lǐ yǒng zhōng huán jīng shī běi yuè wáng mǒu yǐ sòng cháo yǐ dào yùn zuò shī zèng xíng mǒu wài dà fù xián liáng péi gōng shí wèi hán dān gōng xíng zhuàng qì yì liáng hòu gù jiàn zhī piān shǒu
李永终还京师北岳王某以送晁以道韵作诗赠行某外大父贤良裴公实为邯郸公行状契义良厚故见之篇首 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安中 (wáng ān zhōng)

外家东眷裴,典学不观徼。
初来接诸彦,半发士龙笑。
贤科两过阁,万字出戏调。
尽记十二题,博洽古人肖。
亡书问安世,多识数华峤。
刘蕡廷策讦,罢去终弗燿。
纵横五车读,未捷一律剽。
生涯日萧索,更甚东陵召。
当时邯郸公,似是洛阳少。
文润淮南草,诗赓苑中钓。
殿庐忽厌直,郡合或坐啸。
相从宾客老,莫逆肝胆照。
严诗见杜集,殆极天下妙。
鵩来蒲州坐,永隔宣室召。
门生状董晋,寒笔信雄峭。
岂惭吴季札,墓剑挂遗鞘。
嗟予乃裴出,母贤如德耀。
授予其父书,勉使起应诏。
此文载编末,疾读快欲叫。
耆旧成鬼录,零落真可吊。
但闻康靖第,万物閟家庙。
子孙同蠹鱼,奇字饱咀噍。
始予识京掾,已叹才业劭。
叔兮秉周礼,庄若客位醮。
官闲恣讨论,灯火亲夜烧。
固疑言语工,未睹寸管掉。
高篇晚发伏,疲兵血争漂。
予拔中山毛,载颖从八窍。
携持托抱关,免以不敏谯。
规容曹参随,敌敢杨雄料。
宁忧无肉瘦,政恐俗难疗。
冥搜废曹务,招隐慕芸蓧。
子行择所向,山水足观晀。
慎勿厌家鸡,造请历权要。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

wài jiā dōng juàn péi , diǎn xué bù guān jiǎo 。
chū lái jiē zhū yàn , bàn fā shì lóng xiào 。
xián kē liǎng guò gé , wàn zì chū xì tiáo 。
jìn jì shí èr tí , bó qià gǔ rén xiào 。
wáng shū wèn ān shì , duō shí shù huá qiáo 。
liú fén tíng cè jié , bà qù zhōng fú yào 。
zòng héng wǔ chē dú , wèi jié yī lǜ piāo 。
shēng yá rì xiāo suǒ , gèng shèn dōng líng zhào 。
dāng shí hán dān gōng , sì shì luò yáng shǎo 。
wén rùn huái nán cǎo , shī gēng yuàn zhōng diào 。
diàn lú hū yàn zhí , jùn hé huò zuò xiào 。
xiāng cóng bīn kè lǎo , mò nì gān dǎn zhào 。
yán shī jiàn dù jí , dài jí tiān xià miào 。
fú lái pú zhōu zuò , yǒng gé xuān shì zhào 。
mén shēng zhuàng dǒng jìn , hán bǐ xìn xióng qiào 。
qǐ cán wú jì zhá , mù jiàn guà yí qiào 。
jiē yǔ nǎi péi chū , mǔ xián rú dé yào 。
shòu yǔ qí fù shū , miǎn shǐ qǐ yìng zhào 。
cǐ wén zǎi biān mò , jí dú kuài yù jiào 。
qí jiù chéng guǐ lù , líng luò zhēn kě diào 。
dàn wén kāng jìng dì , wàn wù bì jiā miào 。
zǐ sūn tóng dù yú , qí zì bǎo zuǐ jiào 。
shǐ yǔ shí jīng yuàn , yǐ tàn cái yè shào 。
shū xī bǐng zhōu lǐ , zhuāng ruò kè wèi jiào 。
guān xián zì tǎo lùn , dēng huǒ qīn yè shāo 。
gù yí yán yǔ gōng , wèi dǔ cùn guǎn diào 。
gāo piān wǎn fā fú , pí bīng xuè zhēng piāo 。
yǔ bá zhōng shān máo , zǎi yǐng cóng bā qiào 。
xié chí tuō bào guān , miǎn yǐ bù mǐn qiáo 。
guī róng cáo cān suí , dí gǎn yáng xióng liào 。
níng yōu wú ròu shòu , zhèng kǒng sú nán liáo 。
míng sōu fèi cáo wù , zhāo yǐn mù yún diào 。
zǐ xíng zé suǒ xiàng , shān shuǐ zú guān tiǎo 。
shèn wù yàn jiā jī , zào qǐng lì quán yào 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
外面的亲戚姓裴,学问虽然不算高深。初次来接触士子们,半开玩笑让士人们发笑。贤达科举考试两次都过了,万字写出了戏谑的作品。全部记住了十二篇经典,广泛学习了古代人物的风采。
没写的书信问候现世的事情,还多识数华峤的知识。刘蕡在朝廷上的奏章让人指责,被罢去后终究没有闯出一番作为。虽然读过纵横五车的书籍,但未能得到一篇成功的文章。生涯中每日都很萧索,比起东陵的召唤更加寂寞。当时邯郸的公务员,看上去比洛阳的少年要多些。
文笔流利,写草书也很好,诗作也能在宫中娱乐钓鱼。殿上的讲坛突然不喜欢正直的人,与郡合之间有时会一起高声啸叫。跟随宾客老者,彼此相互胆怯,互相照顾。严诗见到了杜集,几乎达到天下文学的巅峰。
曾经坐在蒲州的书院里,永远远离了皇宫的召唤。门下的学生像董晋那样,用寒笔写信,字句锋芒逼人。怎能相比吴季札,他的墓碑上悬挂着遗失的剑鞘。叹息着裴家的才华辈出,母亲的品德光耀如德的光辉。
授予亲自送去父亲的信,劝他起身应对皇家的召唤。这篇文章收录在书编的末尾,读起来让人兴奋得想叫起来。旧时的老朋友都已成为鬼魂,满目凄凉令人伤感。只听说过康靖的宅第,万物都虔诚地祭拜家庙。子孙们就像蛆虫一样,吃尽了奇怪的字眼。
最初我认识京城的官员时,已经感叹他们的才华和学业。叔父秉持着周礼的精神,像是客位参加祭祀仪式。在官职清闲时尽情地讨论问题,夜晚亲自点燃灯火。固然怀疑他们言辞的熟练程度,但仍未看到任何一寸竹管的破绽。
高超的文章晚来发表,疲弱的军队流血争斗四方。我将中山毛竹拔起,携带智慧从八个窍洞中传播。带着此文去求见高官,免得因为愚昧而被驳回。预测容貌就像曹参一样,敌人也不敢小觑杨雄的才能。
宁愿担心自己没有食物而瘦弱,政治上却担心普通百姓难以治愈愚昧。鬼神虽然搜寻废墟上的鬼神事务,还是愿意招揽那些向往山野生活的文人。自己决定选择自己的前途,山水之间足以让人充分欣赏美景。
小心不要厌恶家养的鸡,要去造访历史上权贵的重要场所。

