dé hào shū zì wéi yáng zhì jīng jiāng guī yǐ
得浩书自维扬至京将归矣 🔈
汝渡长江後,南来北客稀。
梦寻骑鹤处,愁对钓鱼矶。
淮仆行方半,京书报欲归。
抵家应一喜,稚女解牵衣。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
汝渡長江後,南來北客稀。
夢尋騎鶴處,愁對釣魚磯。
淮僕行方半,京書報欲歸。
抵家應一喜,稚女解牽衣。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
汝渡长江后,南方来的客人稀少。梦中寻找骑鹤的地方,忧愁面对垂钓的磐石。行至淮河畔已近一半路程,京城的书信即将归来。抵达家中定会喜悦,稚女解开衣襻,欢迎归来。
总结:
诗人通过描述自己旅途中的经历,抒发了对家乡的思念和期盼,表达了一种回归和团聚的喜悦情感。
林希逸的诗:
相关诗词:
赠维扬故人 (zèng wéi yáng gù rén)
东京少长认维桑,书劒谁教入帝乡。
一事无成空放逐,故人相见重凄凉。
楼台寂寞官河晚,人物稀疎驿路长。
莫怪临风惆怅久,十年春色忆维扬。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
赠维扬故人 (zèng wéi yáng gù rén)
东京少长认维桑,书剑谁教入帝乡。
一事无成空放逐,故人相见重凄凉。
楼台寂寞官河晚,人物稀疏驿路长。
莫怪临风惆怅久,十年春色忆维扬。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
书维扬张君梅卷 其一 (shū wéi yáng zhāng jūn méi juàn qí yī)
平生何逊扬州梦,到得扬州月自寒。
谁遣雪蓬春半树,诗情更作故人看。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
将至南京简应介中 其一 (jiāng zhì nán jīng jiǎn yìng jiè zhōng qí yī)
得之平陆我登车,不见羣优孟子诛。
只恐鼻端无好质,归时依旧腹空虚。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
送宾书记自扬归吴门 (sòng bīn shū jì zì yáng guī wú mén)
一叶黄芦渡渺茫,误随野鹤上维扬。
角声吹断梅花梦,依旧枫湾半叶霜。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
大隐赋附歌 一 (dà yǐn fù fù gē yī)
茫茫大块兮奫沦逶迤,生我至德兮其心孔殷,茫茫兮孰知其施?道之虚,维吾之庐;闤之隘,维吾之宾矣;道之谧,维吾之室;闤之嚣,维吾之党矣!杳乎徐乎,辽乎冥乎,维吾之娱矣!刚龙之蟠长云兮夭矫蜿蜒,修鳞之喜横海兮纷潾漩沿,游神於六合之外兮希夷自然。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
送邢桂州 (sòng xíng guì zhōu)
铙吹喧京口,风波下洞庭。
赭圻将赤岸,击汰复扬舲。
日落江湖白,潮来天地青。
明珠归合浦,应逐使臣星。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
扬子津望京口 (yáng zǐ jīn wàng jīng kǒu)
北固临京口,夷山近海滨。
江风白浪起,愁杀渡头人。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
孝宗明堂前享太庙三首 还大次用《乾安》。 (xiào zōng míng táng qián xiǎng tài miào sān shǒu huán dà cì yòng 《 qián ān 》 。)
礼既行矣,乐既成矣。
维祖维妣,安且宁矣。
皇举玉趾,佩锵鸣矣。
拜贶总章,于厥明矣。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
书维扬张君梅卷 其二 (shū wéi yáng zhāng jūn méi juàn qí èr)
月明临得霜桥影,只恁横斜自一奇。
唤起江南归梦远,竹村烟水有茅茨。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。