gǔ shī jì yóu liáng chén jiān jiǎn chén guó zhèn
古诗寄游良臣兼简陈国镇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳澈 (ōu yáng chè)

虀盐兴浅知无策,谢绝归来事清白。
乱丝心绪尚纷如,时对风檐独扪虱。
会虽稽古补前愆,赤水遗珠不难索。
仰公学问又日新,磨砻幸偶谪仙人。
遥知议论到佳处,眉间喜气常津津。
我惭踪迹浪萍梗,欲亲棐几嗟因循。
飞奴寥落绝问幅,渇心依约生埃尘。
以胶投漆贵耐久,囘光借烛期知贫。
情均骨肉非有素,白玉琢成心始固。
莫学纷纷轻薄儿,世情翻覆成云雨。
登云依旧高嵯峨,指掌江山胜概多。
佳眠风物未入梦,疑泛灵槎游绦河。
朅来乘兴须一往,飞觞烂醉横秋波。
膺门况有金闺彦,笔驱丽景森吟哦。
悠悠此志遂何日,款段相期踏雪过。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

jī yán xīng qiǎn zhī wú cè , xiè jué guī lái shì qīng bái 。
luàn sī xīn xù shàng fēn rú , shí duì fēng yán dú mén shī 。
huì suī jī gǔ bǔ qián qiān , chì shuǐ yí zhū bù nán suǒ 。
yǎng gōng xué wèn yòu rì xīn , mó lóng xìng ǒu zhé xiān rén 。
yáo zhī yì lùn dào jiā chù , méi jiān xǐ qì cháng jīn jīn 。
wǒ cán zōng jì làng píng gěng , yù qīn fěi jǐ jiē yīn xún 。
fēi nú liáo luò jué wèn fú , kě xīn yī yuē shēng āi chén 。
yǐ jiāo tóu qī guì nài jiǔ , huí guāng jiè zhú qī zhī pín 。
qíng jūn gǔ ròu fēi yǒu sù , bái yù zhuó chéng xīn shǐ gù 。
mò xué fēn fēn qīng bó ér , shì qíng fān fù chéng yún yǔ 。
dēng yún yī jiù gāo cuó é , zhǐ zhǎng jiāng shān shèng gài duō 。
jiā mián fēng wù wèi rù mèng , yí fàn líng chá yóu tāo hé 。
qiè lái chéng xìng xū yī wǎng , fēi shāng làn zuì héng qiū bō 。
yīng mén kuàng yǒu jīn guī yàn , bǐ qū lì jǐng sēn yín é 。
yōu yōu cǐ zhì suì hé rì , kuǎn duàn xiāng qī tà xuě guò 。

古詩寄游良臣兼簡陳國鎮

—— 歐陽澈

虀鹽興淺知無策,謝絕歸來事清白。
亂絲心緒尚紛如,時對風簷獨捫虱。
會雖稽古補前愆,赤水遺珠不難索。
仰公學問又日新,磨礱幸偶謫仙人。
遥知議論到佳處,眉間喜氣常津津。
我慚蹤跡浪萍梗,欲親棐几嗟因循。
飛奴寥落絕問幅,渇心依約生埃塵。
以膠投漆貴耐久,囘光借燭期知貧。
情均骨肉非有素,白玉琢成心始固。
莫學紛紛輕薄兒,世情翻覆成雲雨。
登雲依舊高嵯峨,指掌江山勝概多。
佳眠風物未入夢,疑泛靈槎游絳河。
朅來乘興須一往,飛觴爛醉横秋波。
膺門况有金閨彦,筆驅麗景森吟哦。
悠悠此志遂何日,款段相期踏雪過。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

jī yán xīng qiǎn zhī wú cè , xiè jué guī lái shì qīng bái 。
luàn sī xīn xù shàng fēn rú , shí duì fēng yán dú mén shī 。
huì suī jī gǔ bǔ qián qiān , chì shuǐ yí zhū bù nán suǒ 。
yǎng gōng xué wèn yòu rì xīn , mó lóng xìng ǒu zhé xiān rén 。
yáo zhī yì lùn dào jiā chù , méi jiān xǐ qì cháng jīn jīn 。
wǒ cán zōng jì làng píng gěng , yù qīn fěi jǐ jiē yīn xún 。
fēi nú liáo luò jué wèn fú , kě xīn yī yuē shēng āi chén 。
yǐ jiāo tóu qī guì nài jiǔ , huí guāng jiè zhú qī zhī pín 。
qíng jūn gǔ ròu fēi yǒu sù , bái yù zhuó chéng xīn shǐ gù 。
mò xué fēn fēn qīng bó ér , shì qíng fān fù chéng yún yǔ 。
dēng yún yī jiù gāo cuó é , zhǐ zhǎng jiāng shān shèng gài duō 。
jiā mián fēng wù wèi rù mèng , yí fàn líng chá yóu tāo hé 。
qiè lái chéng xìng xū yī wǎng , fēi shāng làn zuì héng qiū bō 。
yīng mén kuàng yǒu jīn guī yàn , bǐ qū lì jǐng sēn yín é 。
yōu yōu cǐ zhì suì hé rì , kuǎn duàn xiāng qī tà xuě guò 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

