jiā dìng jiǎ qu mèng qiū èr shí yǒu qī rì qǐ jū shè rén jiān zhí xué shì yuàn zhēn dé xiù shàng diàn zhí qián zòu biān shì bù gù jì huì yī shū wàn yán yuán yǐn gǔ jīn pū chén fāng lüè zhōng yì gǎn jī cí zhāng hào hàn chéng yǒu bǔ wū guó jiā tiān tāi dài fù gǔ huò jiàn cǐ shū fú dú zài sān qiè yǒu suǒ gǎn jìng xiào bái lè tiān tǐ yǐ jì qí shì lù yú yě shǐ
嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补於国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 戴复古 (dài fù gǔ)

禁城鷄唱金门开,起居舍人携疏来。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。
天意未回事难举,乡来一试成千误。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。
金山之下长江水,击檝中流书壮志。
东风吹上妙高台,畧望江淮见形势。
形势从来只如此,几年待得天时至。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。
请朝廷厉精兵,择良将。
办多多,策上上。
更选人材,老练通达。
分守要冲,讲明方畧。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。
坐令国势九鼎重,所頼君心一点明。
长牋奏彻龙顔悦,继言臣愚进此说。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

jìn chéng jī chàng jīn mén kāi , qǐ jū shè rén xié shū lái 。
tà qián yī zòu yī wàn zì , lì lì xiě chū zhōng yì huái 。
dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ , yuè lù gǎn yán tiān xià shì 。
bǎi nián hé luò xíng hú shuò , hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo 。
yí fǔ zhū rén zé wèi chóu , zhì shì chóu mián jiàn fēng luò 。
tiān yì wèi huí shì nán jǔ , xiāng lái yī shì chéng qiān wù 。
quǎn yáng pín suì zì xiāng tú , shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù 。
zuó chén xián mìng chū jiāng shí , zì qī yǒu qù bì wú guī 。
qū xī qióng lú dāng fèn sǐ , tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí 。
jīn shān zhī xià cháng jiāng shuǐ , jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì 。
dōng fēng chuī shàng miào gāo tái , lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì 。
xíng shì cóng lái zhī rú cǐ , jǐ nián dài dé tiān shí zhì 。
cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán , wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ 。
chén jīn wèi xiá lùn guī huī , hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi 。
zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn , zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái 。
běi fāng kǔ jī mín gǔ lì , wàn yī dōng lái qiè wú sù 。
biān tóu zhū zhōu wú tiě bì , jiè wèn shuí néng bèi cāng cù 。
qǐng cháo tíng lì jīng bīng , zé liáng jiàng 。
bàn duō duō , cè shàng shàng 。
gèng xuǎn rén cái , lǎo liàn tōng dá 。
fēn shǒu yào chōng , jiǎng míng fāng lüè 。
yī xián kě zuò wàn lǐ chéng , yī rén kě dāng bǎi wàn bīng 。
zuò lìng guó shì jiǔ dǐng chóng , suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng 。
cháng jiān zòu chè lóng yán yuè , jì yán chén yú jìn cǐ shuō 。
yán suī shèn bǐ yòng shèn qiè , chén duàn bì xíng tiān xià fú , wù wèi rú shēng lùn yū kuò 。
chén zhī gān dǎn yǔ rén bié , dú shū qǐ wèi wén zhāng shè 。
wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán , yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè 。

动物

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直學士院真德秀上殿直前奏邊事不顧忌諱一疏萬言援引古今鋪陳方略忠誼感激辭章浩瀚誠有補於國家天台戴復古獲見此疏伏讀再三竊有所感敬效白樂天體以紀其事錄于野史

—— 戴復古

禁城鷄唱金門開,起居舍人携疏來。
榻前一奏一萬字,歷歷寫出忠義懷。
頓首惶恐臣昧死,越錄敢言天下事。
百年河洛行胡朔,恨滿東南天一角。
夷甫諸人責未酬,志士愁眠劍鋒落。
天意未回事難舉,鄉來一試成千誤。
犬羊頻歲自相屠,盛衰大抵由天數。
昨臣銜命出疆時,自期有去必無歸。
屈膝穹廬當憤死,天相孤忠半道回。
金山之下長江水,擊檝中流書壯志。
東風吹上妙高臺,畧望江淮見形勢。
形勢從來祇如此,幾年待得天時至。
朝廷爲計保萬全,往往忘却前朝耻。
臣今未暇論規恢,胡虜已亡何慮哉。
中原曠地無人管,政恐英雄生草萊。
北方苦饑民骨立,萬一東來竊吾粟。
邊頭諸州無鐵壁,借問誰能備倉卒。
請朝廷厲精兵,擇良將。
辦多多,策上上。
更選人材,老練通達。
分守要衝,講明方畧。
一賢可作萬里城,一人可當百萬兵。
坐令國勢九鼎重,所頼君心一點明。
長牋奏徹龍顔悅,繼言臣愚進此說。
言雖甚鄙用甚切,宸斷必行天下福,勿謂儒生論迂闊。
臣之肝膽與人別,讀書豈爲文章設。
王師若出定中原,玉堂敢草平羌策。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

