qián yùn suī xiǎn yòng zhī wèi jìn duō qí yú fù chéng sān bǎi yán
前韵虽险用之未尽掇其余复成三百言 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 洪适 (hóng shì)

一苦寒威重,清晨雨脚□。
严风号宇宙,飞雪下闾阎。
布地盐初撒,穿帷粉乍黏。
裴回轻点袖,萦积满盈檐。
骋巧飘虽急,乘危势或沾。
梨花芳小圃,桂魄射疏帘。
烟湿茶翁竈,竿低酒舍帘。
清泉埋沼沚,苍干耸楩柟。
玉匝齐君履,银封鲁国詹。
盆收新琢璧,阶展未裁缣。
木杪疑飞絮,江干杂秀蒹。
正随云阵合,未放日光暹。
处壮山屠虎,高兴泽殪蚺。
重巅闻折木,邃野绝飞鹣。
隼击翎添厉,鳞藏口敢噞。
狼随姬满驾,鹊集叔才苫。
授简词臣敏,乘车海若谦。
汉传王母绦,周贡嵰山甜。
王睃师方整,高昌众欲熸。
汉光开帝业,苏烈贯兵钤。
豹曳荆人舄,牙抽孙子签。
肤寒方起粟,手坼正忧

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

yī kǔ hán wēi chóng , qīng chén yǔ jiǎo □ 。
yán fēng hào yǔ zhòu , fēi xuě xià lǘ yán 。
bù dì yán chū sā , chuān wéi fěn zhà nián 。
péi huí qīng diǎn xiù , yíng jī mǎn yíng yán 。
chěng qiǎo piāo suī jí , chéng wēi shì huò zhān 。
lí huā fāng xiǎo pǔ , guì pò shè shū lián 。
yān shī chá wēng zào , gān dī jiǔ shè lián 。
qīng quán mái zhǎo zhǐ , cāng gān sǒng pián nán 。
yù zā qí jūn lǚ , yín fēng lǔ guó zhān 。
pén shōu xīn zhuó bì , jiē zhǎn wèi cái jiān 。
mù miǎo yí fēi xù , jiāng gān zá xiù jiān 。
zhèng suí yún zhèn hé , wèi fàng rì guāng xiān 。
chù zhuàng shān tú hǔ , gāo xìng zé yì rán 。
chóng diān wén zhé mù , suì yě jué fēi jiān 。
sǔn jī líng tiān lì , lín cáng kǒu gǎn yǎn 。
láng suí jī mǎn jià , què jí shū cái shān 。
shòu jiǎn cí chén mǐn , chéng chē hǎi ruò qiān 。
hàn chuán wáng mǔ tāo , zhōu gòng qiǎn shān tián 。
wáng suō shī fāng zhěng , gāo chāng chóng yù jiān 。
hàn guāng kāi dì yè , sū liè guàn bīng qián 。
bào yè jīng rén xì , yá chōu sūn zi qiān 。
fū hán fāng qǐ sù , shǒu chè zhèng yōu

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

一苦寒威重,清晨雨脚连绵。
严风吹遍宇宙,飞雪下到闾阎。
撒布地盐初落,穿帷粉刚黏。
裴回轻轻点带,萦积满满挂檐。
骋巧飘动虽急,乘危势或沾。
梨花香气小圃,桂魄射疏帘。
烟湿茶翁竈,竿低酒舍帘。
清泉埋沼沚,苍干耸楩柟。
玉匝齐君履,银封鲁国詹。
盆收新琢璧,阶展未裁缣。
木杪疑飞絮,江干杂秀蒹。
正随云阵合,未放日光暹。
处壮山屠虎,高兴泽殪蚺。
重巅闻折木,邃野绝飞鹣。
隼击翎翼更厉,鳞藏口敢噬。
狼随姬满驾,鹊集叔才苫。
授简词臣敏,乘车海若谦。
汉传王母绦,周贡嵰山甜。
王睃师方整,高昌众欲熸。
汉光开帝业,苏烈贯兵钤。
豹曳荆人舄,牙抽孙子签。
肤寒方起粟,手坼正忧。