虀盐兴浅,对古文献了解不多,无从下手;只好谢绝归来,把这些琐碎事情抛诸脑后。乱丝心绪仍然纷乱,时常站在风檐下独自思索。虽然努力补救前面的过失,但像捡起一颗从红水中遗失的珍珠一样,并不容易。
仰慕先贤的学识,不断追求新知,也有幸偶然间结识了仙人。远远知道议论的好处,常常在眉间洋溢喜悦之情。我自惭愧,行迹浪迹如同漂泊的浮萍,想要靠近古籍如同嗟叹于因循的槐棐。
飞奴寥寥无几,连提问都罕见,渴望心灵上的满足,却只能寄托于虚幻的约定,生活中的尘埃随处可见。用胶投漆是一种珍贵的耐久之道,借烛返观过去,方能认识现实的贫乏。
情感对待亲人与陌生人不同,一开始并不完美,经过琢磨,如同白玉琢成,心才得以坚固。莫学那些轻浮儿女,现实中的世情变幻无常,成败荣辱都像云雨一般。
登上云端,山峰依旧高耸,指点江山,俯瞰众多胜景。优美的景色并未融入梦境,怀疑自己仿佛乘坐灵槎在绦河上游荡漾。
心怀豪情,要顺着这兴致继续前行,举杯畅饮,横波荡漾在秋天。膺门中或许有着金闺之士,笔驱华丽景色,吟咏不绝。
但这追求志向又能实现何日,盼望着彼此约定的时刻,共同踏雪而过。

赏析:这首诗《古诗寄游良臣兼简陈国镇》是欧阳澈创作的一首诗歌,通过诗人的感慨和思考,表达了对友谊、学问、志向以及生活的思考和赞美。
首先,诗中表现了诗人对友情的珍视和感慨。诗人提到了与友人的交往,表现出对友情的珍贵,即使时间有限,仍然值得感慨和怀念。
其次,诗人表现了对学问的追求和对前人的尊敬。他提到稽古补前愆,表示不断学习修正前行的过失,也表现出对古代学问的尊崇。同时,他提到仰公学问,表示向前辈学者致敬。
此外,诗中还有对志向的表达,诗人希望能够达成自己的志向,不断进取,踏雪过,追求更高的目标和成就。
最后,诗中还涉及一些对世情的感慨,提醒人们不要被世俗之事所迷惑,要坚守自己的信念和原则。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳澈介绍:🔈

欧阳澈(一○九七~一一二七),字德明,抚州崇仁(今属江西)人。钦宗靖康初发布衣应诏上书。高宗建炎元年复徒步伏阙上书,与太学生陈东同时被杀,年三十一。三年,赠承事郎(《建炎以来系年要录》卷二○)。绍兴四年(一一三四)赠秘阁修撰。有《欧阳修撰集》七卷(其中诗集《飘然集》三卷)。事见本集卷首宋吴沆序,《宋史》卷四五五有传。 欧阳澈诗,以影印文渊阁《四库全书·欧阳修撰集》爲底本,校以宋陈思《两宋名贤小集·飘然集》(简称两宋本),傅增湘校补《豫章丛书》本(简称傅校)。校辑集外诗一首附于卷末。 查看更多>>

欧阳澈的诗:

欧阳澈的词:

  • 踏莎行

    雁字书空,橘星垂槛。江天水墨秋光晚。...

  • 蝶恋花

    红叶飘风秋欲暮。送目层楼,帘卷西山雨...

  • 玉楼春

    个人风韵天然俏。入鬓秋波常似笑。一弯...

  • 玉楼春

    年时醉倚温温玉。妒月精神疑可掬。香丝...

  • 踏莎行

    罗幕风轻,水沈烟细。杯行笑拥东山妓。...

  • 小重山

    红叶伤心月午楼。袭人风细细,远烟浮。...