这首诗《李永终还京师北岳王某以送晁以道韵作诗赠行某外大父贤良裴公实为邯郸公行状契义良厚故见之篇首》是王安中创作的,内容充满了对裴公实的赞颂和敬意。该诗可以标签为抒情和赞颂。
诗中表达了王安中对裴公实的深切敬意和感激之情。裴公实被描绘为一位典学之士,贤良之人,他的学识博洽,尤其擅长十二题的博问,显示出他的博学多才。裴公实还被赞誉为宴父,有着高尚的品德和深厚的友情。
诗中提到了裴公实的学识广博,他不仅通晓古代文化,还能够欣赏和理解古人的诗篇,这点体现在他看待杜牧的集子上。同时,裴公实也是一位文学家,他的诗文有着出色的品质,被认为是天下妙品。
诗中还涉及到裴公实的家庭和后代,表达了对他家族的祝福和美好愿景。最后,诗人王安中自己也表达了对裴公实的尊敬,并希望自己能够继承他的学识和品德,勉力应对朝廷的诏命。
总之,这首诗充满了感情和赞美之情,展现了裴公实的高尚品德和卓越才华,同时也反映了诗人对他的崇敬和希望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安中介绍:🔈

王安中(一○七六~一一三四,此据《建炎以来系年要录》及《宋史》本传推算,如按《文忠集》卷一五《跋初寮王左丞赠曾祖诗及竹林泉赋》所记推算,生年提前一年),字履道,号初寮,中山阳曲(今山西太原)人。哲宗元符三年(一一○○)进士。调瀛州司理参军、大名县主簿,历秘书省着作郎。徽宗政和间,除中书舍人,擢御史中丞。疏蔡京罪,爲翰林学士,迁承旨。宣和元年(一一一九),拜尚书右丞,三年,爲左丞。五年,主联金攻辽,授庆远军节度使、河北河东燕山府路宣抚使、知燕山府(《宋会要辑稿》职官四一之二○)。七年,宋金启衅,以上清宝籙宫使兼侍读召还(同上书职官五四之一一)。除建雄军节度使、大名府尹兼北京留守司。钦宗靖康初,连... 查看更多>>

王安中的诗:

王安中的词:

相关诗词:

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其五 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí wǔ)

朝代:宋    作者: 李廌

隠居嗣徽猷,超世得古学。
行藏合用舍,闻见守约卓。
清风激颓波,精义兴後觉。
天子不得臣,鸿飞夐何邈。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其八 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí bā)