总结:

这首古文描写了寒冬时节的严寒气象,风雨交加,寒冷刺骨。雨水不断从清晨淅淅沥沥地降下,风势凶猛,吹遍天地。飞雪纷飞,覆盖了乡间的村落和城阙。大地上铺撒着刚刚落下的盐,白茫茫的世界中点缀着细腻的粉末。回旋的雪片轻点在衣袖上,积雪堆积在房檐下。这些寒冷的景象中,蕴含着灵巧的变幻,有时会受到逆境的影响,或被寒冷所侵袭。
诗中还描写了一些自然景观,如开满梨花香气的小花园,桂花穿越帘隙,满屋飘香。茶翁在炉灶旁烟雾缭绕,酒店门帘下竿杆低垂。清泉流入池塘,苍松耸立,柟木成行。另外,还提及了玉匣中收藏的君王之履,以及银封中珍藏的鲁国重器。盆中摆放着新琢的宝石,阶上展示着尚未裁剪的锦绣。山间飘落的像飞絮一样的树叶,江边杂生的茂盛蒹葭。此时正是云阵渐合,但阳光尚未照射到大地之上。在山林深处,有人在勇敢地猎杀老虎,泽中击毙蚺蛇,高空闻到折断树木的声响,荒野中不再有飞鹣。
诗中描绘了鹰隼击翎更加凶猛,蛇鳞藏口不敢噬人,同时描述了狼随着姬人骑行,鹊鸟聚集在才俊的屋檐下。授予智慧的简翰交给敏捷的臣子,驾车行进的海若谦虚。同时还涉及了汉代供奉王母的绦帛,周代贡奉嵰山的甜美之物。着眼于文人王睃整饬仪态,高昌众人欲图谋掠夺。汉光开启了帝业,苏烈贯穿了兵权。豹子牵着荆棘舞蹈,虎牙拔出孙子的签。在寒冷中,民众为了生计而忧虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者洪适介绍:🔈

洪适(一一一七~一一八四),字景伯,号盘洲。初名造,字温伯,一字景温,鄱阳(今江西波阳)人。皓子,与弟遵、迈皆知名於时。初以皓出使恩,补修职郎,调严州录事参军。高宗绍兴十二年(一一四二),中博学宏词科,爲敕令所删定官,改秘书正字。明年,因皓忤秦桧出爲饶州通判,适亦出爲台州通判。後皓谪英州,适亦免官,往来於英奉父。二十七年,知荆门军,历知徽州,提举江东路常平茶盐,总领淮东军马钱粮。孝宗隆兴二年(一一六四),召爲太常少卿兼权直学士院,寻除中书舍人,爲贺生辰使使金。乾道元年(一一六五),迁翰林学士,累迁尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使。二年,提举太平兴国宫,寻起知绍兴府,未几再奉祠。淳熙十一年卒... 查看更多>>

洪适的诗:

洪适的词:

相关诗词:

莘夫再用前韵作诗谢余过其居复用韵答之 其二 (shēn fū zài yòng qián yùn zuò shī xiè yú guò qí jū fù yòng yùn dá zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

盐车骥服驾罢牛,政使斯人此佐州。
大策本收经济用,三年何有课程留。
爱其义重云天薄,怜我诗穷肺腑搜。
子见悬知问何似,为言归决梦成游。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

余柑 (yú gān)

朝代:宋    作者: 刘子翬

炎方橄榄佳,余柑岂苗裔。
风姿虽小殊,气韵乃酷似。
騂顔涩吻余,彷佛清甘至。
侯门收寸长,粉骨成珍剂。
犹闻杂蜜草,少转森严味。
奇才用不专,虽用何殊弃。
端如效苦言,逆耳多嫌忌。
弃果事何伤,违言德之累。
悦口易逢知,感兹发长喟。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

