阙,晨驺散蜂衙。追随我辈人,...
-
同天隐少章游嵩少怀元明
秦公我辈士,早踏翰墨场。万言若投石,...
-
五石 群玉峰
五城十二楼,高下耸寒玉。天空开翠微,...
-
五石 水月岩
明泉落岩隈,满月挂山额。疏星淡月汉,...
-
五石 遥岑
宿雨洗空阔,出此方寸岑。联绵翠光浮,...
-
五石 碧涧
苍崖高鬰盘,下有千仞倾。当时捐佩侣,...
-
五石 阴壑
春山秋亦佳,霜树风更落。阴晴卷复舒,...
- 李弥逊诗全集>>
李弥逊的词:
相关诗词:
感怀五首 其二 (gǎn huái wǔ shǒu qí èr)
木落无着叶,枯林多悲号。
饥乌不得食,拾樵护遗巢。
居人宁知悲,客子中心焦。
故里一回首,山高水迢迢。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
题林景思权巢 其二 (tí lín jǐng sī quán cháo qí èr)
田地虚明不受尘,巢中人是个中人。
勿言一色浑无迹,月到梅梢亦转身。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
寄题林景思雪巢六言三首 其一 (jì tí lín jǐng sī xuě cháo liù yán sān shǒu qí yī)
大地九冰彻底,小巢四壁俱空。
只有梅花同调,雪中无限春风。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
题刘平甫定庵五咏 巢云 (tí liú píng fǔ dìng ān wǔ yǒng cháo yún)
入山何所见,云树春蒙蒙。
安知巢居子,避世於其中。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
题蒋少闵云巢 (tí jiǎng shǎo mǐn yún cháo)
欲向云端问子巢,陵虚骛远恐疲劳。
悬知实地平如掌,何处人间有此高。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
题子因双鸠百叶桃画 (tí zǐ yīn shuāng jiū bǎi yè táo huà)
百叶缃桃照眼明,繁枝似见雨新晴。
故知睡足聊相并,不作林间逐妇声。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
又题巢林 (yòu tí cháo lín)
闤闠深居似林谷,缘坡手种青青玉。
市声不向耳根来,蒙密中间深结屋。
鹪鹩但愿巢一枝,鸾停鹄峙意何如。
青云千级风在下,飞翰稳去摩天衢。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
巢山二首 其一 (cháo shān èr shǒu qí yī)
巢山避世纷,身隐万重云。
半谷传樵响,中林过鹿群。
虫锼叶成篆,风蹙水生纹。
不蹋溪桥路,僊凡自此分。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
梦林雪巢 (mèng lín xuě cháo)
感旧空黄叶,经时又绿苔。
未应天上去,犹解梦中来。
雪亦本幻尔,巢今安在哉。
淋浪诗万轴,花鸟自惊猜。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。
回山僧书就题书尾 (huí shān sēng shū jiù tí shū wěi)
忆昔同行题落叶,寺前枯树鹤巢边。
不知今度苔枝上,多少秋虫已化蝉。
平○○仄平平平,仄平仄仄仄仄平。
仄平平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平平○仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄仄○。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平仄仄。
仄平平仄○仄○,仄仄仄平平仄仄。
仄○平仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平仄○,平仄平平○平仄。
仄平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄○仄。