nán guī duì kè
南归对客 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 汪元量 (wāng yuán liáng)

北行十三载,痴懒身羁孤。
勒马向天山,咄咄空踟蹰。
穷阴六月内,白雪飞穹庐。
冷气刺骨髓,寒风割肌肤。
饥餐枣与栗,渴饮酪与酥。
弃置勿复言,言之则成迂。
前年走河北,荆榛鬰丘墟。
夜宿古战场,鬼物声呜呜。
去年及淮南,黄尘翳行裾。
长流漂白骨,满目皆畏途。
今年归湖山,乔木依故居。
堂前双老亲,粲粲色敷腴。
壁间岂无琴,牀头亦有书。
友朋日过从,可嬉仍可娱。
开轩耿晴色,梅花绕庭除。
呼儿斫海鲸,新篘酒盈壶。
偶尔得生还,相对真梦如。
万事一画餠,百年捋髭须。
向来误儒冠,今也无壮图。
且愿休王师,努力加饭蔬。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

běi xíng shí sān zǎi , chī lǎn shēn jī gū 。
lè mǎ xiàng tiān shān , duō duō kōng chí chú 。
qióng yīn liù yuè nèi , bái xuě fēi qióng lú 。
lěng qì cì gǔ suǐ , hán fēng gē jī fū 。
jī cān zǎo yǔ lì , kě yǐn lào yǔ sū 。
qì zhì wù fù yán , yán zhī zé chéng yū 。
qián nián zǒu hé běi , jīng zhēn yù qiū xū 。
yè sù gǔ zhàn chǎng , guǐ wù shēng wū wū 。
qù nián jí huái nán , huáng chén yì xíng jū 。
cháng liú piǎo bái gǔ , mǎn mù jiē wèi tú 。
jīn nián guī hú shān , qiáo mù yī gù jū 。
táng qián shuāng lǎo qīn , càn càn sè fū yú 。
bì jiān qǐ wú qín , chuáng tóu yì yǒu shū 。
yǒu péng rì guò cóng , kě xī réng kě yú 。
kāi xuān gěng qíng sè , méi huā rào tíng chú 。
hū ér zhuó hǎi jīng , xīn chōu jiǔ yíng hú 。
ǒu ěr dé shēng huán , xiāng duì zhēn mèng rú 。
wàn shì yī huà bǐng , bǎi nián lǚ zī xū 。
xiàng lái wù rú guān , jīn yě wú zhuàng tú 。
qiě yuàn xiū wáng shī , nǔ lì jiā fàn shū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

北行了十三年,愚昧懒惰的我身陷孤寂。
勒住马匹,仰望着高耸的天山,嘴里咄咄地叹息,空空地踌躇。
寒冷的阴影笼罩着六月,白雪飘扬在高耸的庐山之上。
冰冷的寒气刺透骨髓,寒风割破肌肤。
饥饿时只能用枣和栗子充饥,口渴时只能喝些酪和酥。
抛弃一切,不再言说,因为言之则显得空洞无物。
前年曾经去过河北,看到荆棘丛生的丘墟。
夜晚宿营在古老的战场上,幽灵的声音哀婉地呜咽。
去年到达淮南,黄尘弥漫,弄脏了衣袍的下摆。
长江滔滔,漂浮着无数白骨,满眼皆是令人畏惧的旅途。
今年回到湖山,高大的树木依然环绕着我熟悉的住处。
堂前坐着双亲,他们的脸色红润丰满。
壁上岂能缺少琴,床头也摆放着书本。
友朋日常相互造访,可以欢乐也可以消遣。
打开窗户,明亮的阳光照进来,梅花在庭院中盛开。
呼儿拿来砍开大海的鲸鱼,新酒满满盈满酒壶。
偶尔得以幸存,与亲朋相对,如同真实的梦境。
万事如同一块饼,百年慢慢地拢起胡须。
过去一直误解了儒家的典章制度,如今也没有雄图伟业的志向。
只愿意停止战争,努力多吃些蔬菜。


总结:

诗人北行十三年,历经艰苦,见证世事沧桑。他描述了旅途中的寒冷与困苦,以及曾经去过的地方。归来后,家人、音乐、书本以及友情成为他的安慰和欢乐。他呼唤儿子来共享海鲸和美酒,感叹生存的偶然性,对人生的短暂作了深刻的思考。他认识到过去自己误解了儒家的道德观,现在只希望平静生活,珍惜亲情和友情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者汪元量介绍:🔈

汪元量,字大有,号水云,晚号楚狂(《湖山类稿》卷三《夷山醉歌》),钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德佑二年(一二七六)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥於狱中。元世祖至元二十五年(一二八八)出家爲道士,获南归;次年抵钱塘。後往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前後事,时人比之杜甫,有“诗史”之目。着《湖山类稿》十三卷、《汪水云诗》四卷、《水云词》二卷等(《千顷堂书目》卷二九、三二),已佚。今存刘辰翁批点《湖山类稿》五卷;清钱谦益据云间钞诗旧册辑成《水云集》一卷;今人孔凡礼增辑爲《增订湖山类稿》五卷。《南宋书》卷六二有传。 汪元量诗,第一至五卷以清乾隆鲍廷博知不足... 查看更多>>

汪元量的诗:

汪元量的词:

相关诗词:

南中客舍对雨送故人归北 (nán zhōng kè shè duì yǔ sòng gù rén guī běi)

朝代:唐    作者: 长孙佐辅

猨声啾啾雁声苦,卷帘相对愁不语。
几年客吴君在楚,况送君归我犹阻。
家书作得不忍封,北风吹断堦前雨。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

久客思归感兴 (jiǔ kè sī guī gǎn xīng)

朝代:宋    作者: 周弼

久客空江上,闲吟对石门。
青山非远近,流水自朝昏。
夜月添乡梦,春风入烧痕。
翻思南郭路,迢递隔烟村。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

题城山晚对轩壁 (tí chéng shān wǎn duì xuān bì)

朝代:宋    作者: 范成大

一枕清风梦绿萝,人间随处是南柯。
也知睡足当归去,不奈溪山留客何。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

有客对酌 (yǒu kè duì zhuó)

朝代:宋    作者: 黄裳

花间人面是谁家,何似才华对物华。
百五时应来合醉,三千宾客不须夸。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

得浩书自维扬至京将归矣 (dé hào shū zì wéi yáng zhì jīng jiāng guī yǐ)

朝代:宋    作者: 林希逸

汝渡长江後,南来北客稀。
梦寻骑鹤处,愁对钓鱼矶。
淮仆行方半,京书报欲归。
抵家应一喜,稚女解牵衣。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

寄江南逐客 (jì jiāng nán zhú kè)

朝代:唐    作者: 韦庄

二年音信阻湘潭,花下相思酒半酣。
记得竹斋风雨夜,对牀孤枕话江南。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

题淮南寺 (tí huái nán sì)

朝代:宋    作者: 程颢

南去北来休便休,白苹吹尽楚江秋。
道人不是悲秋客,一任晚山相对愁。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

青湘逢廷对人归因问时事 (qīng xiāng féng tíng duì rén guī yīn wèn shí shì)

朝代:宋    作者: 乐雷发

南客帝乡归,青袍照绿髭。
问知当世事,解诵圣君诗。
淮蜀军书急,湘深邸报迟。
空传廷试策,韦布说边陲。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

南台对月 (nán tái duì yuè)

朝代:唐    作者: 贾岛

僧归湖里寺,鱼听水边经。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。

汴上送客 (biàn shàng sòng kè)

朝代:唐    作者: 张祜

河流西下鴈南飞,楚客相逢泪湿衣。
张翰思归何太切,扁舟不住又东归。

仄○仄○仄,平仄平平平。
仄仄仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄○平。
○平○仄仄,仄仄平仄平。
平平平平平,平仄平仄平。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄○仄平平,平平仄仄平。
仄平仄○○,仄平平仄平。
平平仄平仄,平平仄○○。
平平仄仄平,平平仄平平。
仄仄仄平平,○仄平仄○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄平仄平○,平仄平仄平。
○仄平○平,仄仄平仄平。