hé huái yáng yàn xiù cái
和淮阳燕秀才 🔈
我官忝博士,曾昧通经术。
前因辟书来,亦不习文律。
循旧临学宫,虎革被羊质。
倚席未能讲,占牍聊置日。
朴钝既若兹,愧彼噉枣栗。
今者登俊贤,充诏冠庭实。
邦伯乃宗公,惟帝旧良弼。
置醴饯以行,行行季冬月。
骐骥入羁驾,千里终不蹶。
惭予延荫人,安得结子韈。
心虽羡名场,才命甘汨没。
禄仕二十年,屡遘龙牓揭。
在昔见麻衣,于今尽超越。
是以对杯觞,谨严微敢忽。
宁唯畏後生,自恨疎节骨。
肴羞罗食案,包核备时物。
里妇或窥观,户下红裙出。
归应愿生男,生男付纸笔。
乃信读书荣,况即服縕韠。
长歌食苹诗,声淡异鸣瑟。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
我官职卑微,曾经通晓经术。
此前因为受招书而来,也未曾熟悉文法。
按照以前的习惯来到学宫,身穿虎皮,脚踏羊毛。
依靠着席子,却未能畅谈学问,只得占卜牌日子。
自认愚笨如此,真羞愧对比那些品味着榛果和栗子的人。
现如今升上了俊贤之列,受到了皇帝的任命,成为朝廷的官员。
邦国之中,你是公宗之后,唯有先帝的忠良才干。
举行宴饮欢送我离开,行程从冬月开始,一直千里不曾有过失误。
我感到愧对延荫之人,无法留下后代以继承我的学问。
虽然心里羡慕那些名场之士,但命运却使我甘愿默默无闻。
虽然在朝廷做官已有二十年,但屡次受到表彰嘉奖。
曾经看到穿麻衣的贫民,现在却超越了他们。
因此对于酒杯之间的敬奉,我非常谨慎,决不敢有丝毫怠慢。
更加不敢忽视年轻一代,自愧才疏骨瘦。
宴席上供应着精美的食物,摆设着各种时令佳肴。
邻居的妇女偷窥着观看,从家中走出来穿着红裙。
归家时应该希望生个男孩,生了男孩就把纸笔交给他。
因为相信读书能得到荣誉,何况穿着朴素的衣裳。
高唱歌谣,品尝着苹果,诗歌的声调悠扬,瑟琴的声音别具一格。
全诗概括:诗人自称官职卑微,曾通经术但不善文辞。前因受招书而入学宫,以朴实为荣。然而,如今已成俊贤之士,得官升迁,被誉为皇帝重用的贤良之士。诗人自愧学识平庸,虽然向往名利,但宿命使然,感到无奈。宴席间,诗人心系晚辈,对自身才能和地位不甘如此。尽管享受美食,但内心仍有悔恨和自责。整首诗流露出诗人对自身境遇和学问成就的深深忧虑与内疚。
梅尧臣的诗:
-
和谢希深会圣宫
三后威灵远,层峦栋宇兴。衣冠汉原庙,...
-
右丞李相公自洛移镇河阳
侯服齐三辅,天台耸百僚。新章刻铜虎,...
-
上巳日午桥石濑中得双鳜鱼
修禊洛之滨,湍流得素鳞。多慙折腰吏,...
-
寒食前一日陪希深远游大字院
一百五将近,千门烟火微。闲过少傅宅,...
-
游龙门自潜溪过宝应精舍
遥爱夏景佳,行行清兴属。安知转回溪,...
-
依韵和希深游大字院
夫君康乐裔,顾我子真派。湛然怀清机,...
-
伤白鸡
我庭有素鸡,翎羽白如脂。日所虑狂犬,...
-
尹师鲁治第伐樗
伊人利营构,思欲新其居。匠筑经旧址,...
-
尹阳尉耿传惠新栗
金行气已劲,霜实繁林梢。尺素走下隶,...
-
和杨子聪会董尉家
董生方好雅,兹日为扫扉。森尔延嘉宾,...
- 梅尧臣诗全集>>
相关诗词:
秋日桐江送裴秀才归淮南(〖1〗《全唐诗》四九四题为《送裴秀才归淮南》,第二句「枫叶」《严陵集》作「桐树」,「夕」作「叶」。) (qiū rì tóng jiāng sòng péi xiù cái guī huái nán 〖 1 〗 《 quán táng shī 》 sì jiǔ sì tí wèi 《 sòng péi xiù cái guī huái nán 》 , dì èr jù 「 fēng yè 」 《 yán líng jí 》 zuò 「 tóng shù 」 , 「 xī 」 zuò 「 yè 」 。 )
空。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
送徐秀才之吴 (sòng xú xiù cái zhī wú)
吴都霸道昌,才子去观光。
望阙云天近,朝宗水路长。
海门收片雨,建业泊残阳。
欲问淮王信,仙都即帝乡。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
书淮岸舣舟馆秀野亭 (shū huái àn yǐ zhōu guǎn xiù yě tíng)
青葱秀野挟银淮,谁把丹楹此地开。
我欲临风取清旷,寄声鱼鸟莫相猜。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
送裴秀才归淮南 (sòng péi xiù cái guī huái nán)
怪来频起咏刀头,枫叶枝边一夕秋。
又向江南别才子,却将风景过扬州。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
次韵石秀才淮上偶作 (cì yùn shí xiù cái huái shàng ǒu zuò)
出汴忽如鱼脱网,长淮万里断烦嚣。
白云已抱日光转,碧浪更和天面摇。
自此乘槎须犯斗,谁能鞭石解为桥。
玉京醉客无消息,不及蓬山两信潮。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
送张秀才之淮南 (sòng zhāng xiù cái zhī huái nán)
聊为楚客唱,一送淮南行。
出汴远心喜,移舟孤岫横。
危帆将进浦,寒雾不分城。
枚乘旧居处,向来秋草生。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
将往江淮寄李十九儋 (jiāng wǎng jiāng huái jì lǐ shí jiǔ dān)
燕燕东向来,文鵷亦西飞。
如何不相见,羽翼有高卑。
徘徊到河洛,华屋未及窥。
秋风飘我行,远与淮海期。
廻首隔烟雾,遥遥两相思。
阳春自当返,短翮欲追随。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
送张惟俭秀才入举 (sòng zhāng wéi jiǎn xiù cái rù jǔ)
清秀过终童,携书访老翁。
以吾为世旧,怜尔继家风。
淮岸经霜柳,关城带月鸿。
春归定得意,花送到东中。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
甲子鹿鸣燕上呈诸秀才二首 其一 (jiǎ zǐ lù míng yàn shàng chéng zhū xiù cái èr shǒu qí yī)
诏书天上颁春泽,经义人间沸海涛。
俊秀一时随品藻,文章万选即英豪。
溟鹏乍见抟风起,郡守宁辞劝驾劳。
当有奇才为时出,中元佳气似嵩高。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。
和人春暮书事寄崔秀才 (hé rén chūn mù shū shì jì cuī xiù cái)
半掩朱门白日长,晚风轻堕落梅妆。
不知芳草情何限,只怪游人思易伤。
才见早春莺出谷,已惊新夏燕巢梁。
相逢只赖如渑酒,一曲狂歌入醉乡。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
平仄○仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,平仄○○仄。
平仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄仄仄○,○○仄平仄。
平仄仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平○平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄仄仄平,仄仄平仄仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平仄仄仄平,仄仄○仄仄。
平平平仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄平○,仄仄平平仄。
平○仄平平,平平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,平仄仄平仄。