  • 虞美人

    玉楼缥缈孤烟际。徙倚愁如醉。雁来人远...

  • 欧阳澈宋词全集>>

相关诗词:

左冯翊寄东镇张致一兼简闻喜亲旧 (zuǒ féng yì jì dōng zhèn zhāng zhì yī jiān jiǎn wén xǐ qīn jiù)

朝代:宋    作者: 赵鼎

一官冯翊郡,为况定如何。
水似古桐苦,风如东镇多。
幽心迷簿领,断梦阻关河。
赖有清樽酒,时时一醉歌。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

古诗四首奉寄陈宗之兼简敖臞翁 其二 (gǔ shī sì shǒu fèng jì chén zōng zhī jiān jiǎn áo qú wēng qí èr)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

君隠万人海,啸咏足胜流。
我堕寂寞滨,嵌岩一筇秋。
蟠鬰向谁吐,天围芦荻洲。
劈箭客帆去,何日回吾舟。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

古诗四首奉寄陈宗之兼简敖臞翁 其一 (gǔ shī sì shǒu fèng jì chén zōng zhī jiān jiǎn áo qú wēng qí yī)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

雌雄乌一色,烈焰玉石分。
子桑十日雨,英概君摩云。
麈尾失羁思,襟裾兰茝芬。
是岂如蟨驉,书圃同锄芸。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

古诗四首奉寄陈宗之兼简敖臞翁 其三 (gǔ shī sì shǒu fèng jì chén zōng zhī jiān jiǎn áo qú wēng qí sān)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

甘旨娱母顔,雍雍春满室。
咿哑索梨枣,诸儿争绕膝。
波明再茁桐,露涤清吟笔。
人生如此足,富贵刀头蜜。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

古诗四首奉寄陈宗之兼简敖臞翁 其四 (gǔ shī sì shǒu fèng jì chén zōng zhī jiān jiǎn áo qú wēng qí sì)

朝代:宋    作者: 陈鉴之

亭亭会山阁,四面秋澄鲜。
盘礴一代英,披衣俯飞鸢。
迩来几星聚,清樽压云烟。
九转得奇诀,分惠毋独仙。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

送李留後赴镇天平 (sòng lǐ liú hòu fù zhèn tiān píng)

朝代:宋    作者: 苏颂

出拥朱轓就镇雄,须句封国济亭东。
干旄光动奎躔外,阃节权并鲁分中。
两绶鵰鹰纹异绣,半符鱼虎佩兼铜。
朝廷慎重惟良选,定有能声惬帝衷。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

寄赠河中孙大谏兼简刘大着李渎处士 (jì zèng hé zhōng sūn dà jiàn jiān jiǎn liú dà zhe lǐ dú chǔ shì)

朝代:宋    作者: 魏野

暂出皇州路不赊,莫同梦得动咨嗟。
双旌况镇重华国,五府犹为大尹家。
刘耀卿方知属邑,李长源旧寄生涯。
相逢应是星频聚,岂独山河势可夸。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

村居书事兼简陈贤良 (cūn jū shū shì jiān jiǎn chén xián liáng)

朝代:宋    作者: 林逋

抱关随俗本无能,却掩深居避爱憎。
两岸解惊秋钓石,风窗花落夜棋灯。
穿云寄药多山叟,刻竹留诗半野僧。
吟阁晚凉堪共望,远峰苍翠势层层。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

贺皇太子九月四日生辰 其八 (hè huáng tài zǐ jiǔ yuè sì rì shēng chén qí bā)

朝代:宋    作者: 杨万里

禹子汤孙兼圣贤,一身双美古无前。
愿陈万国元良句,不用金昭玉粹篇。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。

张冠卿以前诗怀哉各努力人物古来少之句为十诗见寄次韵奉酬 其八 (zhāng guān qīng yǐ qián shī huái zāi gè nǔ lì rén wù gǔ lái shǎo zhī jù wèi shí shī jiàn jì cì yùn fèng chóu qí bā)

朝代:宋    作者: 陈傅良

澶渊竟要盟,老莱气安吐。
韩范犹自怜,不遂臣西虏。
人材系其逢,事业随所附。
千载有南董,何啻今视古。

平仄○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平○,平仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄○平仄○仄。
仄平仄仄仄仄平,○○仄仄仄平平。
平平仄○仄平仄,平○仄仄平平平。
仄平平仄○平仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄○平仄仄仄仄,○平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平平○仄平,仄平平仄平平仄。
平平平仄平平平,仄仄平平○仄平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄平○○平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄○仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄○○仄仄○。