余柑 圣果 水果 药材

英韶在前徒矜下里之曲风雅未丧岂系击辕之音不图缀绮靡之乱抑将导敦厚之旨耳海棠虽盛於蜀人不甚贵因暇偶成五言百韵律诗一章四韵诗一章附于卷末知我者无加焉 其二 (yīng sháo zài qián tú jīn xià lǐ zhī qū fēng yǎ wèi sàng qǐ xì jī yuán zhī yīn bù tú zhuì qǐ mí zhī luàn yì jiāng dǎo dūn hòu zhī zhǐ ěr hǎi táng suī shèng wū shǔ rén bù shèn guì yīn xiá ǒu chéng wǔ yán bǎi yùn lǜ shī yī zhāng sì yùn shī yī zhāng fù yú juàn mò zhī wǒ zhě wú jiā yān qí èr)

朝代:宋    作者: 沈立

占断香与色,蜀花徒自开。
园要无即俗,蜂蝶落仍来。
青帝若为意,东风无限才。
古今吟不尽,百韵愧空裁。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

诫言 (jiè yán)

朝代:唐    作者: 权德舆

言之或未行,前哲所不取。
方寸虽浩然,因之三缄口。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

代人题琼守归疆堂 (dài rén tí qióng shǒu guī jiāng táng)

朝代:宋    作者: 曾丰

前朝列圣规模大,雨露涵濡山海外。
椎卉之民半冠带,恬不复它余百载。
前守诸公方畧偏,藩篱漫浪耳目前。
版图之地半腥羶,恬不复谁余百年。
白囊新报潢池弄,诏公借我海南重。
金鼓戒严曾未动,汶阳田已归禹贡。
功成不居颂者谁,乐石虽坚有泐时。
亘千余里儿童知,牢不可解去後思。
归欤更了中原事,抵掌挈还河朔地。
竹书不尽帛相继,回头今刻公之细。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

寄题林景思雪巢六言三首 其三 (jì tí lín jǐng sī xuě cháo liù yán sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 范成大

万境人踪尽绝,百围天籁都沉。
惟余冷淡生活,时复捻髭冻吟。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

某蒙示咏家弟所撰班史属辞长句三叹之余辄用元韵以示家弟谨布师席 (mǒu méng shì yǒng jiā dì suǒ zhuàn bān shǐ shǔ cí cháng jù sān tàn zhī yú zhé yòng yuán yùn yǐ shì jiā dì jǐn bù shī xí)

朝代:宋    作者: 陈与义

隽永杂俎虽甚旨,何似三冬足文史。
羡子皮里西京书,议论逼人惊亹亹。
戏为语韵网所遗,人皆百能子千之。
虽非张巡遍记诵,岂与李翰争毫厘。
不待区区隶古定,便令景宗知去病。
掇要虚烦四十篇,三卷之博能拟圣。
儒林丈人摛藻春,作诗印可融心神。
我亦从今悔迂学,不须更辨瓒称臣。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

再用前韵 其二 (zài yòng qián yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 袁甫

修慝之余德复初,更须辨白舍并趋。
善哉三语当年问,直到于今想从雩。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

书意三首 其三 (shū yì sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陆游

唐尧授人时,妙用均造化。
我读七月诗,周室亦其亚。
彼用治四海,我敛之一身。
至理之所在,太山等微尘。
链气以成真,岂复有它术。
譬如尊六经,百氏当尽黜。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。

文约用韵请别作此留之并柬签判李丈 (wén yuē yòng yùn qǐng bié zuò cǐ liú zhī bìng jiǎn qiān pàn lǐ zhàng)

朝代:宋    作者: 李流谦

平生心知我与君,余子碌碌耳未闻。
相思辄命嵇吕驾,醉饮仍开孟公门。
山城牢落情易动,翻然便作思家梦。
笑言伏腊未一有,归办黄虀三百瓮。
君才何止吞四溟,新诗诵过牙生津。
猗那清庙复在眼,此作未许秦火焚。
吾家丈人似居易,落笔成章了无讳。
相从更作百篇诗,且尽中山千日醉。

仄仄平平○,平平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平○平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
○平○○仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄?平平。
○?平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平平,仄?○平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。