jìn chéng jī chàng jīn mén kāi , qǐ jū shè rén xié shū lái 。
tà qián yī zòu yī wàn zì , lì lì xiě chū zhōng yì huái 。
dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ , yuè lù gǎn yán tiān xià shì 。
bǎi nián hé luò xíng hú shuò , hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo 。
yí fǔ zhū rén zé wèi chóu , zhì shì chóu mián jiàn fēng luò 。
tiān yì wèi huí shì nán jǔ , xiāng lái yī shì chéng qiān wù 。
quǎn yáng pín suì zì xiāng tú , shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù 。
zuó chén xián mìng chū jiāng shí , zì qī yǒu qù bì wú guī 。
qū xī qióng lú dāng fèn sǐ , tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí 。
jīn shān zhī xià cháng jiāng shuǐ , jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì 。
dōng fēng chuī shàng miào gāo tái , lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì 。
xíng shì cóng lái zhī rú cǐ , jǐ nián dài dé tiān shí zhì 。
cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán , wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ 。
chén jīn wèi xiá lùn guī huī , hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi 。
zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn , zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái 。
běi fāng kǔ jī mín gǔ lì , wàn yī dōng lái qiè wú sù 。
biān tóu zhū zhōu wú tiě bì , jiè wèn shuí néng bèi cāng cù 。
qǐng cháo tíng lì jīng bīng , zé liáng jiàng 。
bàn duō duō , cè shàng shàng 。
gèng xuǎn rén cái , lǎo liàn tōng dá 。
fēn shǒu yào chōng , jiǎng míng fāng lüè 。
yī xián kě zuò wàn lǐ chéng , yī rén kě dāng bǎi wàn bīng 。
zuò lìng guó shì jiǔ dǐng chóng , suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng 。
cháng jiān zòu chè lóng yán yuè , jì yán chén yú jìn cǐ shuō 。
yán suī shèn bǐ yòng shèn qiè , chén duàn bì xíng tiān xià fú , wù wèi rú shēng lùn yū kuò 。
chén zhī gān dǎn yǔ rén bié , dú shū qǐ wèi wén zhāng shè 。
wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán , yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

禁城鸡唱金门开,起居舍人携奏疏而来。榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。顿首惶恐,臣昧死,越录敢言天下事。百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。天意未回,事难举,乡来一试成千误。犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。屈膝穹庐,当愤死,天相孤忠半道回。金山之下长江水,击檝中流书壮志。东风吹上妙高台,略望江淮见形势。形势从来只如此,几年待得天时至。朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。请朝廷厉精兵,择良将,办多多,策上上。再选人材,老练通达。分守要冲,讲明方略。一贤可作万里城,一人可当百万兵。坐令国势九鼎重,所依君心一点明。长牋奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。

总结:

诗人表达忧虑之情,关心国家形势与安危。他呼吁朝廷重视军备与选贤用能,强调一位贤能之人能成就万里城,一位英勇之士能带百万兵。他希望朝廷明察时务,不忘前朝教训,以保全国家安宁和人民福祉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者戴复古介绍:🔈

戴复古(一一六七~?)(生年据本集卷四《新年自唱自和》“淳佑四年春……七十八岁叟”推算),字式之,黄岩(今属浙江)人,居南塘石屏山,因号石屏。敏子。少孤,笃志於诗,从林宪、徐似道游,又登陆游之门。後以诗游江湖间几五十年,仅於理宗绍定五年(一二三二)爲邵武教授(明嘉靖《邵武府志》卷四)。年近八十,始由其子琦自镇江迎还,又数年後卒(《台州外书》卷四)。其诗由友人赵汝谠选爲《石屏小集》,袁甫选爲《续集》,萧泰来选爲《第三稿》,李贾、姚镛选爲《第四稿》(清光绪《台州府志》卷四五《经籍考》一二)。又有《石屏新语》一卷(《台州外书》卷六)。今存《石屏诗集》十卷、《石屏词》一卷。明嘉靖《太平县志》卷六、万历... 查看更多>>

戴复古的诗:

戴复古的词:

相关诗词:

访陈复斋寺丞于私第 (fǎng chén fù zhāi sì chéng yú sī dì)

朝代:宋    作者: 戴复古

以时为出处,真有古人风。
奉母易为孝,事君难尽忠。
闲居非傲世,直气尚摩空。
语及朝廷事,乾坤万感中。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

七十翁吟五言古体十首 其九 (qī shí wēng yín wǔ yán gǔ tǐ shí shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 方回

今所以知古,頼世有书史。
後所以信今,岂不亦藉此。
昔在韩魏公,治平四载耳,仁皇实录就。
贼贾独不尔,窃位十六年,不奏理庙纪。
咸淳至德佑,抑又可知矣。
国亡邪正混,衮挞笔孰泚。
衰翁抱丹心,但恐将溘死。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

