sòng wéi yuán wài huán jīng
送韦员外还京 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔峒 (cuī dòng)

十年离乱後,此去若为情。
春晚香山绿,人稀豫水清。
野陂看独树,关路逐残莺。
前殿朝明主,应怜白发生。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

shí nián lí luàn hòu , cǐ qù ruò wèi qíng 。
chūn wǎn xiāng shān lǜ , rén xī yù shuǐ qīng 。
yě bēi kàn dú shù , guān lù zhú cán yīng 。
qián diàn cháo míng zhǔ , yìng lián bái fà shēng 。

送韋員外還京

—— 崔峒

十年離亂後,此去若爲情。
春晚香山綠,人稀豫水清。
野陂看獨樹,關路逐殘鶯。
前殿朝明主,應憐白髮生。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

shí nián lí luàn hòu , cǐ qù ruò wèi qíng 。
chūn wǎn xiāng shān lǜ , rén xī yù shuǐ qīng 。
yě bēi kàn dú shù , guān lù zhú cán yīng 。
qián diàn cháo míng zhǔ , yìng lián bái fà shēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
十年离乱之后,此时离去若为情。春天晚上,香山葱绿,人烟稀少,豫水清澈。在野外的陂塘上,我看到一棵独自矗立的树,沿着关路追随着残留的莺儿。在前殿朝见明主时,应该同情那位已经白发苍苍的君主所经历的种种风霜岁月。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔峒介绍:🔈

崔峒,博陵人。登进士第,爲拾遗,集贤学士,终於州刺史。《艺文传》云:“终右补阙,大历十才子之一也。”诗一卷。 查看更多>>

崔峒的诗:

相关诗词:

广陵送别宋员外佐越郑舍人还京 (guǎng líng sòng bié sòng yuán wài zuǒ yuè zhèng shè rén huán jīng)

朝代:唐    作者: 韦述

朱绂临秦望,皇华赴洛桥。
文章南渡越,书奏北归朝。
树入江云尽,城衔海月遥。
秋风将客思,川上晚萧萧。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

陇右送韦三还京 (lǒng yòu sòng wéi sān huán jīng)

朝代:唐    作者: 钱起

春风起东道,握手望京关。
柳色从乡至,莺声送客还。
嘶骖顾近驿,归路出他山。
举目情难尽,羁离失志间。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

宿韦员外宅 (sù wéi yuán wài zhái)

朝代:唐    作者: 耿湋

传经韦相後,赐笔汉家郎。
幽阁诸生会,寒宵几刻长。
座中灯泛酒,檐外月如霜。
人事多飘忽,邀欢讵可忘。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送丘员外归山居 (sòng qiū yuán wài guī shān jū)

朝代:唐    作者: 韦应物

郡阁始嘉宴,青山忆旧居。
为君量革履,且愿住蓝轝。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送徐员外还京 (sòng xú yuán wài huán jīng)

朝代:唐    作者: 武元衡

九折朱轮动,三巴白露生。
蕙兰秋意晚,关塞别魂惊。
宝瑟连宵怨,金罍尽醉倾。
旄头星未落,分手辘轳鸣。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送丘员外还山 (sòng qiū yuán wài huán shān)

朝代:唐    作者: 韦应物

长栖白云表,蹔访高斋宿。
还辞郡邑諠,归泛松江渌。
结茅隐苍岭,伐薪响深谷。
同是山中人,不知往来躅。
灵芝非庭草,辽鹤委池鹜。
终当署里门,一表高阳族。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送仓部萧员外院长存 (sòng cāng bù xiāo yuán wài yuàn zhǎng cún)

朝代:唐    作者: 韦应物

襆被蹉跎老江国,情人邂逅此相逢。
不随鸳鹭朝天去,遥想蓬莱台阁重。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送李员外使还苏州兼呈前袁州李使君赋得长字袁州即员外之从兄 (sòng lǐ yuán wài shǐ huán sū zhōu jiān chéng qián yuán zhōu lǐ shǐ jūn fù dé cháng zì yuán zhōu jí yuán wài zhī cóng xiōng)

朝代:唐    作者: 刘长卿

别离共成怨,衰老更难忘。
夜月留同舍,秋风在远乡。
朱弦徐向烛,白发强临觞。
归献西陵作,谁知此路长。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

别离 怀古

次韵韦深道独乐堂十绝 其六 (cì yùn wéi shēn dào dú lè táng shí jué qí liù)

朝代:宋    作者: 周紫芝

鬻钱走京师,我笑员半千。
玉阶求自试,北牖输高眠。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

送李员外院长分司东都 (sòng lǐ yuán wài yuàn zhǎng fēn sī dōng dōu)

朝代:唐    作者: 韩愈

去年秋露下,羇旅逐东征。
今岁春光动,驱驰别上京。
饮中相顾色,送後独归情。
两地无千里,因风数寄声。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。