sòng zhāng yàn zhèng guī jīng shī
送张彦政归京师 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵鼎臣 (zhào dǐng chén)

官曹寂寞坐兀兀,囊无一钱贫到骨。
欲归未得住也难,客子秋来颇萧瑟。
并州人情薄於纸,覆雨翻云而已矣。
我顽不顾柰我何,得酒陶然且欢喜。
府中别驾名公孙,往时阀阅推其门。
皎如双璧照闾里,至今文彩风流存。
诸郎往往皆汗血,超然别驾尤奇绝。
满前豪杰多少人,独向我曹相暖热。
幕府辕门一事无,五白争枭半夜呼。
但知得醉乃已耳,颇复有客如此乎。
俗多我责君不然,君今去我真可怜。
微官缚人不可脱,五斗看来成几钱。
君还朝廷用决矣,错节盘根谈笑里。
当权得意莫相忘,要须容此狂狷士。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

guān cáo jì mò zuò wù wù , náng wú yī qián pín dào gǔ 。
yù guī wèi dé zhù yě nán , kè zǐ qiū lái pō xiāo sè 。
bīng zhōu rén qíng báo wū zhǐ , fù yǔ fān yún ér yǐ yǐ 。
wǒ wán bù gù nài wǒ hé , dé jiǔ táo rán qiě huān xǐ 。
fǔ zhōng bié jià míng gōng sūn , wǎng shí fá yuè tuī qí mén 。
jiǎo rú shuāng bì zhào lǘ lǐ , zhì jīn wén cǎi fēng liú cún 。
zhū láng wǎng wǎng jiē hàn xuè , chāo rán bié jià yóu qí jué 。
mǎn qián háo jié duō shǎo rén , dú xiàng wǒ cáo xiāng nuǎn rè 。
mù fǔ yuán mén yī shì wú , wǔ bái zhēng xiāo bàn yè hū 。
dàn zhī dé zuì nǎi yǐ ěr , pō fù yǒu kè rú cǐ hū 。
sú duō wǒ zé jūn bù rán , jūn jīn qù wǒ zhēn kě lián 。
wēi guān fù rén bù kě tuō , wǔ dòu kàn lái chéng jǐ qián 。
jūn huán cháo tíng yòng jué yǐ , cuò jié pán gēn tán xiào lǐ 。
dāng quán dé yì mò xiāng wàng , yào xū róng cǐ kuáng juàn shì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
官府里冷冷清清,空荡荡地坐着,囊中一文不名,贫苦到了极点。想要回乡却未能如愿,作客的日子来到秋天,颇感凄凉萧瑟。
并州的人情薄如纸,像是被雨水覆盖又被云翻弄,仅此而已。我固执地不顾别人怎么说,只要有酒,便陶醉其中,忘却忧愁,暂且欢喜。
府中有一位名叫公孙的高官,往日里门庭若市,门下的门客都推崇他。他的才华犹如双美玉照耀着整个乡里,至今文采风流依然传颂。
许多门客都为他竞相效劳,但超然的公孙尤为异类,别驾之中更是独树一帜,让人叹为观止。眼前的豪杰英杰有多少,唯有对我曹格外热情。
官府中无所事事,整日争斗声不断,夜里枭雄争相叫嚣。我只知道喝醉了就好,还有这样的客人来相伴,真是让人欣喜。
世俗中很多人责备我,但我对你却怜惜之情真切。微不足道的官员却能束缚人,使人难以脱身,五斗米的俸禄看起来却不值几个钱。
你如今回到朝廷,事业一片光明。你的品性坚毅,谈笑之间展现着不凡。当你拥有权力和成就时,千万不要忘记,也要容忍这个性格狂热的我。

这首诗《送张彦政归京师》是赵鼎臣创作的,它表达了离别之情和对朝廷生活的感慨。下面是赏析:

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵鼎臣介绍:🔈

赵鼎臣,字承之,自号苇溪翁,韦城(今河南滑县东南)人。生於神宗熙宁初(一○六八?)。哲宗元佑六年(一○九一)进士,调真定府户曹参军,以亲老不赴。绍圣中,复举宏词科,曾官越州。李邦直帅真定,辟爲僚属。徽宗政和八年(一一一八),官度支员外郎。宣和三年(一一二一),出知邓州。未几召爲太府卿。有《竹隠畸士集》四十卷(《直斋书录解题》卷一七),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲二十卷。事见本集有关诗文。 赵鼎臣诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

赵鼎臣的诗:

赵鼎臣的词:

相关诗词:

送律师归婺州 (sòng lǜ shī guī wù zhōu)

朝代:唐    作者: 张籍

京中开讲已多时,曾作坛头证戒师。
归到双溪桥北寺,乡僧争就学威仪。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

寿张京尹十首 其六 (shòu zhāng jīng yǐn shí shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 彭龟年

弹压殊非翼翼商,藉公惠养破天荒。
从今若说京都政,不数前张数後张。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

亲旧书报京师盛闻治声 (qīn jiù shū bào jīng shī shèng wén zhì shēng)

朝代:宋    作者: 曾巩

自知孤宦无材术,谁道京师有政声。
默坐海边何计是,白头亲在凤凰城。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

次韵郑彦能题端禅师丈室 (cì yùn zhèng yàn néng tí duān chán shī zhàng shì)

朝代:宋    作者: 陈师道

重门杰观屹相忘,表里山河自一方。
小市张灯归意动,轻衫当户晚风长。
孤臣白首逢新政,游子青春见故乡。
富贵本非吾辈事,江湖安得便相忘。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

南侍者往送乃师朝京 (nán shì zhě wǎng sòng nǎi shī cháo jīng)

朝代:宋    作者: 释月磵

阿师北去朝金阙,款语丁宁子一回。
京洛春风无限好,我宽襟袖裹将来。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

杨子寺送彦猷阁老去年四月某别彦猷于京师到今适期年矣 (yáng zǐ sì sòng yàn yóu gé lǎo qù nián sì yuè mǒu bié yàn yóu yú jīng shī dào jīn shì qī nián yǐ)

朝代:宋    作者: 刘敞

一年再远别,尘世令人嗟。
况复江湖永,空惊鬓髪华。
青山浮海上,远水即天涯。
出处俱萍泛,悬知後会賖。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

送南剑王守归 其一 (sòng nán jiàn wáng shǒu guī qí yī)

朝代:宋    作者: 罗从彦

三年政化被生民,甘雨祥风溢剑津。
解组幡然赋归去,攀辕无计可留恂。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

送中舍蒲君致政西归 (sòng zhōng shè pú jūn zhì zhèng xī guī)

朝代:宋    作者: 文彦博

阆苑当年砚席同,别来三十八秋风。
东朝新命西归去,珍重贤哉鹤发翁。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

送清溪郑中舍官满还京 (sòng qīng xī zhèng zhōng shè guān mǎn huán jīng)

朝代:宋    作者: 张伯玉

郑宰金闺彦,年来解绂归。
囊装轻剑在,场屋故人稀。
水馆酒初罢,霜江颿欲飞。
无烦重回首,行矣近天晖。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。

送闲师归江南 (sòng xián shī guī jiāng nán)

朝代:唐    作者: 张籍

徧住江南寺,随缘到上京。
多生修律业,外学得诗名。
讲殿偏追入,斋家别请行。
青枫乡路远,几日尽归程。

平平仄仄仄仄仄,平平仄○平仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平○平仄。
○平平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平○平仄。
仄○仄仄平平平,仄平仄仄平○平。
仄○平仄仄平仄,仄平平仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,○仄仄仄○仄平。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄○。
平平平○仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄○仄,仄平平仄平仄仄。