李西台启诗帖赞 (lǐ xī tái qǐ shī tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

予于是帖,有感者四。
馆职在外,于学士不系细衔,于带职者皆曰同院,意亲情洽,所以见前辈之笃风谊也。
内赐金鱼,盖出新宠,带职者乃从学士转致,又杂以他寄焉,所以见上恩交情俱无内外也。
谢学士以启,而用楷法,寄同院同年以诗,而用行书,又以见待人处己,虽小节皆有体也。
承平幕府,得一佳帖,相聚以观,又以见时清事简,虽边圉亦得以从容于文艺也。
於虖,诗文之传,几人于兹。
独于此书,有感有思。
流风之存,妙墨之遗。
什袭是宜,维以诗之。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

传画忠义图 (chuán huà zhōng yì tú)

朝代:宋    作者: 李纲

君臣以道合,言出心莫逆。
膏泽下於民,美化施无极。
中世此道衰,言如水投石。
义士以死争,直谏或有益。
折槛制留今,断鞅事存昔。
当车血污轮,伏蒲涕沾席。
昭然贯日诚,屹尔回天力。
谁将丹青手,图此忠义迹。
传之置坐隅,能使懦夫激。
斯人不复见,壮哉古遗直。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

周御史庙 (zhōu yù shǐ miào)

朝代:宋    作者: 邹浩

忠言直节动天聪,名在昇平北斗中。
阴德久宜家有後,光灵今与国无穷。
庭前乌集当年柏,门外风生旧日骢。
公不世情应我顾,一觞聊复以诚通。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

都中次韵申季山 (dōu zhōng cì yùn shēn jì shān)

朝代:宋    作者: 戴复古

车马喧临十二门,乐从闲处度朝昏。
诗书岂为功名重,轩冕何如道谊尊。
志士不能行所学,明君亦或讳忠言。
世间事事如人意,未必商山有绮园。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

友人朱渊出示廷对策不顾忌讳读之使人凛凛受淮东制置辟 (yǒu rén zhū yuān chū shì tíng duì cè bù gù jì huì dú zhī shǐ rén lǐn lǐn shòu huái dōng zhì zhì pì)

朝代:宋    作者: 戴复古

龙墀射策对明君,忧国忠言骇见闻。
皎皎一心如白日,寥寥千古再朱云。
时危诸老皆求去,兵满三边未解纷。
要使文臣知武事,不妨王粲且从军。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

动物

左散骑常侍东海徐公 (zuǒ sàn qí cháng shì dōng hǎi xú gōng)

朝代:宋    作者: 宋庠

徐公真丈夫,不独文章伯。
江南兵未解,主忧臣惨戚。
公愿纾其难,苦求使上国。
庶获一言伸,少息苞茅责。
其君惊且叹,执手涕沾臆。
谓言知尔晚,何此忠义激。
天子叱在殿,诮让雷霆赫。
公亦从容对,曾不渝神色。
仁者必有勇,斯亦古遗直。
书大略其小,我有春秋癖。
所以此诗中,不言公翰墨。
庶警事君心,勉旃希令德。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

游零陵见父题壁感而成诗(题拟) (yóu líng líng jiàn fù tí bì gǎn ér chéng shī tí nǐ )

朝代:唐    作者: 廖匡齐

下马连声叩竹门,主人何事感遗恩。
回头泣向儿童道,重见甘棠旧子孙。
(见《增修诗话总龟前集》卷二十五引《青琐後集》)(〖1〗《青琐後集》:「廖齐父爽直尝为永州刺史。
齐後游零陵,於民间见父题壁,感而成诗曰〖略〗。
」清邓显鹤辑《沅湘耆旧集》卷八定此诗作者为廖偃,其说谓「偃父图曾为永州刺史,後偃游零陵,於民间见父题壁,感而成诗。
」偃事迹详陆氏《南唐书》卷八、《十国春秋》卷七四。
祖爽,父匡图。
匡图,宋人避讳或省「匡」字,《十国春秋》卷七三载其仕历,未任永州刺史。
其父爽事迹附匡图传,初仕南汉,後举族奔楚,马氏表爽为永州刺史。
此诗非廖偃作。
爽子今知有二人,即匡图、匡齐。
因知此诗为匡齐作。
《青琐後集》所谓「廖齐父爽直尝为永州刺史」,「齐」字上因避讳略去「匡」字,与匡图同例。
「爽直」之「直」字为衍文。
)。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。

绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)

朝代:宋    作者: 戴复古

政是国家多事秋,渝川县尉亦风流。
吟诗不废公家事,坐使孟郊输一筹。

○平平仄平平平,仄平仄平平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄仄平仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄○平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄仄○仄○仄,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄○平,仄平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,平○平平仄仄○。
平平平仄○平仄,仄仄○平平仄仄。
平平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄○平平○仄,仄平仄仄平平仄。
平○平仄仄仄平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄仄○平平,平仄仄平平○平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平○仄平平,仄平○。
仄平平,仄仄仄。
○仄平平,仄仄平仄。
○仄仄平,仄平平仄。
仄平仄仄仄仄平,仄平仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
○平仄仄平平仄,仄平平平仄仄仄。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄○平仄仄,仄仄平平○平仄。
平平平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
○平仄仄仄○平,仄平仄仄平平仄。