nán huá yáng dòng
南华阳洞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周文璞 (zhōu wén pú)

稽首游名山,驾言入华阳。
南洞极秘怪,松草泉水香。
曲几妙隶画,残碣刊灵章。
俛首试一闚,冷风袭绡裳。
守庵敬爱客,暖我紫术汤。
遗我鹅眼钱,云是洞所藏。
往有寻幽徒,入见黄金墙。
侈心或已起,几受奇鬼戕。
身傥获会遇,敢恨飞蓬霜。
更丐一片土,小筑安闲房。
朝披神芝图,暮试{扟扌=飠}饭方。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

qǐ shǒu yóu míng shān , jià yán rù huá yáng 。
nán dòng jí mì guài , sōng cǎo quán shuǐ xiāng 。
qū jǐ miào lì huà , cán jié kān líng zhāng 。
fǔ shǒu shì yī kuī , lěng fēng xí xiāo shang 。
shǒu ān jìng ài kè , nuǎn wǒ zǐ shù tāng 。
yí wǒ é yǎn qián , yún shì dòng suǒ cáng 。
wǎng yǒu xún yōu tú , rù jiàn huáng jīn qiáng 。
chǐ xīn huò yǐ qǐ , jǐ shòu qí guǐ qiāng 。
shēn tǎng huò huì yù , gǎn hèn fēi péng shuāng 。
gèng gài yī piàn tǔ , xiǎo zhù ān xián fáng 。
cháo pī shén zhī tú , mù shì { shēn shǒu = shí } fàn fāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

驾车游览着名的山山,来到华阳地方。
南洞极其神秘奇异,松草泉水散发着香气。
曲几上写着美妙的隶书画,残碑上刻有灵秘的章节。
低头试着探一探,冷风吹袭着衣裳。
守着庵堂恭敬招待客人,为我烹煮着紫术汤。
留下给我一些鹅眼钱,说是洞中所留下的。
曾经有人寻幽探秘,进入了黄金墙的幻境。
放纵欲心也许已经起了,也许会遭受奇异鬼怪的伤害。
身处其中,或许会有幸相遇,却不敢怨恨飞蓬与霜。
再搬一块土地,修筑一座宁静的房舍。
早上插上神芝图案的衣物,晚上试着用竹竿煮饭。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周文璞介绍:🔈

周文璞,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。原籍阳谷(今属山东)。宁宗庆元间爲溧阳丞(清嘉庆《溧阳县志》卷九)。与姜夔、葛天民、韩淲等多唱和。有《方泉诗集》传世。 周文璞诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)、读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

周文璞的诗:

周文璞的词:

相关诗词:

题茅山华阳洞 (tí máo shān huá yáng dòng)

朝代:唐    作者: 储光羲

华阳洞口片云飞,细雨蒙蒙欲湿衣。
玉箫遍满仙坛上,应是茅家兄弟归。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

赠华阳法师 (zèng huá yáng fǎ shī)

朝代:宋    作者: 蔡卞

师到华阳洞,山华几度开。
只应常救物,却遣世人来。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

送丁道士住洞阳 (sòng dīng dào shì zhù dòng yáng)

朝代:宋    作者: 刘宰

华阳洞口链丹台,仙客遗基在草莱。
急遣羽流专洒扫,千年去鹤会归来。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

题玉华洞 (tí yù huá dòng)

朝代:宋    作者: 刘峤

洞南石燕接灵龟,狮子峥嵘气与齐。
碧眼方瞳人不识,三山正在玉华西。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

华阳洞 (huá yáng dòng)

朝代:宋    作者: 张商英

素虎斑虬蹑紫烟,几看沧海变桑田。
赤城玉笥寻真後,又到华阳第八天。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

洞阳峯 (dòng yáng fēng)

朝代:唐    作者: 程太虚

南岷胜槩压诸方,东壁奇峯出洞阳。
丈五月轮才晃曜,大千世界便辉光。
扶开华岳烟云渺,显得蓬莱日月长。
世道废兴原有数,浮沉聚散亦何伤。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

华阳洞 (huá yáng dòng)

朝代:宋    作者: 林逋

华阳山雨拂轻尘,独步烟霞访隠真。
笑傲太平云外客,安闲清世梦中身。
金章名重人称贵,布褐才高道不贫。
吟罢洞天风正淡,自知凡骨定逢人。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

华阳洞 (huá yáng dòng)

朝代:宋    作者: 林逋叟

华阳山雨拂轻尘,独步烟霞访隠真。
笑傲太平云外客,安闲清世梦中身。
金章名重人称贵,布褐才高道不贫。
吟罢洞天风正淡,自知凡骨定逢人。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

春题华阳观 (chūn tí huá yáng guān)

朝代:唐    作者: 白居易

帝子吹箫逐凤皇,空留仙洞号华阳。
落花何处堪惆怅,头白宫人埽影堂。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。

阳华岩 (yáng huá yán)

朝代:宋    作者: 孟坦中

路入潇南地一隅,天开洞府若为模。
石扃高透云常出,涧水中通崖不枯。
来访恍然惊泽国,醉眠清甚在冰壶。
淡岩谁道真稀有,须信阳华天下无。

平仄平平平,仄平仄平平。
平仄仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄○。
○仄平仄○,平仄仄仄○。
仄仄平平平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平平,仄仄?仄平。