朝代:宋    作者: 李廌

吾观孔父鼎,知有名世哲。
英英大谏公,克世嗣前烈。
翱翔金銮坡,白首贯忠节。
後昆有斯人,谱系愈卓绝。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其七 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí qī)

朝代:宋    作者: 李廌

诸孤皆妙禀,况乃承义方。
世济商人美,各是万夫望。
拳拳奉先志,诛茆建崇堂。
岂徒轮奂美,卓绝当未央。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其四 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí sì)

朝代:宋    作者: 李廌

功高翊戴重,锡土仍命氏。
蝉冕旧传家,龙衮式增贲。
谁云五世泽,久袭万锺贵。
非惟頼先庆,奕叶艺忠义。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

动物

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其六 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí liù)

朝代:宋    作者: 李廌

先生王佐材,蚤岁常数奇。
平生经纶志,白首初逢时。
经营此堂久,乞身竚归期。
堂成不及登,魂气今何之。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其二 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 李廌

左蜀富山水,锦屏秀而鲜。
卿云常氤氲,佳气所盘旋。
藴此天地灵,并生文武贤。
称忠着甲令,节制控两川。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其三 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí sān)

朝代:宋    作者: 李廌

天地西设险,剑外分野殊。
君家万里侯,支郡许专诛。
威名讋华夷,玉帛走易于。
韡韡常棣华,煌煌驷马车。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

岑使君牧襄阳受代还朝某同赵德麟谢公定潘仲宝皆饯於八叠驿酒中以西王母所谓山川悠远白云自出相期不老尚能复来各人分四字为韵以送之某分得相期不老 其四 (cén shǐ jūn mù xiāng yáng shòu dài huán cháo mǒu tóng zhào dé lín xiè gōng dìng pān zhòng bǎo jiē jiàn wū bā dié yì jiǔ zhōng yǐ xī wáng mǔ suǒ wèi shān chuān yōu yuǎn bái yún zì chū xiāng qī bù lǎo shàng néng fù lái gè rén fēn sì zì wèi yùn yǐ sòng zhī mǒu fēn de xiāng qī bù lǎo qí sì)

朝代:宋    作者: 李廌

公如照乘珠,居朝作贤宝。
公如三秀芝,後天锡难老。
聿归供奉班,漆简探幽讨。
悬应念伧父,沧洲濯苹藻。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

故谏议大夫鲜于公欲作新堂以传世谱名曰卓绝内相先生题其名曰蜀鲜于氏卓绝之堂某以此八字为韵作八诗盖鲜于公顷尝俾某赋之而三子以求其诗故原其古而美其今以颂美之 其一 (gù jiàn yì dài fū xiān yú gōng yù zuò xīn táng yǐ chuán shì pǔ míng yuē zhuó jué nèi xiāng xiān shēng tí qí míng yuē shǔ xiān yú shì zhuó jué zhī táng mǒu yǐ cǐ bā zì wèi yùn zuò bā shī gài xiān yú gōng qǐng cháng bǐ mǒu fù zhī ér sān zǐ yǐ qiú qí shī gù yuán qí gǔ ér měi qí jīn yǐ sòng měi zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 李廌

商朝有仁人,为奴耻荣禄。
九畴传帝秘,八教清濊俗。
苗裔散诸华,庆泽锺左蜀。
峥嵘多望人,冠冕称盛族。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。

岑使君牧襄阳受代还朝某同赵德麟谢公定潘仲宝皆饯於八叠驿酒中以西王母所谓山川悠远白云自出相期不老尚能复来各人分四字为韵以送之某分得相期不老 其三 (cén shǐ jūn mù xiāng yáng shòu dài huán cháo mǒu tóng zhào dé lín xiè gōng dìng pān zhòng bǎo jiē jiàn wū bā dié yì jiǔ zhōng yǐ xī wáng mǔ suǒ wèi shān chuān yōu yuǎn bái yún zì chū xiāng qī bù lǎo shàng néng fù lái gè rén fēn sì zì wèi yùn yǐ sòng zhī mǒu fēn de xiāng qī bù lǎo qí sān)

朝代:宋    作者: 李廌

闾阎无居人,倾城饯贤守。
拥车不得前,遮拜奉巵酒。
民言荷恩勤,拊育踰父母。
公不鄙我邦,端能再来不。

仄平平仄平,仄仄仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄○,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄平仄仄。
仄○仄平仄,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,○仄平平仄。
○平平平平,仄仄仄平仄。
平仄平平仄,平平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
○○平仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄仄平仄,仄平○仄仄。
仄仄○仄平,仄仄仄○仄。
仄平仄平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄○平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄仄仄○。
仄仄仄平仄,仄○平仄○。
仄平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄○,平仄○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄○平平,仄仄○仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平平○平,仄仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄仄○仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
仄○仄仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。